[Naruto – Đồng nhân] Quang Ám Điên Đảo - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


[Naruto – Đồng nhân] Quang Ám Điên Đảo


Chương 12


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chuong 12

Uchiha Shisui & Uchiha Itachi

Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ

Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi

CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu

Vì tác giả ngốc chuẩn bị tham gia thi biên chế nên update chỉ có thể tuỳ duyên.

Nhưng mà chắc chắn sẽ không hố, cái này thì bảo đảm luôn!

————————

“Tộc Uchiha tra xét nhiều năm như vậy không có kết quả, rất có thể người nọ là giả chết giống như Obito.” Kakashi phân tích.

“Đi nói chuyện này cho Fugaku, bảo cậu ta sửa sang lại một danh sách Uchiha đã chết 16 năm trước nộp lại đây.” Tsunade hạ lệnh.

Kakashi cùng Gai nhận lệnh rời đi.

Bên này Tsunade cuối cùng tìm được một ít đầu mối về hung thủ sau màn, bên kia thì Naruto đi theo Sasuke đã đến tộc địa của Uchiha.

“Phạm vi lớn như vậy đều là của nhà cậu sao, Sasuke?” Naruto trợn tròn mắt, con phố mua bán phồn vinh cộng thêm phần bên ngoài, đã có thể coi như một vùng tụ cư loại nhỏ rồi, thế mà chỉ là lãnh địa của một tộc thôi sao?

Sasuke gật đầu: “Uchiha là một trong hai tộc thành lập thôn lúc đầu, lúc chọn tộc địa, vì tộc nhà tớ từ nhỏ đã luyện tập hoả độn nên chọn chỗ cạnh sông Naka này, còn Senju thì phải chăm sóc vườn thảo dược nhà họ nên chọn chỗ dựa lưng vào rừng rậm. Nếu nói về diện tích tộc địa thì nhà họ và nhà tớ là ngang nhau.”

“Còn các tộc khác thì sao?”

“Tới trước được trước, Konoha chỉ rộng thế, đến muộn thì chỉ có thể tự nhận là mình xui thôi.”

Naruto hiểu ngay cái gì gọi là cấp bậc đặc quyền.

Tộc địa Uchiha không hạn chế người ngoài đi vào, nhưng ở chỗ này chủ yếu vẫn là thành viên tộc Uchiha, thấy Sasuke đều gật đầu chào hỏi, nhân tiện tò mò nhìn khuôn mặt lạ là Naruto. Đi không đến mười phút, Naruto cảm thấy nó đã có thể phân biệt ra ai là Uchiha ai không rồi.

“Sasuke, người nhà cậu mặt đều như vậy sao?” Tóc đen mắt đen da trắng mặt đẹp, dù nam hay nữ thì ngoại hình đều cao hơn mức trung bình, Naruto trợn mắt há mồm, di truyền gia tộc như vậy thì cũng đáng sợ thật.

Sasuke lườm nó một cái: “Cậu định nói cái gì?!”

Naruto nuốt nước bọt, cảm thấy nếu mình dám khen Sasuke đẹp thì nhất định sẽ bị đánh.

Sasuke hừ nhẹ một tiếng, nghiêng đầu mở cửa nhà mình: “Mẹ, con về rồi.”

“Sasuke về rồi à? Còn dẫn bạn về sao?” Uchiha Mikoto cũng là Jonin, ở trong nhà cũng có thể cảm giác ra có khách đến, vừa lộ mặt, cô liền cười: “Đây là lần đầu Sasuke dẫn bạn về… Cháu là?!”

Uchiha Mikoto và Uzumaki Kushina năm đó là bạn thân, trước khi chết Kushina còn để con mình cho cô nuôi nấng, quan hệ của hai người thật sự rất tốt. Dù Kushina đã qua đời 16 năm, Mikoto tuyệt đối không thể không nhận ra cô ấy, mà Naruto đang đứng trước mặt cô, có đến sáu phần giống Kushina.

Sasuke nói: “Mẹ, cậu ấy là Uzumaki Naruto, thầy Kakashi nói cậu ấy là con trai của vợ chồng Đệ Tứ, Đệ Ngũ để cậu ấy ở tạm nhà mình.”

Mikoto rất vui vẻ kéo Naruto ra nhìn thật kĩ, bên mắt đã hơi ươn ướt. “Thật tốt quá, con trai của Kushina và Minato, cuối cùng cũng tìm được rồi, như vậy là tốt rồi… Nhiều năm như vậy, cô vẫn cứ nghĩ, nếu khi đó cô không rời đi thì tốt biết mấy…”

Đã biết mình bị trộm đi thế nào, Naruto vừa nhìn thấy cô dường như sắp khóc liền vội vàng an ủi: “Cái kia, cô Mikoto, chuyện năm đó cũng không thể trách cô, bao năm qua cháu cũng không có bị ngược đãi, sống rất tốt mà ttebayo! Thật luôn!”

Naruto từ nhỏ lớn lên cùng hai người đàn ông độc thân, chưa từng tiếp xúc với người phụ nữ nào tràn đầy tình yêu của mẹ như Mikoto, chỉ có thể vắt hết óc để cô vui lên, nó vừa vào cửa mà đã dám làm mẹ Sasuke khóc thì Sasuke chắc chắn sẽ giận nó mất.

Bị Naruto chọc cười, Mikoto đã khôi phục lại, cô nhìn con trai mình, lại nhìn sang Naruto. “Hình như hai đứa quan hệ rất tốt?”

Sasuke đáp luôn: “Mẹ, lúc ba mẹ mang con đi chơi năm bảy tuổi, không phải là con bị lạc đường sao? Lúc đó con đã gặp Naruto.”

“Sao con không nói cho ba mẹ biết?”

“Ba mẹ có hỏi đâu.” Sasuke bĩu môi.

Mikoto bất đắc dĩ, thì ra sớm như vậy đã có thể tìm được hành tung của Naruto, nhưng kết quả… Thôi, bây giờ người trở lại là tốt rồi. Xoa xoa tóc con trai nhỏ, cô để hai cậu bé đi chơi, còn mình thì vào phòng bếp, quyết định tối nay làm một bữa tiệc lớn ăn mừng!

Cô là người thông minh, tự nhiên biết Naruto được tìm về Konoha cũng không phải việc đơn giản, nhưng vừa rồi Sasuke không nói gì, đủ để chứng minh rằng Sasuke cũng không được phép nói cho cô chuyện gì xảy ra, cô đương nhiên sẽ không để con trai phải khó xử. Không biết thì không biết đi, thân phận của Naruto xác nhận không sai là được, cô sẽ giúp Kushina chăm sóc đứa trẻ này thật tốt.

Chỉ sau chốc lát, Uchiha Itachi đã dẫn theo Uchiha Shisui trở về.

Sasuke ở trước mặt anh trai mình đều luôn rất ngoan ngoãn, sau khi trả lời đủ các câu hỏi thăm của anh trai liền kéo Naruto ra giới thiệu. “Cậu ấy là Naruto, ở tạm nhà mình mấy ngày.” Vì quy tắc giữ bí mật, dù có là anh trai và anh rể tương lai, cậu cũng không thể nói dù chỉ một chữ.

Itachi và Shisui liếc nhau một cái. Itachi còn nhớ năm đó cô Kushina từng nói với mẹ, khi nào có con cô sẽ đặt tên là Naruto, trong album ảnh nhà họ cũng có không ít ảnh chụp chung của mẹ và cô Kushina, anh vốn rất thông minh, đoán ra thân phận của cậu bé cũng không khó khăn gì. Shisui còn lớn tuổi hơn Itachi, nhớ rõ những chuyện này hơn, trong lòng cũng đã biết.

Sasuke thấy hai người đều đã hiểu mới quay sang nói với Naruto: “Đây là anh trai tớ, Itachi-ni, và Shisui-ni.”

Naruto cũng ngoan ngoãn gọi Itachi-ni và Shisui-ni theo Sasuke.

Shisui đột nhiên bật cười.

“Shisui?” Itachi nghiêng đầu nhìn sang.

“Xin lỗi, nhưng mà, Itachi, em có thấy Sasuke như vậy giống như là mang bạn trai về nhà giới thiệu cho chúng ta không?” Shisui nháy nháy cặp Sharingan.

“Shisui-ni!” Sasuke đỏ mặt, hung hăng lườm anh.

Itachi nhìn hai cậu bé với vẻ mặt rất vi diệu.

“Ni-san! Anh đừng nghe anh Shisui!” Sasuke bị anh trai mình nhìn đến cả người đều có vẻ không ổn, vội vàng lôi Naruto chạy mất.

Itachi: “…” Sasuke, em không thấy mình lôi Naruto chạy mất như vậy có hơi giấu đầu hở đuôi sao?

Shisui tiến lên hôn má người yêu: “Itachi, đừng nhìn nữa, nếu không Sasuke sẽ xù lông đấy.”

Itachi rất bất đắc dĩ: “Anh không nói em đã không nghĩ vậy.”

“Nhưng mà, Itachi, em quên mất là năm đó Kushina-sama với mẹ em từng đặt hôn ước sao?” Chuyện này Shisui vẫn còn nhớ rất rõ, anh nhắc: “Anh thấy mẹ em chắc không quên đâu.”

Itachi: “…” Anh thấy hôm nay mình lọt vào mối lo âu lớn, em trai nhà mình chẳng lẽ để một người không quen biết bắt mất như thế sao?! Coi như người nọ là con trai Đệ Tứ thì cũng không có đơn giản như vậy đâu!

Shisui nhìn Itachi có vẻ không cao hứng lắm với ánh mắt rất cưng chiều.

chuong 12

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN