Nếu mặt trời mọc lại lần nữa, anh có tìm em? - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
228


Nếu mặt trời mọc lại lần nữa, anh có tìm em?


Chương 1


Cô – Vỹ Hạ và anh – Quân lấy nhau trong sự ép buộc của hai bên gia đình, vì lúc nhỏ cô đã có hôn ước với anh, nên vì thế mà hai mới về chung một nhà. Cô yêu anh nhưng anh lại không yêu cô, vì anh đã có người yêu là một cô gái với thân hình quyến rũ, khuôn mặt xinh đẹp, cũng là con nhà quyền quý có chức vị nên được mẹ anh rất yêu mến, còn cô coi như ghẻ lạnh, may ra còn có ba chồng và bà nội thương cô, chứ nếu không cô đã chẳng thể nào gượng nổi trong cái nhà này.

Vỹ Hạ từ ngoài bước vào trong nhà, mỉm cười trong niềm hạnh phúc thầm lặng, khẽ đưa tay sờ lấy bụng của mình. Cô đang mang trong mình đứa con của anh, cô chỉ hy vọng nếu anh biết điều này vì đứa bé mà anh sẽ để tâm và dành thời gian cho cô nhiều hơn.

– Mặt trời bé bỏng của mẹ! Mẹ sẽ gọi con là mặt trời nhé.

Cô nói thầm trong miệng rồi bước lên lầu để về phòng của mình, cô rất muốn nói tin vui này cho anh biết. Nhưng khi vừa định bước vào phòng thì cô nghe thấy tiếng nói cười phát ra từ bên trong, cánh cửa mở he hé và đập ngay vào mắt cô là hình ảnh anh và cô ấy đang âu yếm bên nhau rất thắm thiết.

– Khi nào anh mới bỏ cô ta đây? Em chờ lâu quá rồi đấy.

– Anh sẽ tìm cách bỏ cô ta cho rãnh nợ, do có bà nội và ba anh bệnh cô ta nên anh khó bỏ, với lại gia đình cô ta cũng là đối tác công ty nhà anh.

– Anh nói mẹ anh khuyên ba anh đi.
Hạ như đứng hình khi nghe và nhìn thấy những gì bên trong. Nước mắt cô trực trào ra lăn dài trên khuôn mặt gầy gò, hốc hác nhưng cố gắng kìm nén cảm xúc mà gạt đi vì cô còn có Mặt Trời. Nhưng tim cô đau lắm, đau ngày qua ngày mà cô chẳng dám nói với ba mẹ của mình, đặc biệt là anh trai của mình, nếu như anh ấy biết được chuyện này sẽ chẳng bỏ qua dễ dàng đâu.

– Cô về rồi sao?

Bà mẹ chồng của cô từ trong phòng bước ra khi thấy cô đang đứng trước cửa phòng.

– Vâng thưa mẹ.

Cô vội lấy lại trạng thái bình thường cúi đầu chào bà một cách lễ phép.

– Còn đứng đó làm gì, đi đâu từ chiều đến giờ mới về. Còn không mau xuống bếp nấu cơm đi, định vào phòng làm phiền con trai tôi với bạn gái nó à.

Bà quát thẳng vào mặt Hạ như tạt gáo nước vào cô vậy. Có lẽ cô sẽ tạm thời giấu chuyện mình mang thai này mà không nói cho ai biết, để lựa thời điểm thích hợp cô sẽ nói.

Cô lẳng lặng đi xuống bếp chuẩn bị bữa tối, trong khi cô chỉ muốn nghỉ ngơi vì quá mệt.

Sau khi nấu xong bữa cơm, cô dọn ra bàn. Ba mẹ chồng và bà nội đều đã ngồi vào bàn, ba chồng nhìn cô với ánh mắt có vẻ lo lắng khi thấy nét mặt có phần xanh xao của cô nên hỏi:

– Con không được khỏe sao Vỹ Hạ?
Ba chồng cô nhìn cô hỏi.

– Dạ con không sao, để con lên gọi mẹ và anh Quân xuống.

Nói rồi, cô đi lên lầu một cách chậm rãi tình cờ Quân cũng đang định đi xuống. Cô đưa ánh mắt lạ lẫm nhìn người con gái nắm lấy tay anh, cô ta nhếch môi đầy khinh bỉ.

– Tránh ra, đứng đó làm kì đà cản mũi người khác hả.

Anh nói giọng đều đều, với ánh nhìn cô đầy vô tâm, rồi đi thẳng xuống dưới. Cô chỉ biết đứng đó nhìn với ánh mắt lắng đọng những giọt lệ cùng một trái tim lúc nào cũng nhói đau.

– Này, cô nên bỏ cuộc đi là vừa. Dù sao thì trước sau cô cũng bị đuổi ra khỏi cái nhà này thôi. Cô xem lại mình đi , chẳng có chỗ nào đẹp đẽ cả, quần áo thì xuề xòa, đầu tóc thì rối bù, trông thấy gớm.

– Còn cô là loại con gái giật chồng người khác, cũng chẳng đẹp đẽ gì mà nói người khác. Cô cũng chỉ đáng là loại con gái lẳng lơ mà thôi.

Cô ta gằn giọng nói khi nghe Vỹ Hạ thẳng thắn đáp trả không một chút do dự.

– Cô nói ai giật chồng hả? Nói ai là loại con gái lẳng lơ?

– Tôi nói cô đấy.

“Chát” một cái tát nháng lửa giáng xuống khuôn mặt Hạ, cô ôm lấy gò má bỏng rát của mình trừng mắt nhìn cô ta.

– Tôi nói có gì sai sao? Cô cùng lắm chỉ lợi dụng anh Quân để moi tiền anh ấy mà thôi, cô theo và qua đêm với biết bao nhiêu thằng đàn ông. Cô qua được mắt anh Quan chứ không qua được mắt tôi đâu.

– Có chuyện gì xảy ra vậy? Hai người có chuyện gì sao?

Quân đi lên khi chưa thấy Như xuống nên lên xem thử và nghe tiếng cãi vã giữa hai người.

– Anh à, cô ta dám nói em là loại con gái lẳng lơ đấy, còn bảo em qua đêm với thằng đàn ông khác và chỉ lợi dụng anh để moi tiền. Nhưng em không phải là loại người đó vậy mà cô ta nói em như vậy đó.

Cô ta chạy tới nũng nĩu Quân với vẻ giả tạo, nhưng chỉ có cô nhìn thấy còn anh thì không.

“Chát”

Thêm một cái tát mạnh của anh vào mặt cô, anh còn đẩy mạnh cô ngã phịch xuống nền gạch khiến cô vô cùng đau đớn, cô ôm lấy bụng đang quặn đau của mình, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

– Cô là cái thá gì mà dám xúc phạm cô ấy hả, cô chẳng bằng một góc cô ấy nữa.

Anh quát lớn, với ánh mắt như nổi lửa nhìn Hạ nhưng dường như cô nghe không còn rõ nữa, mắt cô mờ đi và rồi cô ngất đi trong cô thức.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN