Nấm Lùn Của Tống Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 17: Chuyền trường.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Nấm Lùn Của Tống Giám Đốc Lạnh Lùng


Chương 17: Chuyền trường.


-Evil,cậu lo chuyện chuyển trường đến đâu rồi?
-Dạ…Anh hai,em nghĩ…
“Phụt” miếng nước vừa uống vào chưa kịp uống đã phun hết vào mặt Evil.Lâm Tú Vi không để ý gương mặt méo mó của Evil,đôi mắt không thể to hơn nhìn Vương Thành Long.
-Chuyển…chuyển trường là sao?
-Em không nghe hay cố tình giả ngốc đây?
-Anh chuyển trường cho tôi mà không hỏi tôi một câu ư?Rốt cuộc anh là loại người gì đây?
-À…anh hai,em nhĩ mình nên hỏi ý kiến chị hai trước.Chị muốn học trường nào?
-Im!
Chỉ một giọng nói vang lên thôi.Không khí trong phòng ăn lập tức trùng xuống,nặng nề.Luồng khí ảm đạm,len lỏi một chút lạnh lùng thoáng qua người Lâm Tú Vi làm cô nổi da gà.Đến một ánh nhìn Vương Thành Long không buồn nhìn.Cầm chiếc khăn ăn được đặt trên đùi vứt lên bàn,lẳng lặng đi.
-Tôi đã quyết,không ai có quyền thay đổi.
Đôi chân vẫn bước đi,nhưng rồi ngừng lại một chút.Đầu hơi ngoảnh lại để lộ nửa khuôn mặt tràn đầy sát khí cũng với ánh mắt sâu thẳm như vô cảm.
-Kể cả em!
Sau lời nói là tiếng động cơ của chiếc xe đậu bên ngoài.Lâm Tú Vi nhăn trán,Evil hiểu cô đang rất khó chịu vì chuyện vừa xảy ra.
Đoạn Lâm Tú Vi tức tối,đứng lên và đi lên phòng.Bàn ăn giờ chỉ còn lại Evil.
Lâm Tú Vi lên phòng được một lúc thì xuống.Chiếc áo sơ mi trắng giờ đã thay bằng bộ đồ của cô.Thấy Lâm Tú Vi đùng đùng bước ra cửa,Evil đang ngồi trên chiếc sofa cao cấp vội đứng dậy,chạy lại kéo tay Lâm Tú Vi.
-Chị hai,chị định đi đâu hả?Em trở…
-Không cần.Tôi đủ lớn để đi.Cũng đừng gọi tôi là chị hai.Bởi tôi chẳng là gì của lão đại anh,một chút cũng không.
-Chị…
-Làm ơn,tôi mệt rồi.Xin mấy người đó,buông tha cho tôi đi!
Dứt lời,Lâm Tú Vi bước về phía cổng.
-Lão đại không như vẻ ngoài.Chỉ có chị mới thay đổi được anh ấy.
Lâm Tú Vi vẫn dửng dưng đi mặc dù cô nghe rõ từng lời mà Evil nói.Cũng đúng,từ khi Vương Thành Long có cô hắn thay đổi chút ít.Không còn quan hệ với phụ nữ bên ngoài như trước.Tính tình cũng dễ chịu hơn.Phong cách làm việc vẫn thế nhưng mềm mỏng và nhẹ nhàng hơn trước khi gặp cô.Biệt thự này mặc dù đã chứa nhiều nữ nhân nhưng họ không ở đến quá hai giờ.Lâm Tú Vi thì khác.Cô thích đi thì đi,thích ở thì ở,thích làm gì thì làm.Điều đặc biệt là cô luôn phá vỡ quy tắc mà Vương Thành Long đưa ra.Evil cũng chưa từng thấy nữ nhân nào dám cãi lời lão đại một cách công khai như cô.
Evil tuy đã gặp nhiều nữ nhân,quan hệ với nhiều loại người.Trong đời anh gặp biết bao kiểu người con gái nhưng lại bó tay khi gặp cô.Ở cô có gì đó rất đặc biệt.Một cô gái trong sáng nhưng không phải ngây ngô,tính tình thay đổi như gió,chính xác hơn là cô thay đổi thái độ theo hành động của người trước mặt.Gương mặt thì khả ái,thanh thuần nhưng đôi mắt lại chứa đựng một chút cô đơn mà anh mãi không hiểu.Một chút nghịch ngợm thêm một chút mạnh mẽ cộng với một chút sâu lắng chẳng phải đã tạo nên một con người hoàn hảo như Lâm Tú Vi sao?
Ở cạnh Vương Thành Long đã lâu nhưng Evil chưa bao giờ thấy hắn có ánh nhìn âu yếm với ai.Giờ thì có rồi,Evil chứng kiến bao cảnh chết chóc ghê người mà Vương Thành Long gây ra,anh biết rõ lão đại mình cần gì và hiểu rõ tính cách của hắn ra sao.Không ai có thể làm hắn thay đổi kể cả gia đình.Nhưng Lâm Tú Vi lại làm được.Cô làm cho hắn dịu dàng hơn và…nhân từ hơn rất nhiều.
Lâm Tú Vi đi trên vỉa hè,cô chọn một chỗ đứng chờ xe bus tới.Bầu trời không còn những đám mây âm u,buồn bã thay vào đó là bầu trời trong xanh,êm dịu cùng với những tia nắng tinh nghịch.Khẽ nhắm đôi mắt lại,ngẩng đầu nhìn lên để cảm nhận luồng gió thuần khiết lướt qua người cô.
Lâm Tú Vi vẫn đứng chờ ở đó.Bất chợt cô thấy phía sau nóng ran,cô quay ngoắt lại.Ngạc nhiên khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng đến điềm đạm của Vương Thành Long.Lâm Tú Vi tròn mắt nhìn như thể muốn hỏi sao anh ta lại có thể ở đây?
Vương Thành Long mặt dửng dưng nhìn cô.Chuếc xe bus vừa đúng lúc đến trạm dừng.
Lâm Tú Vi cố gắp đi thật nhanh tới cửa xe bus nhưng không kịp,cổ tay cô bị Vương Thành Long nắm chặt kéo về phía xe đậu ở trước.Lâm Tú Vi không chịu khuất phục,vung tay nhìn Vương Thành Long với con mắt thù hận.
-Lên xe!
Lâm Tú Vi nhìn thẳng vào mắt hắn.Luồng khí lạnh không biết từ đâu làm cô rùng mình.Chẳng phải Evil đã nói anh không lạnh băng như vẻ bề ngoài nhưng cô hoàn toàn không cảm nhận được điều gì ẩn chứa trong đôi mắt đó.Chỉ toàn một màu đen của con ngươi.
-Thẻ đâu?
Vương Thành Long dửng dưng buông một câu nói làm Lâm Tú Vi giật mình.Chuyện chiếc thẻ mấy ngày nay cô cũng không dòm ngó tới.Mà có con đâu mà dòm mới ngó.Cô cũng đang đau đầu về chuyện này.Rõ ràng là Lâm Tú Vi đã bỏ rất cẩn thận vào trong túi của mình.Vậy mà…
-Chuyện cái…cải thẻ…
-Lên xe!
Lâm Tú Vi bị gương mặt nghiêm nghị của Vương Thành Long làm cho hoảng sợ,gương mặt hồng hào trở lên trắng bệch.Không chần chừ cô lên xe và ngồi im,không động đậy,thi thoảng lại nhìn sang Vương Thành Long như cảnh giác.Khóe mắt Vương Thành Long nheo lại tỏ ý cười.Chiếc xe màu đen lầm lì,sang trọng chạy thẳng đến trường Keysland.Chỉ chưa đầy năm phút biển hiệu của trường đã lấp ló trước mắt.Lâm Tú Vi nhìn trường rồi quay ra nhìn Vương Thành Long như muốn hỏi gì đó mà cổ họng của cô lại có cái gì mắc lại.Lồng ngực cô bắt đầu đập loạn xạ.Tất nhiên là cô phải lo lắng rồi.Chẳng ai biết hắn tới đây làm gì.Chỉ biết chiếc xe chẳng nể nang ai mà phi thẳng vào sân trường trước bao ánh mắt ngạc nhiên của sinh viên lẫn cả bảo vệ.Bước xuokngs xe là Vương Thành Long với chiếc áo sơ mi trắng lịch lãm,chiếc quần âu màu xanh đậm được đặc cách may riêng thể hiện rõ đẳng cấp qua từng đường chỉ tỉ mỉ,cung phu.Cùng với đôi giày hiệu Gucci mà ai cũng muốn sở hữu.Gương mặt hắn vẫn không biến sắc.Vẻ bề ngoài cũng như địa vị của Vương Thành Long làm đám sinh viên cả nam lẫn nữ bâu vào như kiến bâu đường buông lời khen ngợi.Họ đâu biết hắn lạnh lùng đến lạnh cả xương tủy,có lẽ vì chiếc kính che đi ánh mắt lạnh lùng của hắn.
-A…Vương Thành Long,Vương Thành Long kìa!
-Không hổ danh là ông vua hắc đạo.Oai phong lẫy lừng nha.
-Không thể tin được,hôm nay tôi được nhìn thấy Vương Thành Long bằng xương bằng thịt.
-Trời ơi,giá mà tôi được lại gần nha.
-Nghe nói chỉ cần làm đàn em của hắn thì không một ai dám động vào.
Vương Thành Long hầu như không có phản ứng với mấy lời mà đám sinh viên nói.Rồi gõ vài tiếng vào tấm kính như gọi Lâm Tú Vi.Khỏi phải nói,cô đang co ro như người tự kỉ bên trong.Không phải là cô không nghe thấy mà cô giả vờ điếc để trốn đám đông bên ngoài.Sẽ thế nào nếu cô bước ra từ xe của ông vua hắc đạo.Rồi mấy người bên ngoài sẽ nói cô là con phò non,đi mua vui cùng lão Vương..vân vân và vân vân…Vương Thành Long vẫn đứng đấy nhưng hướng mắt quan sát xung quanh như tìm thứ gì đó.Cuối cùng,ánh mắt của Vương Thành Long dừng lại ở một góc sân trường-nơi có hai nam sinh đang đi.
-Ê!Vương Thành Long kìa!Không biết hắn làm gì ở đây nha?
Quách Tùng gẩy tay Hoàng Phong rồi hếch mắt về phía đám đông.
Vương Thành Long nhìn Hoàng Phong rồi quay ra dùng tay gõ mấy tiếng vào kính xe ra hiệu cho Lâm Tú Vi.Cô vẫn ngồi bên trong làm như không biết hay nghe thấy tiếng gõ.Trán Vương Thành Long nhăn lại không hài lòng.Hắn mở cửa xe.Lâm Tú Vi nhìn hắn với ánh mắt như muốn thiêu cháy Vương Thành Long.Lâm Tú Vi bước ra ngoài,cô đang đứng trước bao con mắt kinh ngạc của đám sinh viên xung quanh.Giờ xung quanh cô toàn ánh mắt nghi ngờ,khinh miệt.
-Lâm Tú Vi sao?Cậu ấy biến mất và giờ lại ở đây với Vương tổng.
-Không phải làm người tình của hắn chứ?
-Nhìn xinh đẹp,giỏi giang mà lại làm phò à?
-Không ngờ cậu ta ham tiền đến vậy…
Lâm Tú Vi cúi mặt xuống,sắc mặt bắt đầu trở lên trắng bệch.Bàn tay không biết từ bao giờ bàn tay ấy lại nắm chặt vào váy.
Hoàng Phong bất chợt nhìn thấy gương mặt của cô.Cũng khá lâu rồi,anh chưa được lại gần,chưa được noia chuyện,chưa được nhìn thấy đôi mắt biết cười cùng với gương mặt phũng phịu của cô.Thậm chí anh còn đang lo lắng cho cô.Cái ngày mà Lâm Tú Vi nắm tay Vương Thành Long đi lên xe hắn anh thấy như cả bầu trời sụp đổ trước mặt vậy.Anh cứ vẩn vơ suy nghĩ cô sống thế nào,ăn uống có ngon,dạo này cô vui hay buồn,…Càng lo lắng hơn khi cô đang ở cạnh một người được coi là ông vua của hắc đạo.Anh không chỉ biết tới Vương Thành Long là người giỏi kinh doanh,có tiếng trong cả hai giới bạch hắc đạo mà còn là con người lạnh lùng đến đáng sợ.Bàn tay đấy không biết đã có bao nhiêu máu của người đắc tội với hắn.Trong bữa tiệc mà ba Hoàng Phong mời hắn anh đã nhìn thấy ánh mắt sắc bén như muốn nuốt chửng người khác dành cho Lâm Tú Vi.Anh mãi vẫn không hiểu tại sao hắn lại chọn cô.Trong khi đó bên ngoài đầy những mĩ nữ muốn sà vào lòng hắn.Vương Thành Long chỉ cần nói một câu sẽ có cả tá các loại phụ nữ bên hắn.Hết gợi cảm,trong sáng đến nghệ sĩ,người mẫu nổi tiếng rồi cả những người trong tầng lớp quý tộc hay bình dân.Xung quanh hắn ai cũng muốn một lần được ân ái một đêm.Vương Thành Long không chỉ hắc ám mà còn nổi tiếng với tính cách coi người phụ nữ như món đồ chơi.Lúc hắn kết thúc thỏa mãn thì cũng là lúc các cô nàng bị đá lăn long lóc như món đồ cũ kĩ vô giá trị.Biết là vậy nhưng chẳng một ai có thể kháng cự lại được quỳên lực cũng như sức hút của hắn…Và cũng chính vì điều này mà Hoàng Phong không thể yên lòng khi cô ở bên hắn.
-Lâm tiểu thư,không phải cô chưa cho mọi người biết về mối quan hệ của ta chứ?
-Tôi…
Lâm Tú Vi ngước lên nhìn Vương Thành Long như muốn thiêu cháy hắn ngay tại đây và ngay lúc này.Đôi mắt chợt rũ xuống,chẳng biết từ bao giờ mà mắt cô bị một màng nước che mờ mắt.Hoàng Phong bắt trọn khoảnh khắc đó.Đôi tay rắn chắc nắm chặt lại lộ rõ cơ bắp trên cơ thể.Bình thản nhưng cũng pha trộn một chút gấp gáp,đôi chân Hoàng Phong tựa như có người đẩy đi bất lực mà tiến tới chỗ Lâm Tú Vi.Nhưng anh chưa đi được tới nửa đường thì đôi chân đấy bỗng khựng lại.Vương Thành Long nhìn anh với ánh mắt châm biếm.Đôi môi nhếch lên vẻ chế giễu.Rồi Vương Thành Long bất ngờ ôm lấy bả vai Lâm Tú Vi làm đám đông trợn tròn mắt ngạc nhiên.Ngay cả cô cũng không phản ứng kịp trước hành động của Vương Thành Long.Nở nụ cười nhẹ nhìn cô rồi nhìn đám đông.
-Tôi là người sẽ tài trợ cho tài năng thiên bẩm của Lý tiểu thư đây.
-Ồ…!
Đám đông lại một lần nữa ngạc nhiên.
-Thật ngưỡng mộ nha!
-Chẳng phải nhờ cậu ấy mà trường ta sẽ nổi danh sao.
-Giá như tôi được một lần như vậy.
Lâm Tú Vi nhìn Vương Thanh Long vẻ khó hiểu.Tại sao hắn lại không nói rằng mình chỉ là hàng trao đổi?Hay thậm tên hơn nữa là người làm ấm giường của hắn?Ánh mắt cô đăm đăm nhìn Vương Thành Long cho đến khi thầy hiệu trưởng trường cô đến dẹp gọn đám đông đang vây kín cô.Và cũng là lúc mà bóng dáng của Hoàng Phong khuất dần.
-Cậu Vương,xin lỗi vì đón tiếp chậm chễ.
-Ông Kings không cần khách sáo.Chẳng phải là tôi đến đây không báo trước.
-Hahaha!Vậy hôm nay cậu Vương đến đây hẳn là vinh dự cho trường tôi.
-Chủ là có chút việc nhờ ông.
-Được được,mời cậu lên phòng tôi nói chuyện cho tiện!
Ông Kings kính cẩn cúi người mời Vương Thành Long lên phòng làm việc.Lâm Tú Vi cũng không ngoại lệ.Khẽ cúi chào thầy cô cũng theo Vương Thành Long lên tầng.
Riêng Hoàng Phong,anh đứng một góc khuất quan sát tất cả.Tưởng chừng như anh đã bỏ đi sau cái nhìn của Vương Thành Long nhưng Hoàng Phong vẫn không thể rời mắt khỏi người con gái mà anh yêu được.Phải chăng anh lại là người lụy trong tình yêu hay là kẻ thất bại không thể đấu tranh vì người mình yêu?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN