Nàng Chạy Được Bao Xa
Chương 16
Sau hôm nghịch nước với Kiến Vương , Hàn Nhi đã ốm không hề nhẹ , cả người lúc lạnh lúc nóng , đau đầu choáng váng không yên . Lúc này , người đầu tiên mà nàng nghĩ đến là hắn , nhưng rốt cuộc quay đi quay lại cũng không thấy bóng dáng hắn đâu ??? Phải chăng hắn đã không còn quan tâm đến nàng , dù nàng sống hay chết hắn cũng nhất quyết mặc kệ ????
Nàng mệt mỏi cuộn tròn mình trong chăn , thực không nghĩ lại có một ngày thảm hại như vậy … Lâm Thiên lúc nào cũng bên cạnh chăm lo cho nàng , bỗng dưng hắn lại mất tăm mất tích bỏ lại nàng bơ vơ như một đứa trẻ không cha không mẹ . Nàng bỗng thấy rất hận hắn , chỉ tiếc không thể phi thân đến chém hắn thành trăm mảnh cho chó ăn .
Trong lúc nàng đau đớn tột cùng vì bệnh tật dày vò thì không hề biết rằng , Lâm Thiên của nàng đã bị hồ li tinh bên ngoài dụ rỗ làm chuyện mờ ám kinh thiên động địa .
Trời hôm nay mưa to gió lớn , sấm chớp đùng đùng khiến lòng người hoảng loạn , nàng chỉ có thể thu mình trong chăn run rẩy sợ hãi . Miệng không ngừng gào khóc thảm thiết , tiếng khóc của nàng không lớn , tuy nhiên lại có thể lọt vào tai một người .
Kiến Vương đi ngang qua thì nghe thấy tiếng khóc lóc thảm thiết , hắn khẽ nhíu mày nhìn trời nhìn đất , miệng không thầm trách tên hoàng thượng sấu xa để nàng một mình giữa chốn thâm cung hiểm ác . Tuy là Lý Kiều giờ đây không có động tĩnh gì , nhưng nơi đây đâu đâu cũng chàn ngập mùi vị oan nghiệt tà ác , thực chất rất đáng sợ .
Tiếng khóc của Hàn Nhi mỗi lúc một thê lương , cơ thể bỗng dưng lại trở nên nóng bừng bừng , nhưng vì nỗi sợ hãi bủa vây nên không muốn đạp tung chăn ra khỏi . Cả người ướt sũng vì mồ hôi , nàng chỉ biết cảm giác lúc này là nhớ , nàng rất nhớ hắn – cái tên mà nàng cho là đáng ghét nhất thế gian .
Trong bóng tối bủa vây , nàng thấy bóng dáng một người hắn , trong lòng bỗng thấy vui buồn xen lẫn . Nàng bật tung chăn ra khỏi cơ thể mà chạy đến ôm chầm lấy hắn , miệng không ngừng gọi hắn – Lâm Thiên … Lâm Thiên … Lâm Thiên . Cuối cùng cũng nói ra được một câu ” Ta nhớ chàng rất nhiều “
Ai ngờ tưởng được hắn chiều chuộng ôm vào lòng rỗ dành , nhưng người này lại đứng yên như khúc gỗ , nhẹ nhàng tách nàng ra khỏi người hắn .
– Ta không phải Lâm Thiên của nàng !
Nàng chết sững trong bóng tối , thì ra cảm giác ban nãy chỉ là ảo giác thôi sao ???
Nàng ngồi xụp xuống đất , mệt mỏi ngả người co ro xuống nền đất lạnh buốt . Nàng không muốn đứng dậy , lười biếng mà ngủ gục tại đó .
– Hàn Nhi , nàng mau tỉnh lại … Hàn Nhi
Kiến Vương dù gọi khản giọng cũng không thấy tiếng trả lời , chàng khẽ bế Hàn Nhi về phía giường , nhẹ nhàng đắp chăn cho nàng . Lòng bàn tay cảm nhận thấy nhiệt độ cơ thể của nàng có chút bất ổn , không nhẽ là nàng ốm ???
…..
Lúc nàng tỉnh dậy , trên cơ thể chỉ mặc mỗi một chiếc áo mỏng manh , gương mặt bỗng đỏ ửng . Một kẻ không biết vô liêm sỉ , giữa ban ngày ban mặt lại dám ngủ trong phòng nàng , thật không biết hắn có phải loại tà dâm đến nỗi như vậy không ????
Nhưng nhìn kĩ lại cũng thấy , bản thân hắn từ trên xuống dưới đều rất đẹp , vẻ đẹp nhẹ nhàng khiến lòng người trở nên ấm áp vô cùng . Hắn là Kiến Vương ???
Hàn Nhi chợt nhíu mày , nhìn hắn từ trên xuống dưới mang một nét phong trần quấn hút , lại nhìn bản thân mình ăn mặc thật mỏng manh khiêu gợi . Trong đầu liên tưởng tới những chuyện đêm qua sảy ra , nàng không nhớ những gì đã sảy ra , nhưng không lẽ bản thân hắn không biết phép mà ăn thịt người của hoàng thượng ???
Nghĩ đoạn , nàng liền lấy tay tự cốc vào đầu mình , suy nghĩ của nàng lúc nào cũng rất xa với thực tế !
– Nàng dậy rồi sao ??? – Kiến Vương choàng tỉnh giấc , hắn lại gần áp tay nên chán nàng , trên môi hắn cũng nở nụ cười .
Nàng không biết đã bao nhiêu lần bị nụ cười này làm cho mụ mị , bản thân thực ra đã từng thích hắn , nhưng hắn lại đi thích một nam nhân khác ( nam nhân mà hắn thích lại rất đẹp , đẹp đến nỗi nàng cũng thích ) …. chính vì vậy đành phải chấp nhận buông tay …
– Nàng không cần cảm kích ta như vậy ??? Nàng nghỉ ngơi tịnh dưỡng vài ngày thì có thể phục hồi sức khỏe .
– Tối qua ta cứ ngỡ là Lâm Thiên
Kiến Vương khẽ xoa đầu nàng , một lần nữa lại dùng nụ cười đó làm nàng tâm thần không phân định
– Nàng đừng lo , Hoàng Thượng sẽ sớm trở về bên nàng .
T/G : Xin chào các nàng , nhận xét của mấy nàng sẽ giúp ta có thêm động lực mà viết tiếp a , giới thiệu là chương sau sẽ có biến 🙂
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!