Này, Lông Mày Xoắn - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Này, Lông Mày Xoắn


Chương 2


Edit: Ngọc Nguyệt

Beta: Phong Linh

“Ông lão,” 

Sáng sớm hôm sau Chiyo tìm đến Jeff.

“Tôi muốn đổi phòng.”

“Hả?” 

Jeff thấy Sanji mua nguyên liệu trở về, liền hiểu được nguyên nhân Chiyo muốn đổi phòng, nhưng…

“OÀNH!!”

“Nơi này của tôi là nhà hàng, không phải nhà trọ.” 

Ngụ ý chính là, muốn đổi phòng, không có cửa đâu. [Bất quá, nhiều thêm một bộ chăn gối vẫn có.] Một câu liền bắt đầu cuộc sống ở chung của Chiyo và Sanji! 

Một ngày nọ. 

Sáng sớm.

Chiyo mở mắt, đứng dậy. Nhìn đệm chăn đã gấp ở góc tường. 

Lông mày xoắn đã rời giường…

Thời gian vẫn còn sớm, rửa mặt xong, Chiyo lãng đãng đi tới. Lúc phục hồi lại tinh thần thì đã sớm đứng cửa phòng bếp. Trong phòng bếp Sanji nghiêng người đứng trước bàn, thành thạo gọt vỏ khoai tây. 

Sớm như vậy lông mày xoắn đã bắt đầu công việc…

Có câu nam nhân đẹp nhất khi nghiêm túc. Chiyo liền ngẩn người nhìn sườn mặt Sanji.

“Chiyo-chan?”

Lúc lấy một củ khoai tây, Sanji chú ý tới Chiyo đang đứng ở cửa.

“Hả?” 

Chiyo chậm rãi lấy lại tinh thần, đột nhiên phát hiện bản thân không biết khi nào thì nhìn chằm chằm vào lông mày xoắn, sốt ruột biện giải. 

“Anh, anh đừng nghĩ linh tinh. Không phải tôi nhìn anh đến nhập thần đâu, tôi chỉ trùng hợp đi ngang qua phòng bếp, lại trùng hợp đang suy nghĩ vài chuyện thôi!!” 

Chiyo, người ta cũng không nói cô nhìn hắn đến nhập thần nha ~

Chiyo một mặt hối hận bản thân không đánh đã khai, một mặt bày ra bộ mặt hung ác.

“Nhìn cái gì vậy, còn không mau gọt vỏ của anh đi!”

“Hi hi.”

Nhìn Chiyo nhe răng trợn mắt, Sanji hơi cười, tiếp tục gọt vỏ. Thật là, mình kích động cái gì chứ, rõ ràng tên lông mày xoắn mới là người phải chột dạ. Đã làm ra chuyện như vậy, lại còn trưng ra vẻ mặt như không có việc gì, tên lông mày xoắn thối.

Giữa trưa.

Giữa trưa là lúc nắng nóng và mệt mỏi nhất. Lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua các bàn, gọi món ăn, mang đồ ăn, thanh toán thành thạo. Thật là, tốc độ của mình lại dùng vào việc này. Chiyo luôn tự hào tốc độ ám sát của mình, bất đắc dĩ “dùng dao mổ trâu giết gà”, đem tốc độ đáng kiêu ngạo dùng vào việc này. 

“Tốc độ của Chiyo-chan thật nhanh.” Sanji nâng khay từ trong khích lệ Chiyo.

“Hừ, tên lông mày xoắn dòng dài chết.” Chiyo nhìn hắn nhàn nhã, còn mình thì bận rộn làm việc.

“Còn không mau mang đồ ăn lên, đứng đó làm gì!” 

“Hi hi.” 

Thật là, tốc độ của mình còn phải để hắn nói sao, tên lông mày xoắn thối.

“Oh.” Không biết ai làm đổ canh dưới đất, Chiyo nhất thời không chú ý liền trượt chân. 

“Chiyo-chan!” 

Thắt lưng được đỡ lấy, độ ấm lòng bàn tay xuyên qua lớp vải mỏng manh truyền đến làn da. 

“Cô không sao chứ?”

Chiyo nhanh chóng đứng thẳng:”Hừ, làm một chú chó, anh làm không tệ.”

Sau đó quay đầu rời đi. Nhìn Chiyo vội vàng rời đi nhưng hai tay lộ ra màu đỏ khả nghi, Sanji nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay vừa đỡ thắt lưng Chiyo. Biểu cảm đó, giống như mèo nhỏ xù lông. 

Buổi tối. 

Tuy cùng phòng khác giường, nhưng tắm rửa quả thật là một vấn đề vô cùng xấu hổ.

“Chiyo-chan, cô trước hay tôi trước?” Sanji cười cười nhìn Chiyo, biểu cảm khó dò. 

Đây là giọng điệu gì? Còn có, tên lông mày xoắn anh bày ra biểu cảm gì vậy hả?!! Vì sao một câu “Cô trước hay tôi trước”, Chiyo lại cảm thấy suy nghĩ trong đầu bỗng phát triển sang một hướng quỷ dị.

Bỏ qua ý nghĩ mạc danh kì diệu. “Đương nhiên là anh.” 

Nếu mình tắm trước, tên lông mày xoắn kia lại trò cũ xông vào thì làm sao. Bạn nhỏ Chiyo đã quên tình huống này tắm trước hay tắm sau không liên quan…

Nghe thấy tiếng vải ma sát, Chiyo đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình thì ngẩn đầu, lại nhanh chóng cúi đầu.

“Lông mày xoắn anh đang làm cái gì a!!”

“Hả? Cởi áo chuẩn bị đi tắm.” Sanji đương nhiên nói. 

“Tôi đang nói, anh cởi trong này làm gì?!”

Lông mày xoắn kia lại không quan tâm đến sự tồn tại của mình trực tiếp cởi quần áo. Vừa rồi giương mắt lên liền nhìn thấy phần ngực không hề che lấp của hắn. Nếu mình không nói lời nào, không phải là hắn cũng sẽ cởi cả quần chứ!

“A, thói quen.”

Chiyo cầm gối ném lên mặt Sanji. “Vào trong rồi mới được cởi!!”

“Hi hi.” 

Thật là … nghe tiếng nước trong phòng tắm, xoay xoay cổ tay, tên lông mày xoắn thối… 

Tiếng nước phòng tắm ngừng, Chiyo căm giận ngẩng đầu. 

“Chậm muốn chết, tôi sắp ngủ…” 

“Binh đinh bộp choang coong loảng xoảng”

Tất cả những tiếng rơi gì đó đều xuất hiện vì trên người Sanji vừa từ phòng tắm bước ra chỉ có một cái khăn tắm.

“Tên lông mày xoắn nhà anh đang làm cái gì vậy nhanh mặc quần áo vào cho tôi không thì nhất định anh sẽ chết không toàn thây!!” 

Nói ra một câu dài không nghỉ, Chiyo chật vật đi vào phòng tắm. 

Cách vách đoàn người Paddy trao đổi ánh mắt hiểu rõ, cười gian trá. Vách bên kia thật kịch liệt a. 

[…..] 

Sanji sau khi bị ném đồ, quay sang nhìn cửa phòng tắm bị đóng mạnh. Tôi quên mang quần áo vào, mà thôi. Cơ mà… Sanji nhìn vật trong tay, đây là cái gì?! 

….

Xong đời! Sau khi vội vội vàng vàng chạy vào phòng tắm tắm xong, Chiyo phát hiện, Khăn tắm không ở đây!!! Nỗ lực hồi tưởng lại. Hình như, lúc nãy kích động quá ném cho lông mày xoắn……… 

Trời ạ!!

Chiyo ôm mặt, sao mình có thể làm loại chuyện này!

“Này, lông mày xoắn.”

“Chuyện gì vậy, Chiyo-chan?” 

Lại còn ra vẻ không có việc gì! Chiyo nắm tay. 

“Khăn tắm của tôi, có phải ở chỗ anh không?” 

“Đúng nha, Chiyo-chan có muốn tôi vào đưa cho cô không?” Giọng nói tràn ngập sung sướng.

“Không, cần!” 

“Nghe rõ đây lông mày xoắn, tôi sẽ ra đó, anh ngoan ngoãn nhắm mắt quay mặt vào tường. Nếu để cho tôi phát hiện anh nhìn lén…”

“Hi, Chiyo-chan ~”

Thật sự có thể tin tưởng lông mày xoắn sao? Tư tưởng tranh đấu kịch liệt… 

Chiyo mở hé cửa thăm dò. Ừm, lông mày xoắn rất thành thật quay mặt đi. Chẳng qua trên người vẫn không mặc quần áo. Bình thường sao không nhìn ra cơ thể của lông mày xoắn lại mê người thế chứ…

Chiyo chậm rãi đi ra, đến bên cạnh giường, cầm lấy khăn, bước nhanh hơn vọt vào phòng tắm.

“A!” 

Trời không đổ gió, Chiyo vẫn trượt chân. Trượt chân còn không quên nguyền rủa sàn nhà chết tiệt. 

[Sàn: Tôi vô tội.]

Hiên nhiên, Chiyo ngã chỉ là chuyện nhỏ, nhưng, cô đã quên trong phòng còn có người.

“Chiyo-chan!” 

Nghe thấy tiếng Chiyo, Sanji lo lắng quay đầu lại, thấy Chiyo trượt chân, không kịp suy nghĩ, xông đến ôm lấy cô. 

O, M, G!!! 

Bởi vì lực kéo Chiyo quá lớn, nhất thời Sanji không giữ thăng bằng được, cho nên hai người cùng ngã xuống, đồng thời, còn có khăn tắm màu trắng bay xuống. A, đúng là cả cơ thể chặt chẽ không một khoảng cách a ~~ (Beta: *Cười gian* chưa gì đã ăn đc đậu hủ rồi ~ anh thật manh động nha ~~)

Sanji sửng sốt một giây, sau đó máu mũi như suối chảy ra. ~~~

Chiyo đỏ mặt nghiêm túc, một tay che ngực ngồi dậy.

“Quả nhiên, anh vẫn đi chết đi cho tôi!!!”

A a, có vẻ như mình cần tắm một lần nữa.

“Phách!”

Đến tận đây, hữu ái một ngày. 

-the end- 

Tác giả có chuyện muốn nói: 

Nha nha nha, anh Sanji phúc hắc thật hữu ái ~~ Bây giờ là lúc nêu câu hỏi mỗi chương 1!!

[Bổ thượng chương] 

Q: Ông chủ Jeff đưa dạng quần áo gì? 

A: Ôi, tình hình cụ thể thỉnh độ nương một chút, chọn vải dệt cực nhỏ nữ hầu trang, sau đó, tự động não… 2. 

Q: Ông chủ Jeff, thật sự không phải vì tạo cơ hội cho con mà nói không còn phòng sao? 

A: Tiểu tử này, đến lúc thu hồi tâm tư rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN