Nam Hoan Nam Ái
Chương 14: PN: Muốn thao tôi sao
Thứ bảy. Vốn là khoảng thời gian tuyệt vời để nghỉ ngơi, Chu Lộ lại ngồi trong văn phòng xử lý văn kiện.
Kỳ thật từ khi cùng Lăng Tỉ sống chung tới nay, cậu đã thật lâu không có tăng ca cuối tuần, chủ yếu là do Lăng Tỉ căn bản sẽ không thả người.
Chỉ là lần này Lăng Tỉ chọc giận Chu Lộ, khiến cậu phát hiện hắn còn đối với mình dùng thuốc thụ thai, rốt cuộc làm Chu Lộ tức giận không thèm để ý đến hắn. Lăng Tỉ biết chính mình làm sai trước, khoảng thời gian bị lạnh nhạt này cũng không dám cưỡng cầu Chu Lộ làm cái gì.
Nghĩ tới Lăng Tỉ, Chu Lộ vẫn còn rất tức giận, bản kế hoạch trước mắt cũng nhìn không được, dứt khoát ngã ra sau tựa vào lưng ghế, nhắm mắt dưỡng thần. Đợi đến khi cảm xúc của cậu dịu đi một chút, di động trêи bàn đột nhiên reo lên.
“Lăng thúc thúc?”
“Tiểu Lộ à, nghe nói Lăng Tỉ lại chọc con tức giận.”
“…A.” Chu Lộ hàm hồ đáp lại, tin tức này như thế nào lại truyền đến bên kia.
“Ta đã nói là không nên hẹn hò với tên tiểu tử Lăng Tỉ kia, con không chịu nghe ta.” Lăng Bạch đại khái như đang phẩm trà, vừa nói vừa chậc lưỡi.
Chu Lộ ngượng ngùng cười, “Lăng thúc thúc, đã để ngài phí tâm, con cùng Lăng Tỉ chỉ là có chút chuyện, qua vài ngày liền ổn.”
“Chậc chậc, ổn cái gì a, tên tiểu tử thiếu đánh kia, chỉ cần con không nhẫn tâm phạt nó, lần sau nó liền có thể ở sau lưng con tùy ý làm bậy. Nó căn bản không có đem quan hệ của hai đứa bình đẳng mà đặt cùng một chỗ !”
“Không có nghiêm trọng như vậy… ” Chu Lộ nói đến phía sau liền rơi vào trầm mặc, lời Lăng Bạch nói không phải là không có đạo lý.
Lăng Bạch đại khái nghe được Chu Lộ dao động, tiếp tục dụ dỗ, “Con xem a, nó vì cái gì dám đối với con tùy ý như vậy? Bởi vì trong tiềm thức của nó, đã đem con trở thành vật sở hữu, nó vì cái gì dám đem con xem như vậy, bởi vì con là ở phía dưới a !”
“…”
“Hắn là nam nhân, con cũng là nam nhân nha, tuy do kết cấu thân thể mà con chỉ có thể làm bên thụ, nhưng không có ai quy định hắn nhất định phải làm bên công a, con không thể cùng hắn đồng thời làm công, thế nhưng hắn có thể cùng con đồng thời làm thụ !”
“… Thụ… “Lời nói trắng trợn của Lăng Bạch khiến mặt Chu Lộ đỏ lựng, không khỏi ngồi thẳng eo, hiển nhiên lập luận phía trước có chút vòng vo, thể nhưng lời nói phía sau quả thực khiến cậu động tâm, bây giờ trong thâm tâm của cậu mơ hồ có một ý niệm đang rục rịch.
Không sai, cậu là nam nhân, là nam nhân liền sẽ muốn có người hầu hạ dưới thân của riêng mình, cậu không phải chưa từng ảo tưởng qua, với cậu mà nói, người này chính là Lăng Tỉ, cậu cũng muốn xem bộ dạng của Lăng Tỉ bị mình chơi đùa đến ý loạn tình mê.
Tưởng tượng thân thể rắn chắc mạnh mẽ của Lăng Tỉ run rẩy đạt cao trào trong tay mình, đong đưa đôi mắt phượng hẹp dài chứa đầy ɖu͙ƈ vọng xin cậu tha thứ, Chu Lộ liền bắt đầu hưng phấn, trêи khuôn mặt đỏ ửng lộ ra ý cười. Hẳn là nên nếm thử một chút, nói không chừng còn có khiến Lăng Tỉ về sau thuận theo cậu một chút.
“Lăng thúc thúc nói rất có đạo lý.”
“Tất nhiên a, Lăng thúc thúc là người từng trải.” Trong giọng nói Lăng Bạch tràn đầy tự hào, “Con có thể nghỉ ngơi hai ngày, ở nhà điều giáo tên tiểu tử kia thật tốt.”
Chu Lộ ngắt điện thoại, bật máy tính bắt đầu tìm kiếm tư liệu có thể khiến hậu huyệt của nam nhân đạt kɧօáϊ cảm.
Lăng Bạch nằm ở trêи giường lớn phẩm trà, trêи mặt lộ ra nụ cười xấu xa, “Lăng Tỉ, ngươi là tên bạch nhãn lang ăn cây táo rào cây sung, ta chúc ngươi nhất thụ vạn năm.”
…
Buổi chiều, sáu giờ rưỡi.
Trong khu thương mại sầm uất đã lên đèn, người trêи phố đi bộ càng lúc càng nhiều, lướt qua ngã tư nhộn nhịp, trong một góc tối lạnh lẽo thấy được một tấm bản hiệu, phía trêи dùng phông chữ phóng khoáng quyến rũ mà viết bốn chữ “Đồ dùng người lớn”.
Cửa thủy tinh ái muội bị đẩy ra, phát ra âm thanh thanh thúy dễ nghe, chủ cửa hàng ngẩng đầu liền nhìn thấy một cây trang phục màu đen, còn khoa trương đeo lên một cặp kính đen siêu bự che nửa khuôn mặt thế nhưng cũng không thể trách, vẫn nhiệt tình chiêu đãi, “Hoan nghênh đến đây, ngài cần gì?”
Nam nhân thanh giọng, “Tiệm của anh có bán loại thuốc kϊƈɦ thích hay không, loại có thể khiến nam nhân cam tâm bị biến…. biến thành thụ?”
“Ngài là nói chất kϊƈɦ thích thần kinh cảm ứng của tuyến tiền liệt sao ?”
Nam nhân gật đầu.
“Có, ngài là muốn ống tiêm hay thuốc viên?”
Nam nhân suy nghĩ một chút, ống tiêm dường như hơi khó xuống tay, “Thuốc viên.”
Lão bản nở nụ cười ái muội, tiến vào buồng trong, cầm ra một hộp gấm đặt ở trước mặt cậu, “Từ trái qua phải, hiệu quả của thuốc tăng dần, ngài muốn bao nhiêu uy lực?”
Ánh mắt của nam nhân dạo quanh hộp gấm, có chút do dự.
“Nếu người yêu của ngài tương đối mẫn cảm, đề cử ngài dùng hiệu lực nhẹ chút, nếu quá kϊƈɦ thích sẽ rất dễ ngất xỉu.”
Mẫn cảm? Nam nhân lại rơi vào trầm tư, nghĩ đến mỗi lần bọn họ làʍ ȶìиɦ đều là đối phương hầu hạ mình đến ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử, chính mình cản bản không có chủ động chạm vào hắn, thế nên không biết hắn mẫn cảm hay không mẫn cảm.
Chủ quán đang muốn tiến lên một bước để giải thích, nam nhân nâng kính, nhỏ giọng nói, “Anh ta trước đây vẫn là công.”
Mắt chủ quán sáng lên, nguyên lai là tiểu thụ giống mình đều có ý tưởng phản công, thật là có lý tưởng có khát vọng, vì thế đem thứ cuối cùng bên phải lấy ra đưa đến trước mặt nam nhân, “Như vậy ngài không nên hạ thủ lưu tình, thuốc liều mạnh mới dễ dàng công hãm tâm lý chống cự của đối phương.”
Nam nhân ngẩng đầu liếc mắt nhìn chủ quán, gật đầu, “Liền nó.”
Nam nhân lại nhìn đến đạo cụ muôn hình muôn dạng trong tủ thủy tinh, từ bên trong chọn ra vài loại, thẳng đến khi chủ quán giải thích cặn kẽ cách sử dụng cùng hiệu quả mới vội vàng rời đi.
Chủ quán nâng cằm, cười đến mặt đầy xuân ý, chân tâm chúc phúc cho mỗi tiểu thụ phản công đều có thể thành công.
“Gặp được chuyện gì vui vẻ như vậy ?” Một thanh niên thân hình cao lớn xốc lên bức rèm che tiến vào, nhìn đến ái nhân nhà mình cười đến bộ dạng tao lãng thiếu thao mà nheo lại đôi mắt.
“Chuyện tốt.” Chủ quán nhìn thoáng qua thanh niên đang cởi quần áo, lộ ra da thịt màu đồng săn chắc, trong bụng có chút nhộn nhạo, “Này, Lục Tử, tối nay để tôi thao anh đi.”
Lục Tử thay xong quần áo sạch sẽ đáp lời cậu, “Chờ em có năng lực lại nói.”
“Hừ! Một chút cũng không yêu tôi.”
Lục Tử tiến đến bóp hai má phồng lên của cậu, kề sát lỗ tai mà thì thầm,
“Mỗi tối đều yêu em đến chết đi sống lại còn không tính sao.”
“Anh cút đi !” Chủ quán đem người đá văng.
Lục Tử ở buồng trong nửa ngày mới thò đầu ra hỏi, “Thuốc trong ngăn tủ đâu? Anh nhớ rõ mình đặt ở chỗ này mà.”
“Thuốc gì?”
“Mấy viên xuân dược loại mạnh a, hai ngày trước có một người bạn đặt riêng, anh còn cố ý dùng hộp gấm để bảo tồn, như thế nào lại biến mất.”
Chủ quán nhìn hộp gấm chỉ còn lại vài viên, nuốt nước miếng, hai giây sau ôm đầu ngao ngao kêu to.
…
“Bảo bối, em muốn chơi gì sao, hả?” Lăng Tỉ tùy ý để Chu Lộ lột sạch hắn chỉ chừa lại một cái qυầи ɭót, kế tiếp cậu quỳ ở hai bên hông đem tay hắn khóa tại đầu giường.
Chu lộ không để ý đến hắn, chỉ nghiêm túc kiểm tra xem còng tay đã khóa kỹ chưa. Từ phía dưới nhìn thấy đôi môi đỏ mọng mấp máy, đã vài ngày không chạm vào cậu khiến Lăng Tỉ có chút miệng lưỡi khô khốc, nhanh chóng mượn lực từ còng tay nâng người lên hôn cậu.
“Ưm…ưmm…” Chu lộ không kịp phòng bị, khoang miệng lập tức bị đầu lưỡi xảo quyệt của Lăng Tỉ tập kϊƈɦ chiếm đoạt, vội vã càn quấy thiếu chút nữa khiến cậu tắt thở.
Chu Lộ phản ứng lại dùng sức đem người nhấn xuống giường, tức giận vỗ một chưởng vào ngực hắn, “Không được nhúc nhích !”
Lăng Tỉ mỉm cười, ɭϊếʍ khóe miệng, biểu tình hung ác của Chu Lộ khiến tất cả bất an cùng khó chịu trong suốt mấy ngày qua của hắn đều tan biến, chỉ cần Chu Lộ nhìn hắn, cậu muốn đánh muốn mắng thế nào cũng được.
Chu Lộ ngồi trêи cơ bụng rắn chắc của hắn, “Nếu biểu hiện hôm nay của anh tốt, tôi liền không so đo chuyện trước đây của anh?”
“Biểu hiện như thế nào mới tính là tốt?”
Chu Lộ từ trêи cao nhìn xuống hắn, trong mắt mang theo một cỗ thần thái ngạo mạn mê người, ngón tay thon dài từng chút từng chút cởi bỏ nút áo của mình, “Đương nhiên là để tôi chơi đến hài lòng.”
Nhìn Chu Lộ chậm rãi lộ ra nửa người trêи bóng loáng, Lăng Tỉ theo bản năng liền muốn đưa tay sờ vào, lại chỉ nghe thấy một trận âm thanh xiềng xích.
Chu Lộ hừ cười một tiếng, đem áo hoàn toàn cởi ra, ngón tay mở ra đôi môi đỏ mọng, lập tức xâm nhập vào, dùng đầu lưỡi tỉ mỉ ɭϊếʍ láp, âm thanh khe khẽ dính nị kết hợp với biểu cảm vừa vui thích vừa quyến rũ của cậu, lập tức châm ngòi ɖu͙ƈ vọng của Lăng Tỉ.
Lăng Tỉ đè nén ɖu͙ƈ vọng.
Hắn khép hờ đôi mắt hẹp dài, giọng nói bắt đầu trở nên nặng nề, “Bảo bối, em học được ở đâu vậy ?”
Chu Lộ không có đáp lại câu hỏi của Lăng Tỉ, rút ra ngón tay ẩm ướt, dọc theo hầu kết có chút run rẩy trượt xuống lòng ngực, sau đó tại đầu иɦũ ɦσα của mình nhẹ nhàng xoa nắn quầng thâm bên ngoài, để Lăng Tỉ nhìn thấy đầu nhũ của cậu dần dần cứng rắn.
“A… Tỉ, tôi rất ngứa, thật nóng….”
“Bảo bối đem eo hạ xuống, để tôi ɭϊếʍ em !” Lăng Tỉ căn bản không chống cự được loại khiêu khích ɖâʍ đãng này của Chu Lộ, cả người bị thổi lên ɖu͙ƈ hỏa, không khỏi ngẩng cổ muốn dán vào da thịt lạnh lẽo của Chu Lộ.
Hai tay Chu Lộ đồng thời nắm chặt bả vai hắn, đem người không thành thật này đè xuống.
“Hôm nay quyền điều khiển ở trong tay tôi, anh không có bất cứ quyền lợi gì !”
“Bảo bối thật độc ác a.”
“Vừa nãy chỉ mới là bắt đầu.” Nói xong, Chu Lộ nâng lên thân thể, tháo xuống thắt lưng, chậm rãi cởi quần.
Lăng Tỉ điều chỉnh hô hấp, xoa dịu một chút ɖu͙ƈ vọng của hắn, nhưng nhìn cảnh tượng trước mắt thiếu chút nữa liền khiến hắn phun lửa. Chu Lộ, em tên tiểu yêu tinh này, thế nhưng chỉ mặc một cái qυầи ɭót chữ “T” không che được là bao !!!
Chu Lộ không để ý đến ánh mắt muốn ăn thịt người của ai kia, chân khóa ngồi ở trêи bụng của hắn, mở ra cặp đùi để Lăng Tỉ nhìn càng thêm rõ ràng.
Qυầи ɭót sắc tình được tạo bởi hai sợi dây nhỏ màu đen cùng một miếng vải mỏng, mảnh vải chỉ vừa vặn bao lấy ƈôи ȶɦịt nhỏ nhắn cùng hai túi cầu tinh xảo, dựa vào ánh sáng trong phòng, Lăng Tỉ thậm chí còn thấy rõ đầu khấc hồng nhạt lộ ra ngoài, xuống bên dưới là sợi dây màu đen che mất viên đậu nhỏ, lộ ra mật huyệt như ẩn như hiện.
Chu Lộ chuyển động thắt lưng, khiến phần dây dưới đáy nhẹ nhàng ma sát hoa nguyệt của mình, một bên thở gấp một bên dò hỏi Lăng Tỉ đang nhìn chằm chằm bản thân.
“Muốn thao tôi sao ?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!