Nam Việt Đế Vương
Chương 11: Kịch chiến
“Nhưng mà luyện gân kì đại thành thì sao chứ, tu vi của ta cũng không hề kém hắn, lại còn sử dụng được ma pháp. Ta nắm chắc 7 phần có thể đem hắn chém giết.” Trần Phong thầm nghĩ, cơ thể bắt đầu vận lực.
Thấy Trần Phong im lặng hồi lâu, Lý Kiếm tưởng Trần Phong bị dọa cho sợ rồi, liền cười nói:”Thế nào, sợ rồi phải không. Nếu ngươi là kẻ thức thời, lại đây liếm giày cho ta, rồi tự đoạn 1 tay 1 chân ta có thể sẽ bỏ qua cho ngươi.”
“Ha ha ha ha ha….”
Nghe câu nói này, Trần Phong đột nhiên cười lớn.
“Ngươi cười cái gì?Không muốn sống nữa sao?”Lý Kiếm khuôn mặt trầm xuống, tay phải nắm thanh kiếm chặt hơn chỉ đợi Trần Phong dám vô lễ với hắn hắn sẽ ngay lập tức xông lại chém giết.
“Sợ ngươi? Mà ta đang hưng phấn vì sắp được hạ gục một đối thủ mạnh như ngươi mà thôi.” Dứt lời, Trần Phong thi triển Xà ảnh thân lao thẳng đến phía Lý Kiếm.
“Muốn chết” Lý Kiếm thấy cảnh này, tức tốc nâng thanh kiếm lên chém về phía Trần Phong
Vụt!
“Hả?”
Một kiếm này của Lý Kiếm liền chém không trúng Trần Phong. Thấy không ổn, hắn liền xoay thanh kiếm lại rồi chắn trước ngực.
“Thiết lôi quyền!”
Trần Phong hét lớn, thi triển Thiết Lôi quyền đánh vào thanh kiếm đang chắn trước người Lý Kiếm.
Cách!
Hự!
Một quyền này của Trần Phong đem Lý Kiếm đánh bay xa hai mét, còn bản thân mình cũng bị chấn lùi lại gần 1 mét.
Hiển nhiên nếu người nào thông minh sẽ hiểu rằng xét về mặt lực lượng thân thể Trần Phong còn mạnh hơn Lý Kiếm. Điều này cũng bình thường, tuy Lý Kiếm đã tu luyện lâu năm nhưng thân thể chỉ rèn luyện theo phương pháp bình thường, còn thân thể Trần Phong lại được rèn luyện bằng nguyên khí thiên địa, đương nhiên so với bình thường thì mạnh hơn nhiều.
Lý Kiếm chật vật đứng dậy, không khỏi tràn ngập tức giận, hắn ban đầu khinh thường Trần Phong, nghĩ Trần Phong tuổi trẻ như vậy thì có được mấy phần thực lực. Vậy mà khi giao chiến thực lực so với hắn còn muốn mạnh hơn.
Cảm nhận được uy hiếp, Lý Kiếm hít sâu một hơi sau đó tư thế đột thiên thay đổi, thanh kiếm chỉ về phía Trần Phong
“Lý gia kiếm pháp, Thanh vân kiếm pháp đệ nhất thức”
Lý Kiếm khẽ quát, thanh kiếm trong tay từ từ chuyển động, một nhát chém nhẹ nhàng, chậm rãi hướng tới Trần Phong
“Chậm vậy?” Thấy kiếm pháp này, Trần Phong bỗng cảm thấy buồn cười. Kiếm pháp này quả thật trông vừa chậm lại vừa yếu, y như mấy loại múa kiếm vậy, được cái đẹp mà uy lực chẳng có bao nhiêu
Kiếm pháp chưa kịp tới nơi thì Trần Phong đã tránh ra khỏi tầm ảnh hưởng của nó, cười nói:”Lý huynh, huynh thấy đánh không lại ta nên múa kiếm để mong ta tha cho ngươi à?”
Lý Kiếm miệng nở một nụ cười lạnh:
“Thanh vân kiếm pháp đệ nhị thức.”
Một kiếm này vẫn nhẹ nhàng như cũ nhưng tốc độ lại nhanh gấp đôi!
“Đệ tam thức!”
Đến đệ tam thức, kiếm pháp này đã nhanh hơn lúc đầu gần 4 lần. Một kiếm này, Trần Phong không khỏi giật mình
Xẹt.
Một kiếm này cắt ngang ngực của Trần Phong, để lại một vệt máu dài trên ngực hắn!
“Ta đã xem thường kiếm pháp này rồi.” Trần Phong không khỏi đổ mồ hôi lạnh, lúc nãy hắn có chút khinh địch nên mới xuất hiện hậu quả như thế này. Nếu hắn không khinh địch thì với môn võ kĩ Xà ảnh thân của hắn đệ tam thức Thanh vân kiếm pháp chưa chắc đã chém trúng hắn.
“Ngươi dùng vũ khí ta cũng dùng vũ khí.” Dứt lời, Trần Phong từ trong người lấy ra một đôi bao tay, bên ngoài được bọc bằng các mảnh sắt dày.
Thấy Trần Phong từ trong không gian giới chỉ lấy ra đôi bao tay này, Lý Kiếm không khỏi nổi lên sát khí. Hắn thầm nghĩ:” Không gian giới chỉ quý báu như thế nào, sao tên nhóc này lại sở hữu được nó? Chẳng lẽ tên nhóc này có bối cảnh rất cường đại hay sao? Hoặc là đơn giản tên nhóc này may mắn nhặt được. Mặc kệ dù thế nào ta cũng phải giết tên nhóc này, vừa thu được không gian giới chỉ, vừa bịt đầu mối dù gia cảnh tên nhóc này mạnh như thế nào cũng không thể biết được. Còn có mấy môn công pháp tên nhóc này thi triển lúc nãy nữa, khả năng đó đều là trung cấp võ học, nhờ nó hắn mới tránh được Thanh vân kiếm pháp của ta. Chỉ cần giết tên nhóc này, tất cả là của ta.”
Hắn cười lớn một tiếng, vung kiếm lên chém thẳng về phía Trần Phong.
“Ngươi nghĩ bây giờ ta sợ ngươi chắc?”Trần Phong hừ lạnh, thi triển 2 võ kĩ lao thẳng về phía Lý Kiếm
Choeng. Choeng. Choeng…
Phút chốc 2 người đã giao thủ được hơn chục chiêu, trên thân thể bắt đầu xuất hiện thêm nhiều vệt máu.
Hự!
Lý Kiếm bị một quyền của Trần Phong oanh xuống l-ng ngực làm gãy mấy cái xương sườn, một ngụm máu tươi phun ra.
Xoẹt. Xoẹt. Xoẹt
Trần Phong bị trúng ba đường kiếm của Lý Kiếm,phân biệt vào bụng, vai, chân, máu chảy đầm đìa.
Hai người tránh xa nhau, trong con mắt không khỏi toát lên vẻ kiêng kị lẫn nhau.
Cuối cùng Lý Kiếm đành phải đưa ra đề nghị:”Chúng ta tạm thời đình chiến, điều trị thương thế rồi sau đó lại giao chiến tiếp, như vậy có được không?”Hắn làm vậy cũng đúng. Xét về thương thế hắn bị nội thương, nguy hiểm hơn rất nhiều so với ngoại thương mà Trần Phong phải chịu.
Trần Phong nghĩ thầm:” Thương thế của ta không hề nhẹ, nếu tiếp tục liều ta sống chết với tên kia thì có khả năng đi đời là rất cao, tốt nhất cứ dưỡng thương rồi quay lại chiến sau.”
“Nếu Lý huynh đã đề nghị như vậy thì ta đồng ý, chúng ta đứng cách nhau 20 bước”
” Đồng ý”
Dứt lời, cả hai đều bước về hai phía đối ngược nhau. Trần Phong dựa vào một gốc cây, nhanh chóng cầm máu trị thương. Còn Lý Kiếm trực tiếp lấy ra một viên đan dược nuốt vào, chỉ thấy sắc mặt hắn tốt lên không ít.
Trần Phong vừa ngồi trị thương, vừa suy ngẫm lại trận chiến vừa rồi. Hắn nhắm mắt lại suy ngẫm lại các chiêu thức của mình, các đòn đánh của Lý Kiếm, mong tìm ra cách khắc chế Lý Kiếm.Hắn không nhận thức được mình đang tiến vào một cảnh giới rất đặc biệt, thứ mà dù nhiều cường giả linh cảnh chưa chắc đã làm được.
Lý Kiếm từ xa nhìn cảnh này, khẽ cau mày:”Tên nhóc này định làm gì vậy, chẳng lẽ là buông bỏ rồi?”
“Không đúng, hắn đang nhập định, bước vào cảnh giới tâm cảnh như một vị đại sư võ đạo.Không thể để hắn thành công” Lý Kiếm không quản thương thế của mình nữa, lập tức thi triển Thanh vân kiếm pháp chém tới Trần Phong.
Kiếm chiêu đã tới rất gần Trần Phong
“Vẫn chưa tỉnh lại, chết cho ta!”Lý Kiếm mừng rỡ hét lên, một kiếm chém thẳng về phía Trần Phong.
5 bước…. 4 bước…3 bước… 2 bước
Đúng lúc này, Trần Phong đột ngột mở mắt!
Hết chương 11
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!