Mùa Yêu - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
438


Mùa Yêu


Chương 9


Trúc chống tay vào thành cầu thở hồng hộc vì chạy …cô nhớ lại cảnh khi bé chứng kiến anh trai ruột đánh nhau và bị chém chết ngay trước mắt,người Trúc run bần bật…có lẽ cô đã ám ảnh chuyện đó sang cả chuyện Khánh bị thương…

Khánh đang đi cùng Yumi và tay đệ cứng tên hay gọi là Sắt vừa đi làm việc trở về …đang đi bàn bạc thì Yumi kêu

-Phu nhân

Khánh quay ra nhìn …ánh mắt Trúc lúc này đang hoảng loạn,quần áo mặc vẫn xộc xệch,mồ hôi nhễ nhại chảy dài bên thái dương…Trúc quay ra thấy Khánh cô chạy tới ôm chầm lấy cổ Khánh…tay siết chặt…

-Anh ở đây rồi,tốt quá rồi ,k sao là tốt rồi …hãy cứ sống tiếp và bước tiếp trên cuộc đời cho đến khi anh mệt mỏi…

-Có đôi khi cuộc sống bắt buộc chúng ta phải sống tiếp dù cho bản thân đã nhiều lần muốn biến mất…

Trúc bật khóc trên vai Khánh…

Yumi khẽ mỉm cười nói vs Sắt

-Đi thôi

-Đã xong việc đâu

-Tầm này nói làm gì nữa anh chả biết ý gì cả…phu nhân chắc đã nhớ sếp rồi

-À ừ nhỉ boss giờ có vợ rồi quên đấy…

-Anh yêu em không?

-Không anh xin em đấy yumi ,tha cho anh …

Trúc sau khi khóc xong cô chợt hoàn hồn,cô lau nước mắt…

-Xin lỗi,tôi xin lỗi…

Cô quay đi chạy một mạch…Khánh thở dài nhìn theo phía sau,tới hàng hoa giấy màu tím Trúc gục ngã…cô nhớ lời khi xưa nói với cha mình “ Con học võ,con học võ để có thể bảo vệ được bố,con k để ai động vào bố như chúng nó đã hại anh”…

Tại nhà chủ tịch P…

Phương ngồi buồn bã một góc,bỏ ăn đã ba ngày,bố mẹ cô ta xót ruột nên mẹ cô ta vào an ủi…

-Con k ăn là thiệt,thiệt mình mà người ta có biết đâu?

-Con và anh ấy đã có thể chạm vào tay nhau rồi giờ thì sao?… tất cả đã kết thúc …

-Nên duyên vợ chồng còn do số phận nữa con ạ…thiếu gì người tốt đâu con

-Con đã nói rồi con chỉ thích người ấy,con đã nói với bố mẹ từ rất lâu rồi

-Được rồi,được rồi mẹ hiểu…con bình tĩnh nào…giờ con muốn thế nào?

-Con muốn gặp anh ấy

-Để làm gì khi người ta đã có vợ…

-Con sẽ khiến họ phải ly hôn và vị trí của cô ta là của con…

Trúc về nhà cha đẻ vẻ mặt mệt mỏi

-Con sao thế ,Khánh làm gì con à

-À không bố ạ,con có mấy chuyện phải nghĩ…khó nghĩ quá

-Ăn với bố bữa cơm rồi về…

-Vâng được ạ…cơm bố nấu là ngon nhất…

-Con bé này dẻo mồm lắm …

Ông Đại cười tươi cùng cô con gái…

Khánh ngồi dùng bữa một mình…anh ta có vẻ không vui,vú em theo Khánh từ khi cậu ta còn nhỏ liền hiểu tâm tư…

-Cậu có chuyện gì sao,có thể nói với già mà

-Không đâu già,tôi ổn

-Cậu bị thương ở đâu vậy

-Tôi ổn

-Nhìn cậu bỏ những món để lại sẹo là tôi biết,nếu đau ở đâu thì phải nói,cậu giờ có vợ rồi,cô ấy có thể chia sẻ với cậu mà…

-Đến bữa cơm cô ta còn k về ăn thì có thể chia sẻ gì được…

-Cô ấy có báo về là nay lại mặt nên ăn cơm bên bố đẻ rồi ạ…

-Vú này,vú biết vì sao tôi lấy cô ta không?

-Dạ không,tôi nghĩ cậu yêu cô ấy

-Vú đã thấy tôi yêu ai ngoài Hoa Đán bao giờ chưa?

-Hoa Đán đã mất lâu rồi cậu nên mở lòng mình,k thể vì người đã mất mà tự đánh mất đi hạnh phúc của chính mình được…

-Kẻ như tôi thì làm gì có hạnh phúc…tôi lấy vợ để làm tròn nghĩa vụ ,thà lấy người đã biết còn hơn có thể lấy bất cứ một cô gái chưa từng biết…

Khánh đứng dậy…Vú rơm rớm nước mắt …” Và người đã biết hay chưa từng biết thì với cậu có khác biệt không,hay cậu vẫn cứ giữ trái tim lạnh giá như vậy”…

Trúc trở về phòng,thấy Khánh đã ngủ cô thở dài “ Sao sáng nay mình lại ôm hắn,giờ xấu hổ biết đối diện kiểu gì bây giờ…ngủ ở ghế vậy”…

Khánh nằm quay vào trong,anh ta thấy Trúc lục đục ở ghế nhưng vẫn lặng yên…

Trúc nằm xoay ngang xoay dọc,bên ô cửa tuyết đang rơi…Khánh cũng nhìn tuyết rơi qua ô cửa cuối giường…Trúc cũng vậy,cả hai trong lòng đều như đang có tâm trạng nhưng chẳng ai nói với ai điều gì…

Hôm sau khi mỗi lần Trúc thấy Khánh cô đều né tránh …đến nỗi Yumi bật cười…Khánh quay lại

-Cô ta sao vậy nhỉ

-Cứ thấy ngài là phu nhân nấp với né đi đường khác,tối thì vẫn chung phòng đó thôi…

Tiếng kêu bên kia hồ …

“ Phu nhân rơi xuống hồ rồi”

Khánh thở dài…vú già lo lắng

-Phu nhân sao phu nhân lại chạy nhanh đến rơi cả xuống hồ vậy

-À cháu tiện bơi lội luôn ạ

-Trời đang lạnh mà phu nhân bơi phải nước ấm trong bể chứ ở đây hồ hoa lạnh lắm…

Trúc bò lên bờ…ánh mắt ngại ngần

-Cháu k sao đâu ạ

-Phu nhân tránh ông chủ như vậy là có chuyện gì chăng?

-Cháu k có tránh đâu

-Ăn cũng ăn vội vàng đứng lên trước,ngủ thì ngủ ở ghế ,tôi dọn phòng nên tôi biết ngay,giờ cứ thấy là né tránh…

-Cháu ngại khi mấy hôm trc trót ôm cổ anh ấy

-Ôi trời ,vợ ôm chồng thì có làm sao đâu ?

-Già biết là cháu và anh ấy k có tình yêu

-K có rồi sẽ có ,già tin trái tim ấp áp vui vẻ và đầy nhiệt huyết của phu nhân sẽ bù đắp được trái tim giá lạnh của ngài ấy

-Cháu và anh ấy là hai thế giới già ạ…

Trong phòng tắm Trúc buồn bã khi nhớ lại lời bố cô nói

“ Muốn cuộc sống hôn nhân bền chặt thì nhất định phải yêu nhau,đừng như bố mẹ dù có con với nhau nhưng mẹ con không yêu bố như bố đã nghĩ nên cả hai đã chia tay để giải thoát cho nhau,thế nên đừng đi vào vết xe đổ của bố mẹ,các con nhất định phải yêu thương nhau”…

Trúc ngồi bệt dưới vòi sen “ Bố k biết rằng con và anh ta đến với nhau hoàn toàn không có tình yêu”…

Xẩm tối…Trúc thay đồ khi được báo phải đi dự tiệc với chồng …Khánh lịch thiệp trong bộ vest đen huyền bí,màu mà anh ta yêu thích…Trúc thì mặc váy trắng,cô ra đến cửa ánh mắt như né tránh Khánh…

Khánh mở cửa xe,anh ta tự lái …phía sau là 6 xe người bảo vệ…Trúc thấy lúc Khánh đánh lái xe tay anh ta k đeo nhẫn cưới,còn tay cô thì vẫn đeo…cô bật cười mỉa rồi nghĩ “ Mình đang mong chờ điều gì chứ,điên rồi”…

Khánh nhìn qua phía gương chiếu hậu thấy Trúc cười nhẹ

-Có gì vui à…

-Tôi k hợp đến những chỗ xa xỉ đâu

-Vậy cô phải tập thích nghi dần đi vì cô là vợ tôi…

-Anh coi tôi là vợ sao?

Thấy ánh mắt Trúc đỏ lên Khánh lái xe táp vào lề…

-Cô lại có chuyện gì?

-Chúng ta đang là gì của nhau,vợ chồng mà thậm chí chúng ta còn chưa hề nói chuyện quá 2 phút…

-Đừng mong chờ gì ở tôi cả

-Ý anh là sao?

-Đừng đem tình cảm dành cho tôi,cô chỉ là cô gái mới lớn sẽ rất dễ rung động…

Trúc nhìn ánh mắt Khánh anh ta nắm bắt tâm tư của cô rất rõ

-Đây là anh nói đấy…tôi chỉ là đang cố tập để yêu thương chồng mình…

-Đừng cố,điều đó là k cần thiết,hãy cứ ăn chơi mua sắm thoải mái,cô có thể có bất cứ thứ gì cô muốn khi đã là vợ tôi…ngoài ra chúng ta sẽ k bao giờ đi quá giới hạn…tôi từng có ý định muốn cô sinh con cho tôi nhưng làm vậy thì hơi quá bởi vì tôi không yêu cô nên sẽ k có chuyện đó xảy ra,hãy cứ sống như một công chúa và đừng bận tâm điều gì khác…

-Không yêu tôi,vậy anh nghĩ tôi yêu anh chắc…đừng đề cao bản thân thế ông chú già…

Trúc mở cửa xe chạy sang bên đường lao vào đám đông đi trên đường…Khánh đấm tay vào vô lăng “ Chết tiệt”…

Yumi gõ cửa xe: Ông chủ sao vậy

-Tìm cô ta đi

Khánh vẫn lái xe tới bữa tiệc…anh ta cứ nhìn đồng hồ đến khi rời bữa tiệc vẫn k thấy yumi báo …Khánh chủ động gọi…

-Tìm thấy chưa

-Dạ chưa,về nhà cô ấy rồi cũng k có về đây …giờ cũng muộn rồi …có cần báo động đỏ k ạ

-k cần cứ lặng lẽ tìm cô ta k mang gì đi k đi xa dc đâu…

Khánh trở về phủ,anh ta vừa đi vừa mặt hầm hầm Sắt cũng k dám hỏi gì thêm chỉ dám lặng lẽ đi sau…

Thấy Già đi ra từ phòng

-Muộn rồi già còn đi nghỉ vậy

-Phu nhân đói bụng nên tôi đem đồ ăn lên

-Cô ta ở nhà rồi à

-Dạ vâng đang ở phòng ạ…

Khánh mở cửa vào thấy Trúc đang nằm ngủ ở ghế…anh ta tức giận…

-cô rốt cuộc muốn làm trò điên khùng gì đây hả…

Trúc lặng yên một hồi rồi trả lời

-Chúng ta cứ sống mà coi nhau như chết rồi đi,như vậy tốt mà…đúng ý anh quá rồi còn gì…

Khánh đi tới bế bổng Trúc lên

-Vậy cô muốn đi xa hơn thì là do cô chuốc lấy đấy

-Tôi có ý gì đâu,anh bỏ tôi xuống đi…bỏ tôi ra…

Anh ta ném Trúc vào giường…

-Nào cô muốn ràng buộc thì chúng ta ràng buộc…

Trúc sợ khi anh ta cởi cúc áo rồi phanh áo ra và kéo khoá quần…

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN