Nam hài - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Nam hài


Chương 2


Càng về đêm trời càng lạnh ,đi qua con hẻm nơi thằng bé ở hôi thối đến kinh tởm thậm chí phải nín thở để rồi chạy qua thật nhanh .Tôi bịt mũi đứng ở đó nhìn vào con đường tối thui không có lấy một bóng đèn ,tự hỏi vậy cậu bé đó ở đó sống ra sao,trong khi còn bé như vậy .Một ý định vừa đùa vừa thật : Tôi nhất định phải tìm hiểu cậu bé này .
********
Mùa đông sắp qua ,cái lạnh cũng vơi bớt phần nào ,nhưng mùi hôi thối của con hẻm rác rưởi kia vẫn nồng nặc .Suốt một tháng qua tôi có việc ,đến tận hôm nay mới có dịp về nhà ,đứng trước con hẻm này suốt một tiếng đồng hồ cứ thẫn thờ nhìn vào nơi tối nhất của con hẻm này “ đây là nơi cho con người ở ?” tôi thầm nghĩ ,kéo chặt chiếc khẩu trang y tế dày cộm bước qua mấy túi rác ngổn ngang – tôi bước qua đống rác ấy mà đi vào truy đuổi dáng hình cậu bé .Càng vào sâu càng tối ,nơi đây ẩm ướt lại hôi thối vô cùng ,cầm chiếc đèn pin đi sâu vào trong mà càng mông lung đi được một đoạn rẽ ra con đường đất nhỏ ,tôi bất ngờ trước một ngôi nhà hoang đổ nát ,ánh đèn vàng từ một ngôi nhà cao tầng gần đó hắt sáng cả một góc nhà ,khung cảnh làm tôi sững sờ không phải ánh đèn kia mà là cậu bé kia đang ngồi dưới ánh đèn ấy ,nó cố ý đặt chiếc bàn cạnh đó ,cái lọ hoa cắm vài bông hoa hồng bạch tinh khiết ,đôi mắt nhỏ kia đang chăm chú nhìn cái gì đó ,nó nhìn cái gì nhỉ? Tò mò quá đi ,liếc qua ngôi nhà dưới ánh sáng mờ ảo kia ,đồ đạc khá sơ xài ,một tủ quần áo cũ kĩ ,một căn bếp củi nhỏ ,một chiếc bàn …kì lạ thay căn nhà này chỗ nào cũng bừa bộn trừ cái bàn kia ,nhưng tối quá tôi không nhìn rõ ,định bụng hôm nay là đủ rồi ,tôi quay bước trở về nhà .
Vợ tôi là một người phụ nữ hiền lành xinh đẹp ,thấu tình đạt lý vừa thấy tôi về liền đón lấy hành lý ,lại chạy đi rót cốc nước đặt lên bàn
– Ughhh người anh có mùi lạ quá ! Vừa nói cô ấy vừa bịt mũi nhưng không hề né ra .
– Anh đang làm thám tử ( tôi nhìn vợ cười )
– Thám tử ?????
– Phải ,điều tra một phi vụ ngọt ngào .
– Vớ vẩn quá *nói xong cô ấy lườm tôi một cái .
Tôi liền đổi giọng “ Em biết cậu bé trong con hẻm đầy rác chứ?”
“ Thì sao?” cô ấy hỏi lại .
“ Nó thật đáng thương ,anh muốn giúp nó “
Nói đến đây ,mặt vợ tôi biến sắc ,nhăn mặt cố gặn ra chữ mà nói “ nó là thằng bé không ra gì ,lại còn có tính trộm cắp không thể tin tưởng được đâu anh à “.
“ Không ,anh thấy nó đáng thương thật mà ,dù gì vợ chồng mình cũng không đẻ đ…..” vừa nói chưa dứt cô ấy bực tức nói “ Em sẽ tìm cách ,còn chuyện thằng bé kia đừng tìm hiểu làm gì ,em cũng không ưa đâu “
Chuyện gì xảy ra với vợ tôi thế này ? Cô ấy luôn là người hiền từ và rộng lượng mà ????? Tôi đơ vài giây thì giật mình khi nghe giọng cô ấy vọng ra từ trong bếp “ Mau đi tắm đi ,kẻo nước nguội “ chẳng nói chẳng rằng tôi lật đật đi tắm ,bữa cơm tối hôm đó cô ấy ứng xử như chưa có gì xảy ra ,lại còn nhiệt tình hỏi thăm tôi về chuyến đi ,tôi lại cất lời “ Em à ..về việc cậu …..” đang cười bỗng tối xầm lại ,cô ấy đặt đũa xuống mâm rồi nói “ Em không bao giờ muốn nghe chuyện này thêm lần nào nữa ,em sẽ coi nó như cơn ác mộng đáng ghét .” Nói xong cô ấy đi một mạch lên phòng .
Mấy dạo này vợ tôi hay gặp ác mộng lắm ,đến mức phải uống thuốc an thần luôn ,tôi tự nghĩ “ người lương thiện như em mà cũng gặp ác mộng sao??? .”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN