Nàng Chạy Được Bao Xa - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


Nàng Chạy Được Bao Xa


Chương 8


– HÀN NHI … NÀNG …. – Lâm Thiên bị câu nói phũ phàng của nàng làm tróng mặt .

Nàng kêu ta đi ngủ với nữ nhân khác , không nhẽ nàng không ghen hay sao ??? Hàn Nhi , nàng giám không thích ta sao ???

Hàn Nhi thấy chàng khó chịu , bèn đổ thêm dầu vào lửa .

– Nếu không ngủ với bà già đó thì gọi đại người nào đó ngủ chung với ngươi á – Hàn Nhi lại nói thêm , lần này thì sắc mặt chàng đã dày đặc mây đen , khẽ liếc nhìn Kiến Vương mà nghiến ken két .

Tên đáng ghét , rốt cuộc ngươi đã tiêm vào đầu Hàn Nhi những gì hả ??? Ta hận chưa thể đập cho ngươi trận ….

– Chỉ 1 ngày thôi , nếu mai không chịu theo ta về thì đừng có trách a .

Hàn Nhi mỉm cười , cả người rướn lên chạm môi vào bờ má chàng . Cảm giác này khiến chàng đứng hình 1 hồi lâu , trái tim như lạc mất 1 nhịp , khẽ mỉm cười hạnh phúc .

Hình ảnh này đối với Kiến Vương thì có đôi phần khó chịu , tuy bề ngoài tỏ ra như không có chuyện gì nhưng bên trong lại đang đánh nhau dữ dội .

Đáng ghét , ta ghét ….. ta ghét ….. ta hận ….. ta hận , Ta chỉ muốn 1 mình độc chiếm nàng thôi …. tức chết ta ….

Kiến Vương giật lấy nàng ra khỏi Lâm Thiên , khuôn mặt tỏ ra rất bình thản , Lâm Thiên còn chưa kịp cắn nàng thì đã bị cướp người khỏi vòng tay .

– Hoàng đệ , để ta gần gũi với nàng một chút không được sao ???

Kiến Vương liền lắc đầu , miệng khẽ lẩm bẩm … ” gần gũi ư , khốn kiếp ” … những lời này đương nhiên Hoàng Thượng không thể nghe thấy , nhưng Hàn Nhi thì nghe rất rõ , khẽ liếc nhìn sắc mặt lúc ghen của Kiến Vương rất đáng yêu …

– Đương nhiên là không rồi , Hoàng Thượng mau đi đi – Chàng bị Kiến Vương hắt hủi , ánh mắt nhìn nàng không lỡ rời xa … nhưng rồi cũng bước đi đầy lặng nề .

Nàng thấy bóng dáng chàng đã khuất dạng , khuôn mặt ngẩng lên nhìn cái dáng cao cao đứng bên cạnh .

– Ban lẫy ta thấy ngươi ghen a .

– Ta không ghen .

– Nói dối – Hàn Nhi bĩu môi , ánh mắt đảo quanh gương mặt chàng như đang cố gắng khẳng định điều nàng nghĩ là đúng .

Kiến Vương không muốn tranh cãi với nàng lên gật đầu đại cho qua .

– Là ta ghen … được chưa hả ???

– Sao ngươi lại ghen ???

– Vì ta thích nàng .

– Ngươi … thích …. ta ???

– Phải

– Vậy ta muốn cắn ngươi a – Hàn Nhi nói đoạn là làm thật , cả người cố rướn lên mà cắn chàng . Kiến Vương cũng không chịu thua thiệt , đôi tay nhấc bổng Hàn Nhi lên ngang bằng để nàng tha hồ cắn xé .

Ở bên cạnh Kiến Vương mà nói cũng tốt hơn là bên cạnh Hoàng Thượng đáng ghét , cảm giác này cũng rất khác , nàng thấy nhịp tim mình cũng đập nhanh hơn , tự hỏi không biết có phải nàng rung động trước con người này ???

Kiến Vương mỉm cười tà mị , lời nói phát ra đầy tà ý

– Nàng muốn chơi gì trước hả ?

Hàn Nhi suy nghĩ một hồi lâu mới nghĩ ra 1 trò vô cùng là thú vị , trước đây nàng dùng trò này trêu tức đám người canh cửa , giờ lại muốn chọc tức chàng , quả là rất biết suy nghĩ .

– Thả ta xuống thì mới chơi được a .

Hàn Nhi đòi xuống , chàng nhẹ nhàng đặt nàng đứng vững trên lền , nhìn dáng vẻ hớt hải tìm kiếm đồ có chút suy đoán .

Nàng rốt cuộc là muốn giở trò gì đây ? , sắc mặt tối sầm khi thấy Hàn Nhi tìm ra một hộp nhỏ bằng vàng có đựng đồ trang điểm của nữ nhi trong đống châu báu .

Nàng nhìn quanh hộp có khắc hình rồng , ánh mắt quay qua nhìn chàng tỏ vẻ thích thú .

– Cái này cũng là được cống nạp hả ???

Chàng không biết phải trả lời thế nào cũng chỉ có thể gật đầu , không nhẽ thừa nhận rằng trước đây chàng đã từng dùng đồ trang điểm của nữ nhân , như vậy xem ra rất mất mặt .

Hàn Nhi vẫy tay kêu chàng đến gần mình , Kiến Vương bước từng bước đến chỗ nàng , khẽ ngồi xuống ngay sát Hàn Nhi mà ôm chặt lấy nàng vào trong lòng .

– Nàng muốn làm gì hả ???

– Tân trang nhan sắc cho ngươi – Hàn Nhi chạm tay lên gương mặt của chàng mà reo lên đầy ngưỡng mộ – Da ngươi mềm mịn và rất mát nha , để ta giúp ngươi xinh đẹp hơn .

Kiến Vương liền giữ lấy tay nàng , khẽ lắc đầu từ chối – Khỏi đi , ta cũng rất đẹp rồi .

Đương nhiên là nàng vẫn sẽ làm theo ý mình , đôi tay vùng vằng giật mạnh ra lòng bàn tay đang bóm chặt của Kiến Vương .

Nàng dùng sức đè chàng ngã xuống đất , cả người đổ ập lên chàng … vừa bám chặt vừa ghì chặt như vậy đến khi chàng chịu yên phận nằm im không nhúc nhích .

– Ngươi để im cho ta nghịch một chút

Vậy mặt ta hóa ra là đồ chơi để nàng nghịch đó hả ??? có nghịch phải là để ta nghịch nàng mới đúng ???

Kiến Vương chỉ cần chưa đến 1/10 công lực cũng dư sức lật ngược tình thế nhưng lại vẫn ngoan ngoãn để nàng đè lên người , cảm giác có mĩ nhân bên cạnh gần gũi như vậy không tệ chút nào .

Hàn Nhi sau khi tô tô chát chát lên gương mặt của chàng một hồi lâu thì ngủ quên lúc nào không hay , khuôn mặt úp lên ngực chàng mà cảm nhận tiếng đập rộn ràng trong lồng ngực phát ra như một nhịp điệu ru ngủ .

Kiến Vương không muốn để nàng thức giấc lên vẫn giữ nguyên vị trí cũ , mặc nàng xoay ngang xoay ngửa trên cơ thể mình . Mùi hương thơm nhè nhẹ phảng phất trên cơ thể Hàn Nhi khiến chàng muốn độc chiếm nhưng lại cố gắng kìm nén cảm xúc hỗn độn này .

Từ 1 Kiến Vương không có cảm xúc với nữ nhân giờ biến thành một con người hoàn toàn khác , một con người khi ở bên nàng luôn muốn chiếm hữu và ăn sạch ….

Hoàng thượng từ lúc không có nàng thì làm gì cũng cáu giận không rõ lí do , Du Hạo đứng bên cạnh cũng bị chàng mấy lần dọa cho xém mất mật .

– Hoàng Thượng , hôm nay không khỏe sao ???

Lâm Thiên lật lật tìm đồ , miệng lẩm bẩm mắng Lí Hạo .

– Ngươi thấy ta giống bị bệnh lắm à , vớ vẩn , ngươi mới không khỏe thì có .

Lí Hạo bị chàng nói ngược lại , khẽ thở dài . Lý do là gì thì ai cũng biết , tất cả là vì không có mĩ nhân ở bên lên mới phát bệnh như vậy .

– Nếu người nhớ nàng ta như vậy , sao không lôi nàng ta về ???

– Nếu Hàn Nhi mà chịu ngoan ngoãn theo ta thì không cần ngươi phải nói rồi , tất cả cũng vì cái tên Kiến Vương ham chơi đáng ghét đó , hắn hết dây dưa mờ ám với Trần Thiên Y giờ đến dụ dỗ Hàn Nhi của ta chơi bời , thật khiến ta phát bực .

Lí Hạo khẽ mỉm cười , thì ra Hoàng Thượng cũng có lúc phát ghen như vậy . Từ trước đến giờ Lâm Thiên chàng muốn gì là được lấy , nhưng giờ đến Hàn Nhi nhỏ bé cũng không thể kiểm soát nổi , thật thê thảm . Nhắc đến Hàn Nhi , Lý Hạo cũng bực bội không kém , nhớ lúc gặp nàng ở chợ bị nàng đánh cho tơi tả , đến giờ vẫn còn chưa hết bầm tím .

Đáng ghét , cô ta giờ được Hoàng Thượng yêu thương như vậy , có khi nào được lập làm phi sẽ nhớ đến ta mà trả thù không , nếu vậy thì số ta đúng là quá đen đủi . Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại , ngoài đẹp và có võ ra thì cầm-kì-thi-họa còn không bằng nổi một đứa con nít , Hoàng Thượng thật không có mắt mới vấp vào lưới tình của nàng ta … haizzzzzz.

T/G : HÌ HÌ , ĐỪNG QUÊN TA NHA , NHỚ ỦNG HỘ A 🙂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN