Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu


Chương 11


Edit: Miri (Torianimereview.wordpress.com)

“Người đời nếu không được lợi cũng sẽ không dậy sớm.”

—————————————–

Ban ngày, Chung Uyển ở Tàng Thư Các đấu trí đấu dũng với Úc Xá một phen, buổi tối về phủ, tinh thần đều rã rời mà nằm xuống nghỉ sớm. Y thường bị thiếu ngủ, tuy ngủ sớm nhưng nửa đêm lại tỉnh dậy, lăn qua lộn lại ở trên giường mà trằn trọc cả đêm.

Lúc mới hồi kinh, nghe Lâm Tư nói về chuyện mấy năm qua của Úc Xá, Chung Uyển trong lòng còn mang một tia hy vọng là Hoàng Đế của bọn họ dung túng Úc Xá kiêu căng, sủng hắn tới sinh hư. Dù sao thì khi y ra khỏi kinh thành, Úc Xá cũng chỉ mới hơn mười tuổi. Thiếu niên tâm tính bất định, lớn lên ai biết được sẽ lại ra sao. Nhưng nửa tháng qua, y đã hai lần tiếp xúc với Úc Xá, lần nào cũng khiến Chung Uyển âm thầm kinh sợ.

Úc Xá bây giờ trái tính trái nết, trong mắt ẩn chứa chí khí dày đặc muốn giấu cũng không giấu được, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sẵn sàng kéo mọi người chết theo hắn.

Cổ oán khí sâu nặng này……rốt cuộc là từ đâu ra?

Chung Uyển gối lên cánh tay mình, tâm phiền ý loạn, đang muốn đứng dậy đốt đèn thì nghe song cửa sổ hơi hơi phát ra tiếng động nhỏ.

Chung Uyển nín thở, một lát sau, ngoài cửa sổ có người nhẹ nhàng gõ ba cái.

Chung Uyển thở dài nhẹ nhõm một hơi, đứng dậy mặc thêm quần áo, xuống giường mở cửa sổ ra, Lâm Tư uyển chuyển nhẹ nhàng xoay người tiến vào, không phát ra chút âm thanh nào.

“Ngươi tới làm gì vậy?” Chung Uyển đốt đèn, nhẹ giọng nói, “Không phải ta đã nói là nếu không gọi thì ngươi không cần lại đây sao.”

Lâm Tư hành lễ với Chung Uyển, không kịp tìm giấy bút, đành dùng thủ ngữ nói: là chuyện của Úc tiểu Vương gia, ta vừa tra ra được một ít.

Chung Uyển nhanh chân bước đến trước bàn, viết: Tra được gì?

Lâm Tư ra hiệu: Trước tiên ta muốn hỏi thiếu gia, ngươi có biết sinh thần của Úc tiểu Vương gia không?

Chung Uyển gật đầu, viết: Ngày đẹp trời, 16 tháng 3 năm đầu tiên Kim Thượng tại vị, sinh vào giờ Mẹo.

Hắn từng cùng ăn cùng ở với Úc Xá hết nửa năm, lúc ấy Úc Xá tuổi còn nhỏ, trên người mang theo phù bài trừ tà bằng gỗ đào. Chung Uyển nhớ rõ, cái mộc bài nho nhỏ kia có khắc “Sinh tháng ba” ở phía trên, Chung Uyển có lần cầm tiểu mộc bài kia mà trêu ghẹo Úc Xá, hỏi có phải đây là sinh thần của hắn không, thiếu niên Úc Xá đã tự mình xác nhận.

Lâm Tư khoa tay múa chân: Chủ nhân xác định sao?

Chung Uyển ngừng lại, chân mày cau lại, viết: Ngươi nói thế là ý gì?

Chì là một khối mộc bài trừ tà mà thôi, có thể lấy từ bất kì chùa miếu nào trong kinh, tất nhiên không thể coi là chứng cứ.

Hơn nữa chuyện này làm sao mà xác định? Chung Uyển không tận mắt thấy thời điểm Úc Xá sinh ra, người sinh Úc Xá là An Quốc trưởng công chúa vì túc trực bên linh cữu tiên đế nên phải sinh ở biệt trang hoàng lăng.

Nghe đồn năm đó, trưởng công chúa sinh non trước nửa tháng, Thái Hậu trong kinh cũng không kịp đưa thái y và ma ma an thai tới. Tất cả đều nhờ lão thái y biệt trang hoàng lăng lúc đó đỡ đẻ cho. Tình hình lúc ấy rốt cuộc thế nào, người biết cũng không có bao nhiêu, chỉ biết là trưởng công chúa sinh non lại còn sinh khó, nghỉ ngơi hồi lâu mới tỉnh lại, nhưng sau này không bao giờ có thể có hài tử được nữa.

Lâm Tư khoa tay múa chân: Sinh thần này của Úc tiểu Vương gia khác với cái ta vừa tra ra.

Tim Chung Uyển đột nhiên đập nhanh, hắn ẩn ẩn đoán được cái gì, nhưng cũng chưa từ bỏ hi vọng.

Chung Uyển ngồi xuống, thấp giọng nói: “Ngươi nói đi.”

Lâm Tư dùng thủ ngữ: Tứ điện hạ bên này, mấy năm nay vẫn luôn bí mật điều tra thân thế Úc tiểu Vương gia. Ta ra sức giúp hắn không ít lần, nhưng cũng không thu hoạch được gì. Tứ điện hạ một năm gần đây cũng không có tâm tư truy xét, nhưng mấy ngày gần đây, nội gián được Tứ điện hạ sắp xếp vào phủ của Ngũ điện hạ đã tra được một chút nội tình.

Chung Uyển trong mắt hiện lên một tia lãnh quang, “Hóa ra hắn cũng điều tra…… Phải rồi, Úc Xá là biểu huynh của Tuyên Quỳnh, tất nhiên tra ra được……”

Lâm Tư gật đầu, tiếp tục khoa tay múa chân nói: Bởi vì có quan hệ thân thích nên tiện hơn rất nhiều, cho nên so với chúng ta, thứ họ tra được cũng nhiều hơn một ít. Ngũ điện hạ tra được là An Quốc trưởng công chúa vào tháng sáu Thái Dụ* năm 47, được Hồ thái y của Thái Y Viện bắt ra hỉ mạch. Giấy kết luận mạch chứng năm đó hiện nay đang trong phủ của Ngũ điện hạ.

*Thái Dụ: Chắc là tên triều đại của tiên đế lol. Dò không ra.

Thái Dụ năm 47, là năm tiên đế băng hà.

Chung Uyển nhíu mày, này cũng không có gì quá phi lý.

Trưởng công chúa tháng sáu có thai, tiên đế băng hà vào tháng giêng năm sau đó, lúc ấy trưởng công chúa thương nhớ quá độ, còn suýt nữa xảy ra chuyện, sau đó lại đi tới hoàng lăng, hạ sinh Úc Xá vào tháng ba.

Lâm Tư khoa tay múa chân: Quan trọng là Ngũ điện hạ còn tra được, tháng ba năm đó tại biệt trang của hoàng lăng, không hề có đứa trẻ nào được sinh ra.

Chung Uyển tim đập dần dần nhanh hơn, hắn đột nhiên cảm thấy hơi hoa mắt, lấy lại bình tĩnh mà viết: Có chứng cứ không?

Lâm Tư khoa tay múa chân: Người hầu ở biệt trang hoàng lăng, bây giờ không còn sống được bao nhiêu người. Khó khăn lắm mới tìm ra được một hai người thì cũng là người thồ hàng, không biết chuyện trong phủ. Nhưng nghe bọn họ nói là nguyên tháng ba năm ấy, trong biệt trang hoàng lăng không hề phát ra một tiếng khóc trẻ con nào.

Chung Uyển ráng chống đỡ hoa mắt, viết: Có lẽ Úc Xá hồi nhỏ không thích khóc? Hắn không phải sinh non sao? Trẻ con sinh sớm có cơ thể suy nhược, có thể là khóc không ra tiếng……

Lâm Tư lắc đầu: Này cũng không đúng, nếu thật là vì cơ thể yếu nhược mà khóc không được, thì mấy thái y kia hẳn sẽ cuống quýt lên rồi, dù gì đây cũng là trưởng tử của trưởng công chúa và Úc Vương gia. Nhưng Thái Hậu phái bao nhiêu người ra ra vào vào, cũng không thấy bọn họ vội vàng chút nào, còn nghe nói là ma ma hầu hạ trưởng công chúa truyền lời rằng trưởng công chúa sau khi sinh sợ ra sáng, lại không thể bị gió thổi lạnh, cho nên cuối cùng cũng không có ai từng vào phòng nàng hạ sinh.

Chung Uyển hít sâu một hơi, viết: Khi nào mới nghe được tiếng khóc?

Chung Uyển ngẩng đầu nhìn Lâm Tư, lòng mang vài phần hy vọng, hỏi: “Tháng tư?”

Sinh sản thuận lợi hẳn phải vào tháng tư, mang thai tới tận tháng 6 cũng không có gì lạ.

Lâm Tư lắc đầu.

Chung Uyển viết: Tháng năm?

Lâm Tư tiếp tục lắc đầu.

Chung Uyển đầu ngón tay hơi hơi phát run: Tháng sáu?

Lâm Tư khoa tay múa chân: Trưởng công chúa vẫn luôn nghỉ ngơi tại biệt trang của hoàng lăng tới tháng 7. Lúc ấy, tôi tớ hầu hạ đã thay đổi mấy lần, ngay cả con cháu thế gia luân phiên thủ lăng đều bị thay đổi hơn phân nửa. Ngũ điện hạ tìm được một tôi tớ đã bị đổi đi ngay lúc đó. Ngày hắn đi, rốt cuộc cũng nghe được tiếng khóc oa oa từ biệt trang của hoàng lăng.

Lâm Tư lau đi mồ hôi giữa trán, dùng thủ ngữ: Ngày đó chính xác là 15 tháng 7.

Chung Uyển buông xuống bút lông trong tay.

An Quốc trưởng công chúa ở tháng sáu năm thứ nhất khám ra hỉ mạch, 15 tháng 7 năm sau hài tử mới ra đời……Chắc chắn không phải là do nàng sinh hạ.

15 tháng 7……Lễ cúng cô hồn, ngày u ám nhất.

Lâm Tư dùng thủ ngữ: Hạ nhân đó đi rồi thì chỉ vài ngày sau đó, hắn nghe người ta nói là quản sự biệt trang của hoàng lăng đang tìm bà vú.

Lâm Tư lại nói: Lại qua hai ba ngày nữa, An Quốc trưởng công chúa mang tiểu thế tử hồi kinh.

Chung Uyển sắc mặt trầm tĩnh, múa bút như bay mà viết: Khi trở về có mang theo người nào ẩn giấu danh tính không thể cho ai thấy không? Bên cạnh An Quốc công chúa có người nào thân phận đặc thù không? Sau khi hồi kinh, trưởng công chúa có an bài người nào tới thôn trang nghỉ ngơi?

Lâm Tư lắc đầu: Không có, cái gì cũng không có, người mà trưởng công chúa mang về đều rõ ràng danh tính, không có chỗ nào đặc thù.

Chung Uyển cắn răng.

Nữ nhân kia, hiển nhiên ngày đó sau khi sinh Úc Xá đã bị thủ tiêu.

Lâm Tư khoa tay múa chân: Có hai khả năng, một là thân phận thân mẫu của Úc tiểu Vương gia cực kỳ thấp kém, trưởng công chúa không suy nghĩ nhiều, không muốn phiền toái về sau, nên đã âm thầm xử lý nàng, hoặc là……

Chung Uyển thầm nghĩ về khả năng còn lại, “Thân phận của “Nàng” không thể đưa ra ánh sáng.”

Rằng người khác chỉ cần nhìn “Nàng” là có thể biết được càng nhiều bí mật khác.

Người kia là ai?

Chung Uyển hiện tại không kịp suy nghĩ chuyện này, hắn nhìn về phía Lâm Tư, mạnh mẽ viết xuống: Ngươi có thể đánh cắp kết quả bắt mạch chỗ Tuyên Quỳnh ra cho ta không?

Chỉ cần thiêu hủy tờ giấy kết luận mạch chứng kia, thì đoạn chuyện xưa này có thể cứ vậy mà phán thành tin đồn thất thiệt.

Sinh thần có thể nhớ lầm, trưởng công chúa có thể đã quên, chỉ cần không có gì chứng minh An Quốc trưởng công chúa mang thai vào tháng sáu là được.

Một người có thể hoài nghi cả đời, nhưng chỉ cần đem bằng chứng đi thiêu hủy thì bọn họ vĩnh viễn tra không được.

Lâm Tư nhìn Chung Uyển khó xử.

Chung Uyển cười khổ, mình sao lại hồ đồ như thế.

Thứ quan trọng như vậy, Tuyên Quỳnh sẽ không dễ dàng đưa cho người khác, mà dù Lâm Tư thật sự trộm được kết luận mạch chứng kia thì tất nhiên thứ đó cũng sẽ lọt vào tay Tuyên Cảnh.

Ai trong hai người đó nắm giữ cũng vậy, kỳ thật cũng chẳng có gì khác biệt.

Tuyên Quỳnh muốn làm Thái Tử, Tuyên Cảnh bộ không muốn sao?

Thái độ thiên vị mà Sùng An Đế dành cho Úc Xá đã sớm làm người khác khả nghi, Tứ hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử nhiều lần đối chọi gay gắt, có thể cũng đã phỏng đoán trong lòng, họ sứt đầu mẻ trán nhưng rốt cuộc lại làm áo cưới cho người khác* sao?

*Thành ngữ “Vi tha nhân tố giá y thường” nghĩa là những gì đã làm không giúp bản thân mà lại giúp cho người khác.

Vạn nhất thân phụ của Úc Xá là Sùng An Đế thì sao?

Vạn nhất sau này trước khi băng hà, Sùng An Đế lúc hấp hối liền ban một chiếu thư công bố thân thế của Úc Xá?

Vậy mấy năm nay tranh đấu gay gắt không phải thành trò cười hết cả sao?

Nếu Úc Xá thật sự là tư sinh chi tử của Sùng An Đế, một khi Tuyên Cảnh, Tuyên Quỳnh điều tra rõ chân tướng thì sẽ giận dữ, xấu hổ đến cỡ nào, nhất định việc đầu tiên họ làm sẽ là diệt trừ hắn.

Chung Uyển cắn răng, “Tình cảnh hiện tại của hắn……”

Lâm Tư hiểu được tâm sự của Chung Uyển, khuyên nhủ: Hiện giờ chỉ xác định được Úc tiểu Vương gia không phải do An Quốc trưởng công chúa sinh hạ, nhưng thân phụ của hắn là ai thì vẫn chưa rõ, không thể phán xét cái gì, bọn họ cũng sẽ không dám động thủ dễ dàng như vậy, hẳn sẽ……

Lâm Tư lại nghĩ tới một khả năng khác, khoa tay múa chân: Không đúng, sau này Hoàng Đế băng hà, thật đúng là lúc Úc tiểu Vương gia……

Lâm Tư chỉ chỉ lên trời, ý tứ của hắn là gì, không cần nói cũng biết.

Chung Uyển đầu đau muốn nứt, “Ngươi quên mất Úc Vương gia rồi à?”

Lâm Tư nhất thời không phản ứng kịp.

Chung Uyển cầm lấy bút lông, múa bút nói: Úc Vương gia là cữu cữu của Tuyên Quỳnh! Một bên là nhi tử của người khác, một bên là cháu ngoại ruột của mình, nếu ngươi là hắn, ngươi sẽ nâng đỡ ai?!

Lâm Tư không thể nào thông thấu bằng Chung Uyển, suy nghĩ một lát, trong lòng lại lộp bộp một tiếng.

Lâm Tư chần chờ, không xác định mà nói: Ý chủ tử là Úc Vương gia mấy năm nay kỳ thật là……

Chung Uyển mỏi mệt không thôi: “Ta không biết……”

Chung Uyển nhìn ánh nến lập lòe, nhàn nhạt nói: “Ta chỉ biết là người đời nếu không được lợi cũng sẽ không dậy sớm.*”

*Thành ngữ “Thế nhân vô lợi bất khởi tảo”, câu này cũng dễ hiểu rồi nhỉ.

Lâm Tư chỉ còn biết cố gắng khuyên giải, an ủi: Hết thảy vẫn còn là suy đoán.

“Dù nhóm người này có thật tra ra được cái gì thì cũng đều đã muộn.”

Chung Uyển ném tất cả giấy trên án thư vào chậu than, ngọn lửa phừng lên một cái, oanh thoán nổi cao cả thước.

Chung Uyển nói: “Sau lễ vạn thọ, ngươi theo mấy tiểu hài tử về Kiềm An, ta lưu tại trong kinh.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN