Nam Hoan Nam Ái
Chương 17: PN: Hoa huyệt cao trào, play niên đạo 3
Đợi đến khi cơn cao trào chấm dứt, Lăng Tỉ rút ra côn thịt đã tạm thời mềm xuống, trêи phân thân còn dính đầy hỗn hợp ɖâʍ dịch cùng tinh trùng, Lăng Tỉ vẫy hai cái, khiến một lượng nhỏ chất lỏng rơi xuống bụng Chu Lộ.
Khi kɧօáϊ cảm còn sót lại dần dần tán đi, Chu Lộ cảm thấy bản thân như vừa chết qua một hồi, cả người hư nhược, đôi chân thon dài vô lực khép lại, vẫn duy trì tư thế mở rộng nghiêng ngả hai bên eo, cơ thịt trêи bắp đùi run rẩy từng trận, vật nhỏ mềm nhũn rút lại trong bao quy, hạt nhỏ sung huyết lộ ra ngoài, hai phiến hoa lớn nhỏ đỏ ửng dính sát vào hai bên, cửa động bị thao đến sưng thũng gắt gao đóng chặt, ngay cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong hoa nguyệt đều không chảy ra được.
Bàn tay Lăng Tỉ dời đến bụng cậu, nhấn một cái. Chu Lộ khẽ rêи một tiếng, khiến huyệt khẩu phát ra tiếng “phốc phốc”, nhất thời một dòng dịch trắng chảy ra từ cửa động sưng đỏ, trượt xuống hội âm, đọng lại trêи drap giường.
Đợi đến khi hoa nguyệt của Chu Lộ không còn chảy ra thứ gì, bàn tay Lăng Tỉ liền di chuyển đến cửa động, đào ra giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuối cùng đẩy vào miệng Chu Lộ, “Bảo bối, nếm thử hương vị của lão công.”
“Ư…ưmm…” Đầu óc của Chu Lộ còn chưa khôi phục thanh tỉnh, đôi mắt khép hờ chứa đầy sương mù không có tiêu cự, tùy ý để ngón tay Lăng Tỉ khuấy loạn trong miệng mình, hương vị tanh nồng khiến cậu bị nghẹn, nhíu chặt mày.
“Nuốt vào.” Lăng Tỉ kề sát vành tai cậu hống nhẹ, một tay sờ soạng phía dưới của cậu, vuốt ve vật nhỏ, khiến nó lộ ra ngoài bao quy.
Do vừa trải qua một đợt cao trào cực kỳ lâu, bây giờ Chu Lộ vẫn còn rất nhạy cảm, ƈôи ȶɦịt truyền đến cảm giác tê dại chạy thẳng lên gáy, khiến Chu Lộ ngẩng đầu, yết hầu lăn lộn, không khỏi đem thứ trong miệng nuốt xuống.
Lăng Tỉ vừa lòng khẽ hôn khóe miệng của cậu, đang chuẩn bị rút ngón tay ra, Chu Lộ bất giác lại ngậm lấy hắn mà ɭϊếʍ ʍút̼.
Đầu lưỡi mềm mại ngượng ngùng đảo quanh ngón tay hắn, cảm giác tê dại như điện giật khiến tim của Lăng Tỉ run lên, đại điểu lập tức dựng thẳng.
“Bảo bối, chuyện này không thể trách tôi a.”
Nói xong, Lăng Tỉ liền xoay người đem cậu áp dưới thân, đại điểu tìm được động nhỏ liền cắm vào, phát ra tiếng nước “phốc xuy”.
“Ưm… m…” Lý trí của Chu Lộ vừa có chút thanh tỉnh, cơ thể liền bị thứ nóng rực ấy lấp đầy, nhất thời chưa kịp thích ứng, khẽ cau mày hừ nhẹ một tiếng.
Lăng Tỉ đem cặp đùi đã mềm nhũn của cậu quấn trêи thắt lưng hắn, sau đó một bên hôn khuôn mặt đỏ ửng của cậu, một bên nhẹ nhàng trừu sáp khuếch trương, “Bảo bối, ngứa chỗ nào liền nói cho tôi biết.”
“A.. a… Khốn khϊế͙p͙…” Nghe thấy Lăng Tỉ không biết xấu hổ mà nói ra câu đấy, Chu Lộ cắn môi ngượng ngùng quay mặt sang một bên, cảm thấy người này thật đúng là vô sỉ.
Lăng Tỉ dùng hạ thể an ủi hoa nguyệt chua xót của cậu, Chu Lộ liền chậm rãi bình tĩnh lại, lúc sau mới kịp phản ứng với tình huống hiện tại, không khỏi nghĩ thầm tình huống như thế nào lại biến thành bây giờ, theo kế hoạch của cậu, dược hiệu của thuốc đã phát tác, Lăng Tỉ hẳn phải bị chính mình đùa giỡn đến mức phải cầu xin tha thứ…
Tuy đôi mắt Chu Lộ vẫn nhìn chính mình, nhưng Lăng Tỉ phát hiện ra cậu đang thất thần, trong lòng lập tức trở nên khó chịu. Hắn vì muốn Chu Lộ thoải mái đành phải kiềm nén ɖu͙ƈ vọng đang bành trướng trong cơ thể, Chu Lộ thế nhưng không hảo hảo hưởng thụ lại nghĩ muốn đào ngũ !
Con ngươi Lăng Tỉ tối sầm lại, thẳng lưng hung hăng đâm vào, va chạm vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.
“Aa !!! Đau… ” Hoa tâm bị đâm vào làm sinh ra một cỗ chua xót khó nhịn, Chu Lộ thét lên một tiếng, trong mắt phủ một tầng hơi nước, móng tay khảm vào trong da thịt Lăng Tỉ.
Lăng Tỉ đối với tiếng kêu mềm mại của Chu Lộ vĩnh viễn không có sức chống cự, huống hồ bây giờ đang ɖu͙ƈ hỏa đốt người, chỉ cảm thấy có một chiếc lông vũ gãi vào trong tim hắn, ngứa ngáy khó chịu, đối với khúc dạo đầu liền mất kiên nhẫn. Vì thế không hề báo trước, mở miệng ngậm vào đầu иɦũ ɦσα ngọt ngào của Chu Lộ, đạo quanh quầng thâm bên cạnh, lại cắn lấy đầu иɦũ ɦσα kéo ra ngoài, dùng đầu lưỡi đâm chọc hạt nhỏ.
“A… Ngứa… Đừng mà….” Chu Lộ ôm đầu Lăng Tỉ muốn kéo ra, hắn lại nhanh tay dùng ngón trỏ cùng ngón cái bắt đầu xoa nắn khỏa âm đế bên dưới, thắt lưng Chu Lộ run lên, lập tức không còn khí lực.
Ngực bị Lăng Tỉ ɭϊếʍ ʍút̼ phát ra âm thanh “chậc chậc” rung động, hạt nhỏ bên dưới bị đè ép có chút căng trướng, ƈôи ȶɦịt nhỏ phía trước đã cương lên hoàn toàn, phần thân hồng hào cọ vào bàn tay thô ráp của Lăng Tỉ, vài điểm mẫn cảm truyền đến cảm giác ngứa ngáy bất đồng, chậm rãi tích tụ tại hạ thể, khiến vài nơi trong hoa nguyệt không được côn thịt nghiền qua liền bắt đầu bất mãn mà co rút.
“Ưmm… ” Chu Lộ bị trêu chọc, phát ra một tràn rêи rỉ như mèo nhỏ, bên trong hoa nguyệt không ngừng chảy nước, thoáng chốc liền chảy ra một dòng chất lỏng trắng mịn, tưới lên đầu khấc của Lăng Tỉ.
Lăng Tỉ phát hiện cậu vì động tình mà bên trong bắt đầu biến hóa, ngẩng đầu ngừng lại động tác trêи tay, huy động toàn lực bắt đầu nghiêm túc ra vào bên trong hoa nguyệt của cậu.
“A ha… Sâu quá… A a… Tỉ.. A…” Đôi môi Chu Lộ khẽ nhếch, yết hầu lăn lộn, tóc trêи trán ướt sũng dán ở trêи mặt, toàn thân đều phủ một tầng hồng phấn mê người, thở hỗn hễn dưới thân hắn, phát ra từng trận rêи rỉ đứt quãng.
Lăng Tỉ dùng côn thịt đâm sâu vào bên trong cậu, con ngươi chứa đầy dáng vẻ mê ly mảnh mai của Chu Lộ, chỉ cảm thấy cậu chính là tiểu yêu tinh ɖâʍ ɖu͙ƈ trời sinh để hắn thao, nội bích bị tàn sát bừa bãi nhất thời căng lên siết chặt, có loại ảo giác mãnh liệt muốn đem hắn dung hợp vào trong cơ thể.
Lăng Tỉ híp lại đôi mắt, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ, hai tay gắt gao siết chặt bắp đùi Chu Lộ, vẫn là tư thế dính chặt của hai người, ôm Chu Lộ ngồi dậy.
“A a !” Âm điệu Chu Lộ lập tức biến cao, bên trong bị chấn động đến mức run rẩy, hai mắt trắng dã.
Lăng Tỉ ôm lấy tấm lưng Chu Lộ, khiến lồng ngực trắng nõn của cậu cọ xát cơ ngực của mình, thắt lưng, ʍôиɠ, chân cả ba chỗ đều dùng sức, nâng lên Chu Lộ rồi nhanh chóng thả xuống, điên cuồng ra vào.
“A… Aa… Sâu.. sâu quá… ưm a…A ha…”
Chu Lộ ngồi trêи cặp đùi rắn chắc của Lăng Tỉ, lắc đầu ngâm nga, côn thịt thô to kia tựa hồ muốn đâm thủng t.ử ƈυиɠ của cậu, hung hăng chọc vào khiến hoa tâm vừa đau lại vừa sướиɠ, kϊƈɦ thích bén nhọn khiến Chu Lộ sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng chân tay vô lực, thắt lưng lại bị Lăng Tỉ giam cầm, giãy giụa vài lần đều bị đè trở về, hoa tâm bị đầu khấc đỉnh vào càng lúc càng mạnh.
“Ô… Từ bỏ… Đừng.. Ưm… Tỉ… A ha … A aa…” Hoa nguyệt bị kϊƈɦ thích theo bản năng co bóp càng lúc càng chặt, vẫn không tránh khỏi bị đại côn thịt ức hϊế͙p͙, vách thịt bên trong hoa nguyệt bị ma sát đến nóng rát dường như muốn tan ra, khi một dòng chất lỏng trong hoa nguyệt phun ra, Chu Lộ rốt cuộc không chống đỡ nổi, bật khóc thành tiếng.
Lăng Tỉ nhanh chóng ôm chặt lấy Chu Lộ đã thoát lực, nghiến răng tiếp tục va chạm tầng tầng nội bích, ghé vào lỗ tai cậu thổi khí, “Bảo bối, còn muốn thích hơn nữa sao ?”
“Ô… ưm…ưm…” Chu Lộ căn bản không nghe rõ câu nói của Lăng Tỉ, chỉ là co người rụt lại trong lòng hắn, phát ra tiếng rêи rỉ mơ hồ.
Lăng Tỉ sủng nịch hôn khẽ hai má đỏ ửng của cậu, rút ra côn thịt, Chu Lộ cả người xụi lơ liền ngã xuống giường.
Lăng Tỉ cầm lấy hai chiếc gối xếp chồng lên nhau, sau đó ôm lấy Chu Lộ đặt xuống, khiến thắt lưng cậu đè lên gối đầu, quỳ sấp ở trêи giường, Chu Lộ khép hờ hai mắt, cả người mềm nhũn ngay cả một ngón tay đều không thể động, mặc cho Lăng Tỉ chơi đùa.
Lăng Tỉ hôn cánh ʍôиɠ cong vểnh của cậu, tay đặt tại hoa khẩu xoa nắn một phen, đem ɖâʍ dịch lưu lại trong cơ thể đều đào ra ngoài, sau đó tách ra cửa động đóng chặt, đem côn thịt vẫn cương cứng như cũ một lần nữa cắm vào động nhỏ, ở phía sau cậu chuyển động thắt lưng.
“A… A…ưm…” Hoa nguyệt sử dụng quá độ lại bị lấp đầy, nội bích ngứa ngáy không chút chống cự bắt đầu co bóp, như lấy lòng mà ngậm lấy côn thịt hùng tráng uy vũ kia.
Âm huyệt Chu Lộ hiện tại đã “thực tủy biết vị”, mỗi khi Lăng Tỉ cắm vào, Chu Lộ như phản xạ có điều kiện mà cuộn tròn ngón chân trắng nõn, phát ra tiếng mị ngâm trầm bổng.
Lăng Tỉ một bên vui sướиɠ thao làm, một bên cầm lấy hạt châu trước đó đã bị ném đi, dùng tay dính ɖâʍ dịch bao lấy, hạt châu to tròn lập tức phát ra ánh sáng óng ánh.
“Bảo bối, có muốn hai cái động đều sướиɠ hay không ?”
Tuy là câu hỏi, nhưng Chu Lộ căn bản không có khí lực ngẫm nghĩ cùng trả lời, Lăng Tỉ tự nhiên xem rằng cậu cam chịu, đem một hạt châu đẩy vào trong hậu nguyệt của cậu.
“A…” Bị dị vật lạnh lẽo xâm nhập khiến Chu Lộ bất giác co rút ʍôиɠ lại, tràng bích mấp máy muốn đem vật nọ đẩy ra ngoài, nhưng hạt châu lại trượt vào càng sâu, ngay cả các hạt khác đều sắp bị kéo vào.
“Mặt sau của cưng thật lẳng lơ !” Lăng Tỉ thưởng thức cảnh sắc nếp uốn trêи hậu nguyệt của cậu hé ra lại khép vào, tự động nuốt lấy hạt châu, yết hầu phát ra từng đợt âm thanh, hạ thể không khỏi càng thêm ra sức đâm vào.
” A ha… ưm… Đừng… A ha !”
Côn thịt ra vào khiến hoa nguyệt sinh ra kɧօáϊ cảm lan đến hậu huyệt, vách thịt mềm mại mẫn cảm bắt đầu mấp máy, đè ép vài khỏa hạt châu, khiến chúng chen vào càng sâu, một bên tựa như gậy mát xa bắt đầu xoay tròn bên trong cậu, thỉnh thoảng ma sát đến tuyến tiền liệt, thắt lưng Chu Lộ run lên, côn thịt nhỏ bắn ra một cỗ bạch trọc, khiến hoa nguyệt cũng phun ra một lượng lớn ɖâʍ thủy.
Lăng Tỉ vẫn không buông tha cậu, dùng sức nhu nắn hai cánh ʍôиɠ, đại điểu lại trướng lớn một vòng tiếp tục thao mở vách thịt run rẩy của cậu, đè ép hậu nguyệt đang ngậm châu.
“A.. a ha… Trướng… ưm…” Chu Lộ nằm sấp trêи giường, vô lực rêи rỉ, cái ʍôиɠ vểnh cao, ba hạt châu còn sót lại treo bên ngoài cúc huyệt, cả hai mật động đều bị nhét đầy, trước sau đều bị cự vật chen vào như muốn nứt vỡ, căng đầy cơ thể.
“Tất cả đều nuốt vào !” Lăng Tỉ thả chậm tần suất cử động thắt lưng, kề sát vành tai cậu hống nhẹ.
“Ưm…” Vách thịt bên trong đã quen với ma sát kịch liệt từ côn thịt của Lăng Tỉ, Lăng Tỉ lại thả chạm động tác lập tức không hài lòng mà co rút, ngoan ngoãn đem tất cả hạt châu đều nuốt vào.
“Bảo bối, không thể ngất xỉu nha !” Trong mắt Lăng Tỉ có chút đỏ ngầu, cả người chảy đầy mồ hôi nóng rực, hắn chờ đợi thời khắc này đã lâu.
Đầu óc hỗn loạn của Chu Lộ còn chưa kịp phản ứng lại, Lăng Tỉ đã ôm eo cậu bắt đầu đâm chọc mãnh liệt.
“A ha ! A !”
Lăng Tỉ đâm vào rất sâu, mỗi lần đều có ý dùng đầu khấc tàn nhẫn nghiền qua điểm mẫn cảm trong vách thịt của cậu, lại đâm phá tầng tầng nhục bích chạm vào t.ử ƈυиɠ, khiến âm huyệt sinh ra một cỗ cảm giác tê dại mãnh liệt đánh thẳng đến hậu huyệt, khiến tràng bích gắt gao co rút, đè ép hơn mười viên hạt châu bắt đầu xoay tròn va chạm trong cơ thể, sinh ra ba cỗ kϊƈɦ thích cực đại trong cơ thể, kɧօáϊ cảm cứ như vậy liên tục tuần hoàn ngày càng tích tụ thêm !
Chu Lộ cảm giác chính mình muốn điên rồi, miệng mở lớn lại không thể phát ra âm thanh, trước mắt xẹt qua bạch quang, một lần lại một lần nữa đạt đến cao trào.
Lăng Tỉ đè lên tấm lưng Chu Lộ, ngẩng đầu chậm rãi nhắm lại hai mắt, hưởng thụ cảm giác siết chặt từ đợt cao trào liên tục của Chu Lộ, hầu kết không ngừng lăn lộn, thích đến mức cả người hắn run lên.
Thẳng đến khi vật nhỏ cùng hoa nguyệt của Chu Lộ rốt cuộc không còn bắn ra thứ gì, Lăng Tỉ dùng tay quấy nhiễu phía dưới cậu, đẩy ra hai cánh hoa run rẩy đã sưng phồng, dùng ngón tay nghiền ép hạt đậu nhỏ đã sưng lên bên dưới, lòng bàn tay nắm lấy ƈôи ȶɦịt nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve, “Bảo bối, lại bắn ra một lần cho tôi xem.”
Cả người Chu Lộ run lên, ý thức là một mảnh mơ hồ, căn bản không còn khí lực nghe hắn nói cái gì.
Lăng Tỉ cũng không để bụng, hôn hôn tấm lưng xích lõa của cậu, côn thịt lại bắt đầu ra vào kịch liệt, thi thoảng đỉnh vào điểm mẫn cảm của cậu, đợi cho Chu Lộ phát ra tiếng hừ nhẹ, tay còn lại nắm lấy đuôi hạt châu, dùng sức đem thứ đó nhanh chóng rút ra khỏi hậu nguyệt của cậu.
“A ! A a a ! ! !” Tiểu ƈôи ȶɦịt, khỏa âm đế, điểm G cùng tuyến tiền liệt bị từng viên từng viên hạt châu nghiền ép, sinh ra một cỗ kɧօáϊ cảm tuyệt đỉnh bao phủ thần kinh của cậu, Chu Lộ ngẩng đầu thở hỗn hễn, thân thể như sắp tử vong mà run rẩy kịch liệt, hai mắt nhắm chặt, một dòng nước tanh tưởi bắn ra từ niệu đạo, đúng là thích đến mất khống chế.
Lăng Tỉ gầm nhẹ, từ côn thịt truyền đến cảm giác bó siết khiến thú huyết của hắn sôi trào, nhanh chóng thẳng lưng ưỡn hông, cuồng bạo đâm chọc âm huyệt đã không thể khép lại, đầu khấc tàn nhẫn va chạm t.ử ƈυиɠ đã sưng đỏ, sau mấy chục phát liền đem chất lỏng nóng bỏng quáng đầy, một tia ý thức cuối cùng của Chu Lộ bị nhiệt dịch của hắn nhấn chìm, run rẩy ngất đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!