Nếu em cân một chỗ dựa, anh sẽ cho mượn bờ vai
Chap 3
Bên trong ngôi nhà nhỏ ở vùng ngoại ô, bà lão đang ngồi tỉ mỉ đang những sợi len. Chú chó nhỏ nằm bên chân bà ngủ. Ngoài vườn, những đóa hoa thi nhau nở rộ.
“kính kong”
– Ai đó ? – Bà lão bỏ kim chỉ xuống, bước ra ngoài.
– Ngoại…
Nó kêu lên một tiếng rồi chạy đến ôm chầm lấy bà. Bà ngoại mỉm cười ôm lấy nó vuốt ve.
– MAi Châu.. cháu ngoan của ngoại.
Nó buông bà ra , xúc động nói
– Ngoại, con đến ở với ngoại đây.
– Sao…xảy ra chuyện gì hả con – ngoại nó lo lắng
– Không có gì đâu hihi. Chỉ là con muốn ở với ngoại thôi.
– Con bé này… ba con cho sao
– Dạ… – nó chột dạ
– Có chuyện gì rồi phải không?
Bà hiểu nó lắm, nhìn là biết có chuyện buồn.
– Dạ không…
– Nói bà nghe, con và ba cãi nhau đúng không. Bà biết, đừng có dấu bà.
– Ba đuổi con đi rồi…
– Vì sao.. – bà ngạc nhiên
– Bà ơi, bà tin con không? – nó rưng rưng
– Bà tin mà , bà tin con mà – mà ôm nó vào lòng
Sự ấm áp từ cái ôm của bà làm nó khóc to hơn. Nó đã hứa sẽ không khóc nhưng sao ở bên bà những cứng rắn của nó đều bị đập vỡ. Sau một lúc, thấy nó ngưng khóc, bà nói:
– Thôi thôi vào nhà đi. Đói bụng không bà nấu cơm cho cháu ăn nhé.
– Da
Nó lên phòng cất đồ, phòng này là phòng mẹ nó ở khi xưa. Nhìn những di vật của mẹ nó xót xa. Ngoại nó bây giờ ở một mình. Cô cậu đều đi làm xa hằng tháng cấp tiền về cho ngoại nó.
Ăn cơm tắm rửa xong , nó đánh một giấc thật dài, lâu lắm rồi nó mới có một giấc ngủ yên bình đến thế.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!