Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh - Chương 16: Em là định mệnh đời anh! Không ai có thể thay thế!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh


Chương 16: Em là định mệnh đời anh! Không ai có thể thay thế!


Bó bắt tay vào làm, lúi húi một lúc lâu…

Nó bước từ bếp lên 1 cách nhẹ nhàng, tay bưng bát cháo. Rồi lại nhẹ nhàng đặt bát cháo xuống bàn.

Cậu rùng mình, ngó đầu vào bếp ” ực ” cái bếp của cậu, tan nát rồi!

– Hả! Anh nhìn cái gì vậy? – nó nghơ ngác, tròn xoe con mắt

– Không… Không… Không có gì… đâu! – cậu lắp bắp rồi chuyển chủ đề – hôm nay trời đẹp gớm ha! Haha!

Nó nhìn cậu với ánh mắt nghi nghờ – bây giờ đang là ban đêm nha cha!

Cậu luống cuống rồi đưa mắt nhìn bát cháo trứng tử thần. Chỉ sợ… sau khi ăn nó… cậu sẽ… không thể nhìn thấy ngày mai!

– Nào! Bây giờ anh có ăn không thì bảo? – nó nghiêm giọng nói

– Em đút cho anh đi!

Chắc cậu tưởng nó sẽ không dám đút cho mình, nào nghờ…

Nó thở dài, ngồi xuống ghế bên cạnh nói: được rồi, để em đút cho anh!

– a! Anh lại không đói nữa…

” ọc… ọc… ọc… ” cậu không kịp nói hết câu

Nó bật cười
– anh không cần biểu cảm vậy đâu!

– nó đứng dậy, bê bát cháo lên – cháo này làm gì ăn được, bát cháo vừa nấu để dưới bếp cơ, đợi em xíu!

Nó vừa đi vừa cười rúc rích, cậu 1 phen tẽn tò.

– Anh nghĩ em hậu đậu vậy sao, tuy mất trí nhớ nhưng em cẫn còn một chút tài nghệ đó.

Cậu cười: còn một chút à – liếc nhìn bát cháo trứng – không tệ!

Nó phồng má nghĩ: không tệ! Anh ta nói thế mà coi được sao!

Nó cười khô, ngồi lên giường, thổi từng miếng cháo bón cho cậu. Hai mắt chạm nhau, tim ai đó đang như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Nó ngại quá, bỏ bát cháo xuống đứng phắt dậy, miệng lắp bắp: Thôi, anh tự đi mà ăn, cớ gì em phải đút cho anh!

Cậu cười, nụ cười mê hoặc thoắt ẩn thoản hiện trên khôn mặt anh tú, bỗng dưng tim nó đập rộn ràng.

Cảm giác gì đây, nó không thể tả nổi, bỗng như có gì đó siết tim nó lại. Hình ảnh quen thuộc nào đó bỗng chốc hiện lên trong tâm trí nó rồi tan biến thành cát bụi.

– Anh này…

********

Bó lặng lẽ rửa bát, ánh mắt buồn rầu như nhìn về nơi xa xăm. Rốt cuộc mình là ai?

Câu hỏi này hiện diện trong đầu nó không biết bao nhiêu lần. Hình ảnh người đó là sao? Nó rất muốn biết.

Để giải đáp điều này nó phải hỏi người luôn tự nhận ” anh rất hiểu em “…

– Anh này… em thật sự là ai? Hình ảnh người em luôn nghĩ đến là ai?

Cậu sững người, thở dài rũ mắt xuống.

Nó biết chứ, biết là mình vô cùng ích kỉ và tàn nhẫn khi nói những lời này. Nhưng nó muốn biết, muốn lắm, muốn biết thật sự có tốt không!

– Em nghe này! Em là chính em! Anh rất rất yêu em! Và không ai có thể thay thế em trong cuộc đời anh! Em là định mệnh đời anh!

– HẾT CHƯƠNG 16 –

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN