Này Anh! Tôi Không Phải Là Osin
Chương 3
Một vòng tay quàng qua vai nó. Nó ngẩng khuôn mặt đang ngân ngấn nước lên nhìn hắn. Hắn kéo nó vào lòng, nói nhỏ vào tai nó.
– Khóc được thì cứ khóc đi, đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa. Con gái các cô kì lắm.
Nó quay sang ôm chặt hắn, vùi mặt vào ngực hắn mà khóc. Không hiểu vì sao hắn lại cảm thấy thinh thích nó, mặc dù chỉ là mới gặp nhau 2 tuần thôi.
——————-
Đón lấy cốc cà phê nóng từ tay hắn, kéo cái chăn bông lại chùm kín đầu, người nó run lên từng đợt. Vì ban nãy đứng ôm nhau quá lâu nên tuyết rơi lúc nào cũng không biết, và kết quả là bây giờ nó đã bị cảm. Nó cảm thấy hơi oan ức, sao hắn cũng đứng dưới tuyết cùng nó mà không sao nhỉ. Chẳng nhẽ nó chịu hết sao.
– Hắc xì – nó lại run lên cầm cập, hai răng đập vào nhau như gõ mõ.
– Haizz! Nhiều khi tôi đẹp trai quá cũng khổ – hắn lên tiếng với giọng mỉa mai.
– Ý anh là gì – nó khó nhọc nhướng mày hỏi.
– Cô đúng là đồ heo ngốc. Thì tại vì tôi đẹp trai quá nên cô cứ muốn ôm tôi mãi cho nên mới bị thế này chứ sao. Còn oan ức gì nữa – hắn như đọc được suy nghĩ của nó, nói một tràng dài, còn dám gọi nó là heo.
– Cái gì hả, anh bảo ai là heo ngốc? Có muốn chết thì bảo tôi – nó đứng lên hét to rồi lại gập người xuống ho sặc sụa.
Hắn vì phòng bị trước nên chạy cách xa nó bao nhiêu, thấy nó ho nên cứ đứng đó cười. Nhưng có vẻ cơn ho này kéo dài hơn hắn tưởng. Hắn tiến gần lại nó, nhẹ vỗ lưng cho nó.
– Cô sao vậy? Cảm rồi – hắn đưa tay lên sờ trán nó.
Trong vô thức, nó đẩy nhẹ tay hắn ra. Hắn quay lưng lại, kéo tay hắn lên lưng.
– Anh làm cái gì vậy? – nó giằng tay mình ra khỏi tay hắn.
– Leo lên lưng để tôi đưa lên lầu – hắn chỉ chỉ vào lưng.
– Không cần mà – nó nhíu mày rồi ngả người ra ghế.
Hắn nhìn nó. Bất chợt hắn bế xốc nó lên bước thẳng lên phòng.
– Anh làm cái gì vậy? – nó khó nhọc đập vào ngực hắn.
– Không phải cô đang sốt sao. Ốm thế này tôi sẽ tăng thời hạn làm ôsin lên đấy.
Nó thôi không đánh hắn nữa. Gục mặt vào ngực hắn, nó ngủ ngoan ngoãn như một con mèo vậy. Đặt nó xuống giường, hắn kéo chăn đắp cho nó. Nó khẽ nhíu mày lại. Hắn cũng nhíu mày nhìn nó, rồi khẽ đưa tay lên kéo lông mày. Hắn khẽ mỉm cười mãn nguyện. Thực ra hắn luôn cảm thấy dễ chịu khi ở cạnh nó, cũng không biết là cảm giác gì. Bất giác hắn nhẹ nhàng cúi xuống đặt lên trán nó một nụ hôn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!