Nàng Chạy Được Bao Xa - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Nàng Chạy Được Bao Xa


Chương 9


Hàn Nhi cùng Kiến Vương ra ngoài đi dạo , Nàng ngắt một bông hoa hồng tím cài lên mái tóc , ánh mắt liếc nhìn Kiến Vương đang chú ý hành động của mình từ đầu đến cuối .

Nàng ngắt thêm một bông cầm trên tay chạy đến chỗ Kiến Vương , bờ môi nhỏ cong lên phát ra âm thanh trong trẻo . Dưới ánh nắng nhè nhẹ của buổi chiều , Hàn Nhi như một bông hoa anh đào dưới sắc xuân đầy mềm mại quấn hút , mùi hương thơm trên cơ thể theo chiều gió lan tỏa khắp không gian , mùi hương nhè nhẹ khiến người đứng trước nàng bị say .

– Tặng ngươi – Hàn Nhi đặt vào lòng bàn tay chàng một bông hoa hồng tím , cánh hoa mềm mỏng bị nàng bóp chặt lên hơi nhàu nát . Kiến Vương vẫn nhận , ánh mắt nhìn nàng đầy cảm kích .

Nàng có thể đã dùng quá nhiều lực , nhưng dù thứ nàng cho ta có như thế nào thì trong mắt ta vẫn là đẹp và quý giá nhất .

Kiến Vương nhẹ nhàng chạm tay lên bờ má mềm mịn của nàng mà cúi xuống hôn nhẹ , Hàn Nhi bỗng thấy tim mình đập nhanh hơn một nhịp . Cảm giác này khiến nàng đóng băng tại chỗ . Nàng đã từng có cảm giác lạ lẫm khi ở bên Lâm Thiên nhưng cảm giác khi ở bên chàng thì lại khác hoàn toàn . Hàn Nhi không biết nó là gì , chỉ biết là rất đặc biệt , rất ấm áp .

– Ngươi …. ngươi ….. ta từng nghe ngươi nói là …. Hàn Nhi lắp bắp , lời nói cũng không thoát ý , khuôn mặt đã trở lên đỏ lịm .

– Ta từng nói gì ???

– Ngươi … nói là ………. thích ta – Hàn Nhi vất vả năm mới nói ra được 2 từ ” thích ta ” , nàng khẽ liếc nhìn sắc mặt của chàng . Kiến Vương vẫn rất bình thản , cũng không chút bối rối khi đối diện với nàng .

– Đúng là ta đã nói như vậy , nàng không tin ta sao ???

Nàng liền lắc đầu , miệng mỉm cười hạnh phúc

– Nếu ta nói cũng …… thích … ngươi …..thì sao ???

Hàn Nhi bình thường nói năng rất trôi chảy , nhưng không hiểu sao lại trở lên vừa vấp vừa run . Kiến Vương liền ôm lấy nàng trong tay , lời lẽ cũng rất mềm mại ấm áp .

– Ta sẽ không để hắn cướp lại nàng nữa .

Lý Hạo nhìn khung cảnh lãng mạn trước mắt , hai mắt trợn trừng như sắp rớt ra ngoài .

Người trước mắt là Hàn Nhi tiểu thư ….. nhưng người bên cạnh còn gây sự chú ý hơn rất nhiều . Đó chẳng phải là Kiến Vương hay sao , chuyện này có mơ Lý Hạo cũng không giám nghĩ tới , không ngờ Kiến Vương chàng cũng có ngày động lòng với nữ nhân . Chỉ là nữ nhân ấy không ai khác lại là bảo bối vô giá của Lâm Thiên .

Hoàng Thượng sau khi nghe xong tin này thì sắc mặt đã biến sắc trầm trọng , cả người giận run .

Hắn dám cướp mĩ nhân của ta , đáng ghét . Uổng công ta coi hắn là huynh đệ , uổng công ta tin tưởng con người đó , thì ra lại là như vậy .

Nhìn sắc mặt đáng sợ của chàng , Lý Hạo cũng thấy lạnh người . Bỗng nhớ ra điều gì , bèn lên tiếng .

– Hoàng Thượng chắc nhớ người tên Trần Thiên Y .

Chàng nghe xong thoáng thấy quen quen , ánh mắt liếc qua phía Lý Hạo mỉm cười tà mị .

– Ý ngươi nói là tên đoạn tụ có ý với Kiến Vương

– Vâng , chắc người đã hiểu ý thần .

Lâm Thiên đương nhiên là hiểu ý của Lý Hạo . Trước đây bắt Trần Thiên Y rời bỏ Kiến Vương để tránh lời ra tiếng vào trong hoàng cung , từ đó mà Kiến Vương cũng rất thù chàng . Bây giờ xem ra phải dùng đến hạ sách , lôi Trần Thiên Y về dụ rỗ Kiến Vương . Trần Thiên Y là mĩ nam đẹp nhất thiên hạ , Kiến Vương trước đây chết cũng không chịu rời hắn nửa bước , lúc nào cũng bám lấy như sinh mạng .

– Ngươi mau lôi cái tên khốn kiếp Trần Thiên Y về đây cho ta .

Lý Hạo cúi người nhận chỉ , liền lên ngựa chạy ra khỏi thành .

Trần Thiên Y ơi là Trần Thiên Y …. Kiến Vương và ngươi yêu thương nhau như vậy , đến trời đất cũng động lòng thương sót , đây xem ra là một 1 mũi tên chết hai con nhạn , ngươi vừa có thể trở về bên cạnh Kiến Vương lại vừa có thể làm Hàn Nhi phải ngoan ngoãn phục tùng bên Hoàng Thượng . Ta thật sự rất vui mừng cho ngươi , lần này sẽ không để mối tình giữa hai người gặp thêm bất kể trắc trở nào .

Hàn Nhi tựa mình vào chàng , đôi tay đưa lên che đi ánh nắng chiếu vào mắt . Cả người thấy ấm áp , bình yên , cũng không thấy gò bó khó chịu . Người bên cạnh cũng rất nhẹ nhàng , đôi tay đưa lên vuốt nhẹ mái tóc mềm tựa như mây khẽ mỉm cười .

– Nàng có biết ý nghĩa của hoa hồng tím không ???

Hàn Nhi lắc đầu , ánh mắt nhìn bông hoa được nâng niu trong tay chàng , đôi môi nhỏ khẽ chu ra khó hiểu .

– Hoa mà cũng có ý nghĩa .

– Phải , mọi vật đều có ý nghĩa .

– Vậy chúng ta gặp nhau cũng là có ý nghĩa ????

Câu hỏi vang lên đầy hoài nghi , chính chàng cũng không hiểu ý nghĩa là gì . Có lẽ là có ý nghĩa hoặc đơn giản chỉ là định mệnh đã sắp đặt .

Nàng là người con gái đầu tiên mà ta yêu thương và cũng là người cuối cùng .

– Hoa hồng tím tượng trưng cho sự chung thủy – Chàng giải thích , Hàn Nhi cũng khẽ gật đầu hiểu ý . Đôi tay kéo chàng cúi xuống sát mình , lời nói phát ra đầy tà mị .

– Vậy ngươi sẽ chung thủy với ta , vì ngươi đã nhận hoa này từ ta .

Kiến Vương mỉm cười , nụ cười ấm áp tỏa ánh hào quang sáng chói , vẻ đẹp tuyệt mĩ trước mắt làm nàng bị quấn hút .

– Ta sẽ chung thủy với nàng , chỉ cần nàng hứa sẽ không bỏ rơi ta chạy theo hắn .

Tất nhiên ta sẽ không chạy theo hắn , vì ngươi , vì ngươi đang ở đây , nơi trái tim ta đang đập thổn thức . Nơi ta đã thấy sự khác biệt trong mình , bằng một cách nào đó rất đặc biệt trong một khoảng thời gian ngắn .

Lâm Thiên giương cung ngắm vào vòng tròn nhỏ giữa tấm bia , ánh mắt sắc lẹm chứa đầy sự tức giận lan tràn .

Là ta ghen với hắn , ghen với một kẻ mà ta đã quá xem thường . Ta có chỗ nào không bằng hắn , là do ta không tốt hay tại không đủ tốt để giữ chặt được nàng bên mình ???

********

Trần Thiên Y đang tưới hoa liền thấy một bóng đen lao vụt qua biến mất trong tích tắc , chàng tựa nhắm mắt cảm nhận mọi động tĩnh xung quanh . Đôi tay khẽ vung kiếm chặn trước cổ Lý Hạo .

– Ai sai ngươi đến đây ????

Lý Hạo rùng mình trước thanh kiếm sáng chói đang kề sát cổ mình , hơi thở cũng trở lên gấp gáp .

– Thiên Y , huynh định giết chết đệ sao ???

Trần Thiên Y nhận ra giọng nói quen thuộc này , thanh kiếm cũng tự động buông xuống .

– Đệ đến tìm ta có chuyện gì ??? Không phải ta đã hứa sẽ không gặp mặt Kiến Vương nữa sao ??? Từ đó đến giờ ta vẫn giữ đúng lời …

Lý Hạo cười lớn , khuôn mặt quay qua nhìn Trần Thiên Y nửa vui nửa buồn .

– Ta đương nhiên biết huynh là người như thế nào , chỉ là thời thế giờ đã thay đổi rồi .

Trần Thiên Y nhíu mày , 4 từ ” thời thế thay đổi ” nghe rất thú vị .

– Đệ có ý gì ???

Lý Hạo đem toàn bộ câu chuyện kể lại cho Trần Thiên Y , sau khi nghe xong từ đầu đến cuối , sắc mặt cũng đen kịt như đít nồi .

Kiến Vương không nhẽ đã quên ta , uổng công ta chờ đợi mòn mỏi , uổng công ta ngày đêm thương nhớ , ta thật sự phát điên lên vì ngươi …. vậy mà … ngươi chỉ trong một thời gian ngắn đã động lòng với người khác .

Lý Hạo thấy anh mắt buồn của Thiên Y , khẽ vỗ vai an ủi .

– Huynh biết đấy , nàng ta là nữ nhân trong lòng của Hoàng Thượng . Ta nghĩ chỉ là do Kiến Vương có chút rung động nhất thời , huynh đừng vội nản chí .

Tất nhiên là ta không nản , Kiến Vương là của ta …. chứ không phải của người tên Hàn Nhi gì đó , ta nhất định sẽ cướp người về bằng được .

– Mau , ta theo ngươi về

T/G : ĐỌC XONG CHO Ý KIẾN NHA , XIN ĐỪNG BƠ TA 🙂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN