Đúng lúc tôi định tiễn khách đóng cửa, bố mẹ bạn học Ôn đi từ nhà họ hàng ra liền nhận ra tôi, rất hồ hởi chúc Tết, còn lì xì cho tôi và Tiểu Phong nữa. Chắc nghĩ tôi cùng Hứa Quân là bạn học thì sẽ nói thêm với nhau mấy câu nên cô chú Ôn cùng bé Hứa Minh đi xuống trước. Thú thực là chúng tôi cũng chẳng có gì để nói nên hai người cứ đứng ngẩn ra nhìn nhau như vậy.
– Anh ơiiiiii. _ Tôi nghe tiếng em trai bạn học Ôn gọi anh nên vội vàng muốn tiễn khách.
– Cảm ơn cậu đã mang mâm vào hộ tớ. Cậu về mau đi không bố mẹ chờ.
– Cậu… Năm mới vui vẻ. _ Ôn Hứa Quân hơi cười, đột nhiên làm ra một hành động khiến tôi ngu người – xoa đầu tôi _ Tớ về nhé.
Tôi không nhớ tôi đã đóng cửa vào phòng lên giường đi ngủ thế nào, tôi chỉ nhớ đến tận sáng hôm sau, chỗ anh chạm vào vẫn nóng bừng >^<
***
Mình vô cùng xin lỗi vì sự bất tiện này. Hôm qua mình đọc lại thì mới phát hiện ra hình như Santruyen giới hạn số chữ nên bị mất mất đoạn trên. Mình đã thử chỉnh sửa chương 2 gốc nhưng không làm thế nào thêm đoạn trên vào được. Mình thành thật xin lỗi các bạn.
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!