Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh - Chương 17: Ngày nghỉ tết may mắn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Nếu Có Kiếp Sau... Em Xin Được Bên Anh


Chương 17: Ngày nghỉ tết may mắn


Những giọt mưa lách tách rơi bao trùm lên bầu trời đêm chốn thành thị đầy mê hoặc.
Nó ngây dại nhìn cậu.
– Thật sao…
Câu nói lạnh nhạt khiến cậu chạnh lòng.
– Thật sao… thật như vậy sao… thật sao…- nó vô thức lặp lại như 1 cái máy
Bao trùm lên tất cả, sự yên lặng của cậu khiến nó quằn quại, đau đớn.

………

Lại một đêm nữa nó không ngủ được. Câu nghi vấn luôn đặt lên trong tâm chí nó.

Có 1 số chuyên dù có nghĩ nát óc cũng không ra. Càng làm ta phiền nãn.

………
Gần đây nó được mọi người đặt cho cái biệt danh ” không cảm xúc” “vô hồn”

Dương Dương và Băng Băng cũng chỉ lặng yên nhìn nó thở dài.
Có 1 số chuyện không nên biết, nếu biết chỉ khiến ta thêm đau lòng. Cái đạo lý này hai người đã hiểu rõ từ lâu…

– Sắp được nghỉ tết rồi đấy…
– Về nhà, về nhà…
– Ở nhà vẫn sướng nhất…
Chưa được ai thông báo nhưng lịch nghỉ tết thì đã được mọi người truyền miệng từ lâu. Hết tuần này, nó về nhà rồi… Cảm giác xa lạ…

…………
– Linh này, cậu chuẩn bị nhanh lên… có “ai” đến đón rồi đấy!
Câu nói của Băng Băng khiến nó thức tỉnh. Nó cũng biết Băng Băng ám chỉ ai. Từ lần đấy, đã lâu nó không gặp cậu… Thật khó xử…
-…- nó cười nhẹ – bảo anh ấy dợi mình tý…
Băng Băng cảm nhận được sự lạnh nhạt trong lời nố của nó.
– Vậy… bọn mình… đi trước nhé… cậu…
Dương Dương tiếp lời: Cậu đi đường cẩn thận, nhớ về mua quà cho tụi này đó! – rồi kéo Băng Băng ra xe

……..

Nó bước vào trong xe, hành lý của nó đã được cậu cất cẩn thận vào trong cốp xe.
Hai người chỉ biết yên lặng. Thi thoảng cậu liếc nhìn nó rồi khẽ thở dài!
Dường như chỉ cần 1 tiếng ho nhẹ là bầu không khí chở nên căng thẳng!
Từ thành phố X đến thành phố B mất 2 tiếng đi xe.
Cuối cùng cũng đến nhà nó. Căn biệt thự màu trắng thanh toát, nguy nga!

– Tiểu thư, Thụy thiếu gia. Hai người trở về rồi!

Nó lại đặt chân vào căn nhà chứa đầy sự ấm áp nhưng xa lạ.
– Con gái yêu, con về rồi à! – Bố nó chạy ra ôm chầm
Nó giật mình nhưng lại cảm nhận được chân thành từ cái ôm đó, vô thức mỉm cười.
Mẹ nó đứng bên cạnh cười nhẹ: Ông này thật là… Hai đứa vào nhà đi…
Cậu xua tay từ chối: Thôi bác, cháu còn có việc ở công ty, lần sau bác ạ! Cháu xin phép về trước!
Bố nó gắt: cái thằng này! Lần sau mà như thế nữa thì liệu hồn đấy!
Dạ!
Cậu biết, cậu ở lại chỉ làm nó thêm khó xử. Có lẽ 1 số chuyện không thể bắt ép nó.
Cậu quay đi, lặng lẽ thở dài

Nó nhìn theo, ánh mắt buồn rười rượi.
Định giơ tay níu kéo thứ gì đó rồi lại dụt tay lại…

……….

Tết ở nhà nó chẳng phải làm gì ngoài ăn với ngủ mà sao nhìn nó ngày càng gầy đi.
Nó suy nghĩ: Dương Dương và Băng Băng đang làm gì nhỉ!

………..
***Trung quốc***
Băng Băng và Dương Dương bây giờ đang đi hội chợ vào cuối năm.
Người nói người cười, cui vẻ vô cùng.
Đột nhiên một cướp chạy qua du ngã Băng Băng và cướp lấy túi đồ của cô.
Hai người đã bị tách nhau… lạc mất nhau
Băng Băng 1 mình lang thang trên con phố. Điện thoại và tiền cô đều để hết trong túi xách.
Cảm giác bây giờ thật tệ, muốn bật khóc…
– Hôm nay thật đen đủi… – Băng Băng thầm nhủ
Pháo hoa bắt đầu bắn. Sắc màu thật rực rỡ nhưng cô đâu còn tâm trạng nào mà xem.
– Cô gái… túi này… có phải của cô không…
Băng Băng ngẩng đầu lên. Ánh sáng pháo hoa lập lòe nhưng đủ làm cô nhìn thấy gương mặt người con trai ấy. Người con trai khôi ngô tuấn tú, đôi mắt sáng tinh tú. Đẹp hệt như 1 bức tượng được nghệ nhân tỉ mỉ điêu khắc.
Trên đời này Băng Băng không tin lắm cái chữ “Định mệnh” nhưng… hôm nay… cuối năm… là 1 ngày MAY MẮN
– Dạ! Cái túi đó là của em… – Băng Băng cười ngọt, nụ cười ấm áp hạnh phúc khiến ai kia động lòng…

– HẾT CHƯƠNG 17 –

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN