Nam Hoan Nam Ái
Chương 16: PN: Hoa huyệt cao hơn, play niên đạo 2
Chu Lộ bất giác run lên một cái, muốn gật đầu lại nhanh chóng chuyển sang lắc đầu, giọng nói mơ hồ đáp lại, “Không… ”
Lăng Tỉ mỉm cười, lấy ra hạt châu trong miệng cậu, dùng ngón tay nóng bỏng mơn trớn đôi môi mềm mại của cậu, côn thịt cương cứng cọ xát vào vật nhỏ của cậu, “Chút nữa tôi phải thực cố gắng để khiến em vui vẻ mới được.”
“A… ” Côn thịt của Lăng Tỉ giống như thanh sắt nóng muốn thiêu cháy cậu, Chu Lộ kháng cự lại cảm giác tê dại truyền đến từ côn thịt, gian nan nuốt xuống nước bọt, Lăng Tỉ hiện tại khiến cậu cảm thấy vừa đáng sợ lại tràn ngập tính xâm lược, tựa hồ như giây tiếp theo liền đem chính mình xé ra nuốt vào bụng, ánh mắt không khỏi liếc nhìn về phía cửa phòng.
Lăng Tỉ nhìn thấu ý đồ muốn chạy trốn của cậu, khẽ nheo lại đôi mắt, con ngươi âm trầm, bàn tay dời xuống chạm vào cổ cậu, “Bảo bối, tôi không muốn làm em bị thương, cho nên, ngoan ngoãn để tôi thao !”
Giờ phút này, trong lòng Lăng Tỉ chứa đầy ɖu͙ƈ hỏa cùng lửa giận ngập trời, toàn bộ tích tụ tại nơi hạ thể, điên cuồng muốn phát tiết, đã đau đến mức hắn có chút khống chế không được tư duy của mình, rất sợ rằng nếu Chu Lộ phản kháng, khiến hắn thú tính đại phát đem cậu thao đến máu chảy đầm đìa !
Ánh mắt Chu Lộ chớp động hai lần, gật đầu thuận theo hắn, “Ưm… Không trốn…”
Lăng Tỉ nhẹ nhàng thở ra, buông lỏng ràng buộc trêи tay.
Cảm thấy bàn tay nóng như lửa đốt của Lăng Tỉ rời khỏi cổ mình, Chu Lộ lập tức dùng sức đem người đẩy ngã, đứng dậy chạy về phía cửa phòng.
“Tiểu bịp bợm !” Lăng Tỉ nghiến răng gầm nhẹ, hai tay chống ở trêи giường như liệp báo, rướn người liền tóm được mắt cá chân của cậu, Chu Lộ trọng tâm không vững liền ngã xuống giường lớn mềm mại.
“A a a ! ! ! Buông ra ! Buông ra !” Chu Lộ bị khí thế như núi lửa bùng nổ của Lăng Tỉ dọa sợ, hai tay gắt gao túm lấy mép giường, thét chói tay dùng chân đá hắn.
Tia lý trí cuối cùng của Lăng Tỉ bị cậu mài đứt, nắm lấy hai mắt cá chân của cậu, dùng sức kéo về, đem người đưa đến trước mặt mình, khiến hai chân cậu quấn lấy vòng eo tinh tráng của hắn, “Cưng à, đây là em tự tìm lấy !”
Nói xong, dùng ngón tay thô bạo tách ra âm huyệt phấn nộn của cậu, côn thịt tráng kiện nóng rực nhắm ngay cái động nhỏ ra sức đâm vào.
“A a !” Chu Lộ ngửa đầu thét một tiếng chói tai, hai tay cứng nhắc bấu vào cặp đùi của Lăng Tỉ, bắp đùi run lên từng trận.
Tuy rằng lúc nãy hoa nguyệt vừa đạt cao trào còn thực ướt át, nhưng chung quy không có làm qua khuếch trương, hơn nữa tính khí Lăng Tỉ kiềm nén rất lâu nên so với ngày thường càng thêm tráng kiện, đột ngột cắm vào không chỉ là nhục bích bên trong, ngay cả cánh hoa lớn nhỏ bên ngoài đều bị căng ra đến vô cùng đau đớn.
Nhưng Lăng Tỉ đã không còn cách nào bận tâm đến điều đó, kɧօáϊ cảm khi được tầng tầng nội bích mềm mại siết lấy cơ hồ khiến hắn hít khở không thông, vốn tưởng rằng tiến vào có thể giảm bớt một chút hỏa khí, côn thịt so với khi nãy không ăn được ngon ngọt càng muốn căng trướng vài phần.
Từng dòng mồ hôi nóng rực của Lăng Tỉ chảy xuống, nhìn xuống tiểu nhục động bị căng ra đến mức mất đi huyết sắc, xác định không bị nứt vỡ, không đợi đến khi Chu Lộ kịp thích ứng, bàn tay nâng lên cẳng chân cậu, liền thẳng lưng ưỡn hông bắt đầu ra vào giữa hai chân cậu !
“A a…. A … Không… muốn…. Ưm… Rút… Rút ra ngoài… A… ưm ! !” Hô hấp của Chu Lộ bị hắn đâm đến mức vỡ nát, cả người bị đặt trêи giường điên cuồng thao lộng, hoa nguyệt vốn bị căng ra đến mức vô cùng khó chịu, càng không chịu được từng đợt tiến công mãnh liệt của người nọ, giãy giụa nâng lên khuỷu tay muốn đánh hắn.
Lăng Tỉ căn bản không để ý đến những vết thương nhỏ, ngược lại càng bị kϊƈɦ thích đến hưng phấn, tăng thêm tần suất ở eo, trong hoa huyệt của Chu Lộ mà thay đổi góc độ ra vào.
“Hức… Đừng…Đau… A a… Đau quá… Không cần…. ”
Chu Lộ cau mày, đôi môi đỏ mọng sắp bị cắn nát, khuôn mặt trắng bệt đọng một lớp mồ hôi mỏng, trước mắt cảnh tượng thao lộng kịch liệt của Lăng Tỉ dần trở nên mơ hồ thác loạn, trong thoáng chốc, tư duy của cậu bắt đầu quay cuồng, tay chân dần dần mất đi khí lực, người cũng ngã về giường.
Lăng Tỉ lấy tư thế thượng vị chinh phục tuyệt đối nhìn hạ thể kết hợp chặt chẽ của hai người, động nhỏ bị căng ra đến mức trắng bệch gian nan phun ra nuốt vào cự điểu thô to của hắn, rút ra liền mang theo một ít ɖâʍ thủy kèm bọt trắng đọng ở hoa nguyệt, phần còn lại chảy xuống hội âm bị hậu nguyệt “nuốt vào”. Hai cánh hoa đầy đặn bên ngoài âm huyệt bị xương mu của hắn đập đến sưng đỏ, hai phiến hoa nhỏ bên trong nhục động vô lực bị căng ra hai bên, lộ ra khỏa âm đế bị phần lông thô ráp của hắn cọ đến phát run.
Phần đùi non mịn màng của Chu Lộ đã sớm bị mồ hôi trêи thắt lưng Lăng Tỉ thấm ướt, liên tục ma sát khiến mặt ngoài đỏ thành một mảnh, vách thịt trong hoa nguyệt cũng bị đâm chọc vừa nóng vừa trướng, vật nhỏ non nớt bất ổn liên tục run rẩy, oán hận căn côn thịt vừa giảo vừa nhanh kia không ngừng khi dễ bọn chúng.
Cảm giác hoa nguyệt của Chu Lộ co rút muốn đem “hắn” đẩy ra ngoài, Lăng Tỉ liền dốc sức đâm phá tầng tầng nhục bích từ tám phương bốn hướng chen sâu vào hoa nguyệt, một trận kɧօáϊ cảm phô thiên cái địa quét qua khiến da đầu hắn run lên, làm hắn càng thêm ra sức đâm vào.
*trút xuống mọi nơi
Lăng Tỉ duỗi ra một tay bóp lấy cánh ʍôиɠ trắng nõn của hắn, hơi thở vừa gấp gáp lại nặng nề, “Thả lỏng ! Lại cắn liền thao chết em !”
Cái ʍôиɠ sưng đỏ của Chu Lộ run rẩy, nắm lấy drap giường lắc đầu, “Không cần… A a…ưm… Khó chịu… Anh đi ra ngoài… Cút ra… A a !”
Đầu khấc hình dạng lưỡi câu như mang theo xước mang rô đâm sâu vào ma sát vách thịt trong âm huyệt, cảm giác trướng đau lúc trước dần dần bị thay thế bởi ma sát nóng bỏng, điều này càng khiến Chu Lộ cảm thấy khó chịu, hai chân vô thức giãy giụa đấu đá giữa không trung.
Hoa nguyệt mẫn cảm của Chu Lộ vẫn không chịu thả lỏng, Lăng Tỉ bị cậu kẹp đến đỏ mắt, thắt lưng run lên từng trận, “Cưng à, anh hiện tại mà rút ra sẽ đoạn tử tuyệt tôn a !”
Nói xong liền nắm lấy đôi chân thon dài đang đạp loạn trong không khí, tiếp tục rong đuổi trêи cơ thể cậu, dốc sức đem hoa nguyệt căng chặt thao đến mềm mại, sau đó đem người đè xuống giường, nâng đầu gối của cậu áp vào trước ngực, khiến cậu nhếch ʍôиɠ lộ ra hoa nguyệt, tiếp đó liền hạ eo sáp sâu vào bên trong, yết hầu phát ra tứng tiếng thở dốc.
“Ưmm… A… Đau… Đau quá…. Tỉ… A…” Đầu khấc khổng lồ của Lăng Tỉ nặng nề mài ép t.ử ƈυиɠ của cậu, hoa tâm bị đâm chọc thô bạo, phút chốc trong bụng liền nổi lên một cỗ ma sát vừa nóng bỏng vừa mãnh liệt, tựa hồ như chỉ cần căn côn thịt kia dùng thêm chút lực lập tức sẽ chọc thủng khoang bụng của cậu, Chu Lộ cả người cứng ngắc không ngừng kêu gào, trong âm thanh vô thức mang theo tiếng khóc nức nở.
“Chỉ có đau sao ? Tiểu bịp bợm !” Đầu khấc được từng đợt từng đợt ɖâʍ dịch nóng rực tưới ướt, Lăng Tỉ biết Chu Lộ đã bắt đầu có kɧօáϊ cảm, càng không cố kỵ mà ra vào, điều chỉnh tư thế khiến trọng tâm của hắn dồn xuống thắt lưng, từng chút từng chút đâm vào càng sâu, dường như muốn xỏ xuyên cậu.
“A a a !!!” Chu Lộ không chịu đựng nổi kϊƈɦ thích bén nhọn như vậy, điên cuồng thét ầm lên, nước mắt không kiềm được chảy ra ngoài, cậu dường như thấy t.ử ƈυиɠ của mình sắp bị căn côn thịt kia đâm đến lệch vị trí, trong nội bích vừa trướng vừa nóng truyền đến từng trận co thắt, trong chốc lát liền đạt cao trào, tiết ra một lượng lớn ɖâʍ thủy.
Lăng Tỉ gầm nhẹ, ngẩng đầu, trêи cổ nổi đầy gân xanh, vách thịt bên trong âm huyệt của Chu Lộ co rút kịch liệt, kẹp phân thân của hắn đến mức ảo giác rằng bản thân sắp bị bóp nát, lại vừa chặt vừa sướиɠ, kɧօáϊ cảm lan ra khắp cả người.
Lăng Tỉ dừng lại động tác, hưởng thụ kɧօáϊ cảm từ đợt cao trào của Chu Lộ, khi cảm giác được hoa nguyệt có xu thế buông lỏng, lập tức rút ra côn thịt đang được ngậm chặt, lại tàn nhẫn mà đâm vào, hung hăng nghiền ép điểm mẫn cảm trong hoa nguyệt.
“A A a ! ! !” Còn đang trong trạng thái cao trào, Chu Lộ lắc ʍôиɠ rêи khẽ một tiếng, kɧօáϊ cảm sắp tán đi lại được tập trung một lần nữa, phía dưới bất giác lại chảy nước.
Lăng Tỉ tức khí cậu mấy ngày nay luôn lãnh đạm với hắn, vừa hận ý tưởng làm càn muốn phản công ngày hôm nay của cậu, cố ý lặp đi lặp lại động tác rút ra cả căn lại cắm vào toàn bộ để kéo dài thời gian cao trào của Chu Lộ, thẳng đến khi toàn thân Chu Lộ run rẩy, hoa nguyệt rốt cuộc không thể bắn nữa, mới mạnh mẽ đâm chọc hơn mười phát, tinh chuẩn nhắm ngay miệng t.ử ƈυиɠ của cậu mà bắn vào.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!