Này, Lông Mày Xoắn - Chương 9: Nụ hôn đầu tiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Này, Lông Mày Xoắn


Chương 9: Nụ hôn đầu tiên


Editor: Ngọc Nguyệt

Beta: Phong Linh

“A, không khí thật tốt.” Luffy xoay thắt lưng, kích động chạy đến đuôi tàu, tay che nắng. “Đại hải trình ở hướng này sao? Hay ở bên này?” ” Bên này à?” “Bên này ư?” “Hay là bên này?” “Thật phấn khích!!”

“Cậu im lặng cho tôi!” Chiyo nắm tay. “Đã bốn ngày rồi, mỗi ngày đều nói mấy câu đấy, cậu có thể đổi câu khác được không!!”

“Xin lỗi xin lỗi, tôi rất phấn khích. Có thêm hai người gia nhập, bây giờ chỉ cần đưa Nami về là chúng ta có thể đến Đại hải trình!”

“Joseph, nhanh đến thôi, chính là nơi Nami đi?”

“Nami-chan ~ vừa nghĩ đến bóng dáng mỹ lệ của cô ấy tôi liền thấy hạnh phúc ~~ rất muốn mau nhìn thấy cô ấy ~~” Sanji vuốt mặt.

“Mấy người quá ngây thơ rồi, thật sự quá ngây thơ rồi!” Joseph vỗ đùi tăng khí thế. “Các người không biết sao? Chúng ta đang dần đến chỗ Arlong kia!”

“Hừ.” Chiyo đứng lên từ đuôi thuyền đi đến.

Chiyo ngồi trên thuyền duyên, nhìn đuôi thuyền chạy qua lưu lại vệt trắng, xa xa chậm rãi đẩy ra.

Thật là, lông mày xoắn háo sắc kia thật sự muốn gặp quất phát nữ kia sao, thật là vẻ mặt đáng ghê tởm! Quả nhiên lúc trước không nên nóng đầu mà đồng ý lên thuyền! Sao mình phải chịu khổ đi tìm quất phát nữ kia chứ!

“Chiyo-chan, ăn cơm thôi.”

“Hừ, không muốn ăn.”

“Vậy à ~

Không nghe thấy tiếng gì nữa, Chiyo cắn môi dưới.

Lông mày xoắn kia, thật sự không quan tâm mình chút nào sao?!

Chiyo quay đầu. “Này, lông…”

Sanji nhìn không rời mắt khỏi Chiyo, Chiyo liền không hề phòng bị chạm đến ánh mắt chăm chú kia.

“Làm, làm gì vậy lông mày xoắn!” Chiyo giật mình, không dám chống lại ánh mắt của Sanji.

Sanji nhìn chằm chằm Chiyo, chậm rãi tiến gần.

“Làm, làm gì vậy!” Chiyo lùi về sau, nhìn Sanji đang sát gần, Chiyo vươn tay đẩy, muốn kéo dãn khoảng cách giữa họ.

Nhìn Chiyo kích động, Sanji kéo khóe miệng. “Ghen tị?”

“Ai nói tôi ghen tị!” Chiyo kích động đứng thẳng dậy, lại quên tư thế bây giờ không nên lộn xộn.

“Ưm.”

Từ môi truyền đến nhiệt độ không phải của mình, còn có khuôn mặt gần trong gang tấc.

K, kiss?

“!!!” Chiyo nghiêng về phía sau, lại quên mình đang ngồi trên thuyền duyên, cơ thể đổ xuống. “A, lông mày xoắn tôi không biết bơi!!” Chiyo hoảng loạn nắm lấy quần áo Sanji, hai người cùng ngã xuống biển.

Người không biết bơi ở trong nước, lại còn là sâu không thấy đáy, đương nhiên sẽ hoảng loạn.

Tuy rằng biết phải bình tĩnh. Nhưng bây giờ sao có thể bình tĩnh được!!

Chiyo nhắm mắt lại bất lực đạp nước. [Bạn nhỏ Chiyo, xin lỗi, dùng từ đạp nước để hình dung động tác của bạn..]

Trong lúc hoảng loạn, một đôi tay hữu lực nắm lấy thắt lưng Chiyo, kéo Chiyo vào lòng.

Lông mày xoắn?

Chiyo hơi mở mắt, mái tóc vàng của Sanji trong nước biển lại chói mắt hơn ánh mặt trời, ấm áp khiến Chiyo an tâm.

Sanji vươn tay còn lại giữ đầu Chiyo, kéo gần khoảng cách hai người, sau đó, hôn lên.

A a, hôn ở trong nước, thật sự là lãng mạn ~~

Lúc này không phải hẳn là “Giữ lấy đầu Chiyo, hai người cùng nổi lên mặt nước” mới đúng sao?!!

Chiyo đẩy Sanji, nhưng ở trong nước, hoàn cảnh đáng sợ khiến cô không tự giác muốn ỷ vào người trước mặt.

Thôi “phù” một hơi vào miệng Chiyo.

Chiyo còn chưa phản ứng, hai người đã trồi lên mặt nước.

Sanji ôm Chiyo lên thuyền, trên người còn đang nhỏ nước.

Chiyo lên thuyền thở dốc, tay không tự giác nắm chặt, trái tim đập kịch liệt.

Thật sự là cảm giác chán ghét.

Sanji nhìn thoáng qua Chiyo trong lòng. “A, Chiyo-chan thẹn thùng sao?”

Nghe thấy lời của Sanji, Chiyo ngẩng mạnh đầu. “Không, không phải! Anh đừng nói lung tung, lông mày xoắn!”

“Vừa rồi Chiyo-chan thật nhiệt tình ~” Sanji liếm môi, nháy mắt với Chiyo. “Đây là first kiss của tôi đó ~”

“Vừa rồi là ngoài ý muốn!!” Chiyo đỏ mặt.

Sanji như nàng dâu nhỏ. “Chẳng lẽ Chiyo-chan chiếm tiện nghi rồi không chịu trách nhiệm sao?”

Giọng điệu ai oán này là chuyện gì, rõ ràng người chịu thiệt là mình mới đúng! Nụ hôn đầu mình bảo vệ bao nhiêu năm lại tặng đi trong tình huống như vậy, ngay cả nụ hôn thứ hai cũng… Đáng lẽ mình mới phải kêu oan!! Chứ không phải tên lông mày xoắn này!!

“Còn không phải tại anh nói mấy lời kỳ quái, sao tôi… Lại nói,” Chiyo khái không nhận trướng. “Lúc anh ở trong nước, không phải, không phải, thân đã trở lại sao…”

“Tôi chỉ muốn hà hơi cho Chiyo-chan thôi.” Sanji làm bộ chịu đả kích. “Không ngờ Chiyo-chan lại nghĩ về tôi như thế…”

“Ách.” Chiyo cạn lời.

Quả thật, lúc đó lông mày xoắn có bộ dáng hít hơi…

Cho nên nói, thật sự là do mình!!!

Chiyo bị lôi đánh, ngoài khét trong sống.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ, thật sự là mình không tốt, lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử sao…

“Vậy anh muốn thế nào?!”

“Không bằng, Chiyo-chan hôn trả lại cho tôi thì được.” Sanji cười cười nhìn Chiyo.

Này này, trả lời nhanh như vậy không phải là có âm mưu từ trước chứ?!!

Chiyo rối rắm một hồi lâu, ngẩng đầu, nhắm hai mắt lại.

“…” Nhìn lông mi Chiyo hơi rung động, bất an nắm chặt vạt áo của mình, Sanji chậm rãi để sát vào.

Chiyo có thể cảm giác được hơi thở của Sanji trên mặt mình, rõ ràng là ấm nóng nhưng không chỉ gò má bị thiêu cháy mà không ngừng như ma lực kéo dài xuống dưới.

Sanji vươn tay chạm vào hai má nóng lên của Chiyo, sau đó hôn lên trán Chiyo.

“Chiyo-chan thật đơn thuần!” Cảm giác trán được hôn, Chiyo mở mắt, nhìn vẻ mặt trêu đùa của Sanji.

“Này, Sanji, ăn cơm ăn cơm!” Giọng nói của Luffy truyền đến.

“Bây giờ có thể đứng lên rồi.” Sanji nâng Chiyo dậy.

“Sanji!!”

“Đến đây” Sanji lớn tiếng đáp lại tiếng gọi từ đầu thuyền, ngoái đầu lại cười. “Đúng rồi, về sau Chiyo-chan từng tùy tiện nhắm mặt lại trước mặt đàn ông nha, sẽ khiến người khác không nhịn được mà phạm tội.”

Chiyo ngơ ngẩn nhìn bóng lưng Sanji, tay vuốt vuốt trán, trên mặt dường như còn lưu lại độ ấm của anh.

“Này, nữ nhân dã man.”

“Hừ, cuồng bạo lực.”

“Thật sự là không có giáo dưỡng!”

“Nhìn xem, đây là đứa nhỏ không cha không mẹ kia đấy!”

……

Trong trí nhớ, từ xuất hiện nhiều nhất là “bạo lực” và “dã man”, mình cũng đã sớm quen không để ý rồi, không phải sao.

Nhưng vì sao, khi nghe thấy lời của lông mày xoắn, đột nhiên mình lại muốn khóc.

Nước mặt giàn giụa, mười bảy năm, mình chưa bao giờ khóc.

Có đôi khi, người ta khóc, chẳng phải vì yếu đuối, mà là vì đã mạnh mẽ quá lâu…

Có một người như vậy, nhìn thấu sự mạnh mẽ của bạn, đánh nát tường thành trong lòng bạn, sau đó, ở trong lòng bạn.

“Lông mày xoắn…” Chiyo cắn môi dưới.

“Hắt xì!” Chiyo hắt xì một cái, Chiyo nhìn bộ dáng chật vật của mình, cười ha ha.

Người đứng ở cửa phòng bếp, giống như lúc đến, lặng yên không một tiếng động rời đi.

“A a, Sanji, sao người cậu ướt như vậy?!”

“Không biết, đại khái là nước mắt của ai đó…”

“Nha rống rống, một miếng thịt thật lớn!! Ướt như vậy không sao chứ?”

“Không sao, tôi vui vẻ chịu đựng.

“Vậy à.”

Tác giả có chuyện muốn nói: Cảnh hôn trán đầy moe ~~

Bây giờ bắt đầu thời điểm nêu câu hỏi mỗi chương.

Q: Bạn nhỏ Sanji, lúc ở trong nước thật sự là một chút ý đồ cũng không có sao?

A: Ai mà biết được~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN