Mùa Yêu - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
450


Mùa Yêu


Chương 10


Tôi chỉ muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình như bố tôi đã căn dặn,tôi k muốn đi vào vết xe đổ của bố mẹ mình nhưng chí ít họ cũng đã có khoảnh khắc hạnh phúc để có thể tạo ra tôi ngày hôm nay…còn tôi và chồng của mình lại là chuyện hoàn toàn khác hẳn,chúng tôi đều xuất phát điểm k có tình yêu…

Trúc bật dậy …cô lắc đầu

-Tôi muốn ly hôn nhưng k thể ,k phải tôi sợ anh mà tôi muốn bảo vệ gia đình mình…như anh đã nói anh k yêu tôi và tôi cũng vậy nên hãy giữ khoảng cách…từ giờ tôi sẽ sống như một cái bóng trong nhà này…anh cũng vậy,hãy coi tôi chết rồi sẽ dễ dàng cho anh hơn…

Trúc đứng dậy Khánh quàng tay vào cổ cô siết lại rồi nói ghé vào tai…

-Đã k có tình cảm thì sao phải buồn…

-Tôi đâu có buồn tôi tức vì anh k đeo nhẫn cưới

-K yêu thì cần gì phải đeo nhẫn

-Anh…tuỳ anh đó là cảm xúc khi nãy còn giờ anh đeo hay không cũng k còn quan trọng nữa…

-Nếu đã không còn quan trọng thì chỉ nên ngủ cùng một giường,tránh bên ngoài dị nghị…

Khánh đẩy Trúc lại vào giường…anh ta cởi bỏ áo sơ mi rồi kéo quần tụt hẳn xuống,Trúc lấy tay che rồi quay mặt vào trong tường…

-Anh sao cởi hết đồ vậy

-Tôi k quen khi đi ngủ mặc quần áo

-Mấy ngày nay a vẫn mặc còn gì

-Cô đâu có nằm cạnh làm sao cô biết được…muộn rồi đi ngủ thôi…

Khánh ôm Trúc nằm xuống…Trúc tim đập nhanh liên tục,mặt cô đỏ lên…cô cựa quậy

-Tôi thấy nằm cạnh nhau sẽ khó ngủ

Khánh khẽ nói bên tai

-Tôi thích cô mặc váy ngủ hơn là bộ đồ trẻ con này…

Trúc nghe câu đó liền thấy ghê ghê,cô vội nhắm mắt nằm im,Khánh bật cười nhẹ…

Trúc suy nghĩ “ Anh ta lúc thế nọ lúc thế kia tính khí dở dở ương ương,mồm nói k động vào mình nhưng tay chân ngược hẳn lời nói,kiểu này là gì đây”

Trúc thấy Khánh đã ngủ ngon lành tay vẫn ôm chặt cô và cả người k mặc gì chỉ mặc đúng chiếc quần sịp…

Trúc thở dài rồi vốn bản tính trẻ con cô nhắm mắt ngủ lúc nào không hay…

Hoàng Kim Phú ngồi thở dài cùng đám đàn em

-Tao thèm ốc luộc quá ở bên này méo có

-Ai bảo đại ca không có,đầy luôn

-Chỗ nào đèo tao đi ăn xem thế nào,tao thèm như gái nghén đây…

-Em biết chỗ này người Việt bán

-Đi…

Tới quán ốc luộc của Xuân cô bạn thân của Trúc…Phú bước vào hống hách

-Cho anh hai kg ốc

Xuân thấy khó chịu vì tưởng phú hỏi đểu…

-Anh thanh toán trước thì 5kg cũng luộc

-Ai chà,nhìn anh giống kẻ k có tiền ăn bát ốc của em à

-Vì ít khi ai gọi cả kg lắm…lần đầu gặp nên cứ thanh toán trước cho chắc…

Đệ của Phú quát lên “ Mẹ cái con này,mày biết ai đây không mà dám đòi hỏi”

Phú dơ tay ý đừng to tiếng…

-Thôi chúng mày cứ nói to,anh lại méo được ăn ốc nữa giờ,thanh toán tiền đi…

Xuân thấy Phú dị dị,anh ta đúng ngồi khều hết cả gần hai kg ốc…

Sáng hôm sau khi thức dậy,Khánh tê hết cánh tay do Trúc nằm lên …anh ta thấy Trúc nằm xoay chân gác cả lên tường,cúc áo thì bật ra để lộ áo lót màu đen…Khánh ngồi dậy tay đang cài cúc áo của Trúc lại thì cô mở mắt…vội bật dậy

-Anh làm gì vậy

-Cúc áo bị

-Tôi chưa sẵn sàng đâu,dù gì thì chúng ta cũng chưa một lần hẹn hò nên nếu có chuyện đó sẽ k có cảm xúc đâu…tôi…tôi …

Trúc vội ra khỏi giường chạy vào nhà tắm,cô đóng cửa lại rồi thổi phù …

Khánh thì ngẩn người ,anh ta dậy thay đồ rồi mở ngăn kéo thấy nhẫn cưới,Khánh liền cầm lên rồi đeo vào tay…

Trúc vẫn tới trường đi học theo cổng sau mà k hề có ai đi theo…Xuân thấy Trúc liền hẩy tay…

-Này đọc tin mày lấy chồng mà tao k tin luôn đấy,hôm đó tao lại về Việt Nam nên k tham dự được,mà sao lấy chú rể già thế hơn tận 18 tuổi

-Tuổi có vẻ cao nhưng anh ta trẻ lắm…

-Đại gia à

-Bình thường thôi

-Mày bảo người yêu chưa có mà đoàng cái lấy chồng,thế là k thành khẩn gì với bạn nhé …

-Tao thề chưa yêu được ngày nào thì phải cưới…

-Thế bị xơi chưa,kiểu xơi rồi nên mới lấy sợ có em bé chứ gì?

-Đâu điên à,chưa có gì

-Thật á

-Tao thề đấy

-Thế sao lại lấy nhau

-Chuyện dài lắm cũng khó kể nói chung tao lấy anh ta vì gia đình thôi …

-Lấy nhau k có tình yêu là khổ lắm đấy…

-Tao thì chưa thấy khổ gì chỉ ngại đối diện nhau thôi

-Eo lấy về mới tìm hiểu như phim ý nhỉ ,giờ mày chưa yêu chứ sau yêu chồng rồi mà anh ta chưa yêu mình mới là khổ tâm…

-Yên tâm k yêu đâu…

-Thôi đừng nói sỹ cô ạ…k nói trước được gì đâu nhá…

-Kệ…đến đâu tính đến đó…

Chiếc xe của Khánh đỗ tại một nhà hàng sang trọng,vệ sỹ của anh ta đứng đầy hai bên đường…mấy cô nhân viên nhà hàng xì xào

-Nghe nói là ông chủ mới của mắt quỷ

-Êu ôi trẻ nhờ ,mũi cao thế …cho tao ngủ với anh ta một đêm thôi chết cũng được

-Con hâm đừng có mơ đi…ông trùm xã hội đen nổi tiếng đấy đến gần còn chả đến được…

-Nãy thấy ông chủ của Rồng Đỏ rồi cũng trẻ giờ toàn trai đẹp trẻ giỏi thật sự…

Cánh cửa mở ra tiếng cười nói lớn…

-Xin chào anh Khánh …rất vinh dự được gặp chủ nhân của mắt quỷ…

-Chúng ta bằng tuổi nên k cần khách sáo…

-Nghe nói anh mới kết hôn,thật tiếc vì tôi không được dự ,thông tin về cô dâu cũng được bí mật ghê ,chẳng ai biết mặt mũi cô dâu của ông chủ đây ra sao…

-Cái gì kín được thì nên kín

Khánh cười nhếch môi

-Anh dùng gì nhỉ…

-Dùng trà đơn giản thôi,tôi cũng bận nên nói luôn chủ đề đi

-Thế này,rồng đỏ và mắt quỷ chưa từng va chạm từ xưa đến nay nhưng bên mắt quỷ đã chạm chúng tôi trước

Khánh đang thổi trà liền dừng lại

-Chạm trước ý cậu là sao Aman ?

-Người của anh tôi vẫn mời họ ăn ở lại chưa chạm đến một sợi tóc ,chỉ cần anh nói với Tokuda một câu trả lại số hàng mà anh ta đang cầm của chúng tôi thì bến cảng phía nam và người của mắt quỷ tôi xin bàn giao lại…tôi biết chuyện này có thể anh không biết nên muốn gặp anh trực tiếp bằng cách này…

-Tokuda hắn đang giữ thứ gì của cậu

-10000 bánh

Nói đến đây Khánh hiểu ra vấn đề

-Tôi sẽ sớm cho cậu câu trả lời …

-Tôi chờ tin từ anh…

Khánh đứng dậy mặt hầm hầm nói với Sắt

-Tokuda hắn dám qua mặt chúng ta,gọi nó tới đấu đường

-Tôi hiểu rồi thưa ngài …

Tại phòng đấu kiếm Khánh ngồi chờ sẵn Tokuda bước vào,cả hai trong bộ đồ đấu…chiếc mặt nạ sắt được kéo lại…Tokuda lao tới chém liên tiếp về phía Khánh…Khánh cũng chém liên tiếp rất nhanh cho đến khi cả hai thấm mệt…Khánh kề được thanh kiếm vào cổ Tokuda…Sắt bên ngoài hô “ Kết thúc trận đấu”

Tokuda bật cười

-Em vẫn giỏi như ngày nào nhỉ,k hổ danh thầy dậy kiếm thuật

-Ở đây hãy xưng tôi và ngài theo đúng luật

Tokuda nhếch môi rồi gượng gạo

-Căng thẳng vậy…

-Phản bội tổ chức là tội danh mà bố của mày đã phải nhận ,với tội danh qua mặt tổ chức chiếm đoạt tài sản thì mày nên nhận mức án thế nào đây Tokuda…10000 bánh của rồng đỏ mày ngang nhiên mang danh tổ chức đi cướp bóc hòng lật đổ tao sao?

-K hề có chuyện đó thưa ngài

-Tao nếu giết mày họ sẽ nói tao đuổi cùng giết tận dù cho nhà mày ai cũng xứng đáng chết cả…mày muốn tao phải sống sao đây?

-Tôi,tôi sẽ trả lại đầy đủ

-Còn danh dự,danh dự của gia tộc này ai sẽ trả

Tokuda quỳ sụp xuống chân Khánh

-tôi đã sai rồi,tôi sai thật rồi xin hãy cho tôi cơ hội,nghe nói bên ngoài lùng sục thông tin của phu nhân ( Trúc) tôi cũng đã giúp ngài giấu kín

-Ồ vậy là mày đang có công,được chuyện này tao giao cho mày,chỉ cần bên ngoài có chút nào thông tin hay hình ảnh về phu nhân thì mày sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm…bên rồng đỏ mày tự lo liệu,chút ân tình cuối tao dành cho mày …

Khánh vứt thanh kiếm xuống trước mặt Tokuda,hắn nắm chặt tay mặt đỏ gồng…

Trúc vừa đi vừa ngậm kẹo mút,đi băng qua cầu trên vai vẫn đeo cặp sách…chợt thấy Khánh đứng chờ trên cầu trong bộ kimono màu đen…

-Anh…em mới về ( chào gượng gạo)

-ừm…

-Anh đứng đây làm gì vậy

-Tôi đang chờ cô…

Trúc nghe câu đó cô mím môi nín cười,thấy tay Khánh cũng đang đeo nhẫn cưới…cô cười tươi

-Anh chờ em à ,thật à,thật đấy?

Khánh quay đi Trúc lẽo đẽo theo sau “ Anh chờ em thật à,anh chờ lâu chưa “

Khánh thấy Trúc hỏi nhiều anh ta liền quay lại thì Trúc đập người vào ngực Khánh do bất ngờ…cô xoa đầu “ Ui da,người anh cứng vậy”…

Khánh xoa đầu Trúc…Trúc như đứa trẻ lặng yên để chồng xoa đầu dưới hàng cây hoa đào rơi lả tả…cô vẻ mặt rất mãn nguyện…

-Lớn rồi làm gì cũng nên cẩn thận…

Trúc ngẩng lên cả hai nhìn nhau …Khánh lúc này khẽ cúi xuống định hôn lên môi cô,tay anh ta cầm chiếc kẹo mút khẽ giật ra…Trúc quay mặt đi thì Khánh lấy tay nâng cằm lại…Trúc nhắm chặt mắt,môi gần chạm môi thì tiếng gọi lớn

-Anh…anh ơi …

Khánh quay lại,Trúc thì giật mình đến đỏ ửng mặt…

Một cô gái chạy tới ôm chầm lấy Khánh ngay trước mặt Trúc…

“ Anh,em nhớ anh lắm anh biết không”

Trúc nhận ra trong ánh mắt cô gái này khi ôm Khánh vẻ mặt đầy hạnh phúc ,ánh mắt của một cô gái đang yêu …
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN