Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương 489: Hồng Quân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần


Chương 489: Hồng Quân


“Xem tạo hóa càn khôn của ngươi cực kỳ huyền diệu, tiềm lực không thể hạn lượng. Cho dù là ba người nọ cũng không thể tự nhiên diễn hóa chư thiên vạn vật như ngươi vậy. Ta còn nghĩ ngươi đã diệu ngộ được ý nghĩa của “Đạo“. Không thể tưởng được vẫn “không biết“!” Thanh niên cười to ba tiếng: “Ngươi có được “Đạo” như thế mà lại không hiểu “Đạo“, thật sự là thú vị! Ta cũng muốn xem đến lúc đó nếu ngươi hiểu được “Đạo” thì đến tột cùng sẽ như thế nào!”

“Bất thức Lư Sơn chân diện mục. Chích duyến thân tại thử sơn trung?” (không thấy rõ núi thực ra là đang ở trong núi) Trương Tử Tinh thì thầm, câu cho dù là ba người nọ thì làm sao còn hoài nghi được nữa, liền vội vàng lại hành lễ nói: “Quả nhiên là Hồng Quân lão sư!”

Thanh niên lắc đầu nói: “Hồng Quân cũng tốt. Quân Hồng cũng tốt. chỉ là một cái tên mà thôi, so với việc ngươi gọi ta là “Lão sư” “đạo hữu” “ngươi” cũng vậy mà thôi. Đạo. Thủy chung vẫn là đạo”.

Trương Tử Tinh như hiểu như không gật gật đầu, nhịn không được “thêm” một câu: “Một khi đã đạo thủy chung vẫn là đạo. Như vậy đạo hữu vẫn là đạo hữu”.

Hồng Quân nghe hắn vẫn bám chặt lấy cách xưng hô “đạo hữu”, cũng không trách tội. Ngược lại còn gật gật đầu tán thành, còn rất thâm ý thêm một câu: “Ngươi, thủy chung vẫn là ngươi”.

Trương Tử Tinh nghe Hồng Quân càng nói càng có xu thế huyền diệu, bản thân đã có chút theo không kịp tiết tấu. Ngoại trừ “Đạo” ra, trong lòng hắn cũng còn rất nhiều nghi vấn muốn thỉnh giáo Hồng Quân, lại sợ vị lão Đại này đột nhiên hiện ra lại đột nhiên biến mất, lập tức hỏi: “Đạo hữu. Ta có rất nhiều nghi vấn xin người chỉ giáo”.

Hồng Quân cười nói: “Hôm nay ta đến đây, đương nhiên là để giải đáp nghi vấn cho ngươi, ngươi cứ việc hỏi”.

Trương Tử Tinh suy nghĩ một hồi, mở miệng hỏi: “Ta vì sao lại đến nơi này?”

Cái gọi là “nơi này” cũng không chỉ Quy Khư, mà là chỉ thế giới này.

Người khác có thể không rõ, nhưng Hồng Quân tất nhiên là hiểu được ý của hắn, lại hỏi ngược một câu: “Ngươi có thể trả lời ta, càn khôn kia của ngươi vì sao mà sinh ra?”

Trương Tử Tinh muốn trả lời là do vụ nổ kia mà “vũ trụ” nọ mới sinh ra. Nhưng vấn đề là vụ nổ kia tại sao lại sinh ra?

Hồng Quân thấy Trương Tử Tinh trầm ngâm không nói, lạnh nhạt cười nói: “Vũ trụ vạn vật đều có kỳ diệu. Cho dù ngươi có thể từ trong mơ hồ diễn hóa càn khôn, cũng không thể hiểu hết được. Cần phải có sự lĩnh ngộ cùng tiến bộ, cho nên ngươi vì sao tới nay vẫn hiểu không đủ “Đạo”. Khả “Đạo” đích thị là ngươi đã đến”.

Trương Tử Tinh có chút đăm chiêu gật gật đầu, lại hỏi: “Đạo hữu cũng biết ta là người ngoài thế giới này. Năm đó lại ở tại bên ngoài triều ca lấy thần thông trợ giúp ta, đến tột cùng là vì sao?”

Vấn đề này cho đến nay vẫn làm hắn đau đầu. Hơn nữa khi biết được thân phận của Hồng Quân thì lại càng khó giải thích.

Hồng Quân đáp: “Ngươi nhân cơ duyên kỳ dị mà đến đây. Vốn là dị số, không thuộc càn không này. Đế vương chi mệnh cho nên dẫn động thiên số, khiến cho thiên cơ vặn loạn làm cho ngay cả tu vi hỗn nguyên cũng không thể hiểu rõ được. Nếu tại thế gian tầm thường cũng sẽ gây đại biến. Huống chi là tại sát kiếp. Cũng chưa chắc không phải là cơ duyên. Nhưng ngươi nếu y theo số mệnh vốn đã định thì thiên mệnh không biết sẽ lệnh đến thế nào nữa. Cho nên nếu cứ tiếp tục thì bệnh sẽ càng ngày càng nặng làm cho thiên số sinh dị biến càng lớn. Bàn Cổ tinh thần từ “Hỗn độn” khai phá ra càn khôn tới nay cũng đều là hạch tâm của vũ trụ, là khởi nguồn của vạn vật. Hơn nữa tại sát kiếp nảy sinh ra biến cố sẽ dẫn động cả vũ trụ. Cho nên ta đã dẫn phát các dị lực trên người ngươi như Công đức lực cùng Thành kính lực, rồi cho ngươi cái mặt nạ kia. Bắt đầu từ khi ngươi mang cái mặt nạ đó, dị số đã được hóa giải, không hề trở thành sự uy hiếp nữa. Ngươi cũng kể từ đó về sau trở thành người ngoài số mệnh. Tuy là ngoài số mệnh, nhưng tu vi của ngươi tiến nhanh vượt xa người thường một là do cơ duyên, hai là ngộ tính. Trừ hai cái đó ra thì dị số của bản thân cũng là một nguyên nhân lớn”.

Trương Tử Tinh giật mình hiểu ra: Năm đó Hồng Quân trợ giúp hắn là do mục đích này. Tốc độ tu luyện của hắn có thể nói chưa từng ai có, đặc biệt là ở thời gian gần đây. Thì ra là do “Dị sổ” của bản thân! Thành kính lực cùng Công đức lực tuy sau này bị hắn dần dần xem nhẹ, nhưng vẫn bất động thần sắc phát huy tác dụng. Trách không được Hồng Quân năm đó nói “Chổ tốt của Công đức lực không chỉ là như thế. Trong tương lai ngươi sẽ hiểu được”.

Trương Tử Tinh rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao hắn tại miếu Nữ Oa cùng Nữ Oa nương nương hỏi đáp thì Nữ Oa nương nương cũng không nhìn ra “Mệnh ngoại thân”kia. Sau khi hắn có được cái mặt nạ kia, Thánh nhân mới thấy ra mệnh cách kỳ dị của hắn, không thể tưởng được là mặt nạ gây ra!

“Thành kính lực cùng Công đức lực cũng tốt. Mặt nạ mệnh ngoại thân cũng được. Đều là do cơ duyên của ngươi. Nếu ngươi không có cơ duyên, ta ngày đó cũng không thể tiêu biến được dị số lực của ngươi. Như vậy sau này ngươi cũng không thể có thành tựu”.

Trương Tử Tinh chần chờ hỏi một câu: “Nếu là như thế. Ta phải làm thế nào?”

“Hoặc là sớm ứng kiếp, hoặc là không tồn hậu thế” Hồng Quân ánh mắt dừng ở hư không phía sau Trương Tử Tinh: “Hoặc là, ngươi ở lại nơi đây”.

Lần này từ “nơi đây” có ý nghĩa khác lúc trước, đúng là chỉ Quy Khư bí cảnh.

Trương Tử Tinh nghe vậy chấn động: “Quy Khư này chẳng lẽ là một dạng của… lưu đày?”

“Lưu đày? Dùng từ ngữ thật ra cũng gần đúng” Hồng Quân khẽ vuốt cằm “Người vào trong bí cảnh này, không phải là người trong mệnh thì cũng là người gây chướng ngại đến thiên số. Khi Bàn Cổ phá hỗn độn khai thiên địa, phân âm dương, hóa tứ khí thành thời không tinh thần. Mà tring tâm của Bàn Cổ lực hóa thành nhân tiên tinh thần hiện nay. Tứ khí hợp nhất phân ra ngũ hành khí sinh ra vạn vật sinh linh. Ngũ hành khí sinh ra ngũ thú Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ Kỳ Lân. Ngũ thú tương sinh tương khắc không ngừng tranh đấu. Nếu đêm ngũ hành khí kia hợp lại, mà ngũ hành khí là căn nguyên của hỗn độn, cũng[có “Bàn Cổ” khí. Cho nên sẽ khiến cho thiên số đại loạn, càn khôn rung chuyển. Vì bình đại họa này, điều hòa loạn ngũ hành. Ta lấy tiên thiên dị lực của “Bàn Cổ” tạo nên hai kỳ vật. Một có thể định thiên số ngũ hành chi thế, là Phong Thần bảng; món còn lại có thể tụ khí giết chóc sinh linh nạp ngũ hành căn nguyên lực, là Đả Thần Tiên. Khi bắt đầu sát kiếp kia thì ngũ thú thân đủ hỗn độn căn nguyên lực đã bị Đả Thần Tiên trấn áp, trong lòng biết đại kiếp đến đầu lập tức đều tự bỏ chạy. Lại bị ta lấy tiên thiên ngũ khí trấn áp. Ta lấy thần thông mở ra một giới, đem những người ảnh hưởng đến ngũ hành điều hòa trên Phong Thần bảng đều thu vào đây. Chính là Quy Khư này. Huyền Vũ là nguyên nhân của ngũ hành lực cùng thiên thiên khí kết hợp mà gây dị biến bị thu vào Quy Khư sớm nhất, thành Chân Võ Tạo Điêu Kỳ. Tứ thú còn lại cũng hóa thành tứ kỳ lạc ở khắp các nơi, hoặc lọt vào tay ai đó, hoặc ẩn ở nơi nào đó đợi người hữu duyên. Từ đó về sau mỗi khi khí giết chóc đại thịnh, lại nhân Bàn Cổ dị khí kia khiên động ngũ hành chi thế, lại tái sinh sát kiếp. Đem một số lượng lớn sinh linh hy sinh đi thì mới bình phục ngũ khí.

Mà trước khi xảy ra cuộc chiến Thương Chu, cũng đã có yêu ma hai tộc chi chiến, Hiên Viên Xi Vưu chi chiến, đều là do sát kiếp gây nên. Từ đó về sau chỉ cần có tranh chấp, sát kiếp này sẽ lại lặp lại, vĩnh viễn không ngừng”.

Trương Tử Tinh nghe thấy rất kinh ngạc, không thể tưởng được Quy Khư này tạo nên là so sát kiếp. Mà các dị thú ở trong bởi vì ảnh hưởng đến điều hòa ngũ hành mới bị đẩy vào Quy Khư bí cảnh. Đả Thần Tiên, Phong Thần bảng cùng tiên thiên ngũ phương kỳ cũng bởi vậy mà sinh ra. Đồng thời, hắn không ngờ có vận khí tốt đến như vậy. Nếu không năm đó cũng sẽ bị Hồng Quân “đào thải” đi, càng không trải qua hàng loạt kinh nghiệm sau đó.

Trương Tử Tinh bỗng nhiên nghĩ đến.

Năm đã đã tặng người nọ máy bay cỡ nhỏ tạo mưa liền hỏi: “Đạo hữu vì sao lại muốn vật đó? Lấy thần thông của đạo hữu, cần gì phải xem vật ấy”.

Hồng Quân lộ ra nụ cười, bàn tay chậm rãi mở ra, nhất thời xuất hiện một máy bay cỡ nhỏ. Dưới tâm ý của Hồng Quân chiếc máy nguyên vốn chỉ có một chứ năng bay này nhất thời biến thành các loại thiết bị, thậm chí còn có thể biến thành vũ khí hoặc robot. Trương Tử Tinh nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, các loại biến hóa này đều không phải là pháp thuật biến ảo mà là một loại phạm trù khoa học “Biến hình”.

“Ngươi diễn hóa càn khôn thần thông, cùng với Bàn Cổ khai thiên tích địa khác nhau nhưng cũng có điểm giống nhau” Hồng Quân thu hồi cỗ máy lại nói: “Vật kỳ dị của ngươi đối với ta mà nói, là một loại đồ vật mới lạ mà ta cần học tập cùng nhận biết. Vô luận là càn khôn trong lòng của ngươi, hay là càn khôn trước mắt ta đều có năng lực sinh sản, không ngừng phát triển, cũng không biết khi nào mới là điểm cuối. Cho nên, chúng ta ngộ đạo cũng không có điểm dừng, còn có rất nhiều điều chưa biết. Cần có một quá trình không ngừng lĩnh ngộ cùng học tập lâu dài. Chính vì vậy mới mói đạo vô chỉ cảnh”.

Trương Tử Tinh nghe Hồng Quân nói ra những lời này, trong lòng sinh ra ý kính nể, rồi lại có chút uể oải: “Nhưng “Đạo” của ta…”

“Không biết có tểh coi là một loại “Đạo” được không…” Hồng Quân tuy trên mặt đang cười nhưng trong mắt lại lộ ra thần thái kỳ dị: “Cho đến khi ngươi hiểu được “Đạo”, ngộ “Đạo” thì ta sẽ có thêm một vị “đạo hữu” chân chính”. Bạn đang đọc truyện tại – www.TruyệnFULL.vn

Lời cổ vũ này xuất phát từ miệng của Hồng Quân, làm cho Trương Tử Tinh trong lòng cực kỳ phấn chấn.

Hồng Quân thở dài: “Nguyên nhân chính là như thế. Đả Thần Tiên, Phong Thần bảng cùng Quy Khư này tuy có thể giải quyết ngũ hành chi loạn. Nhưng có lẽ đều không phải là là vật hoàn thiện. Phong Thần bảng kinh qua nhiều năm ta tu luyện cải tiến đã càng ngày càng hoàn thiên, có thể định được “Vị” lực. Mà đả thần Bàn Cổ dị khí dẫn tới sát kiếp kia, cũng khó có thể tiêu giải”.

Trương Tử Tinh lúc trước từ trong lời của Hồng Quân chợt nghe ra. Đả Thần Tiên tại hỗn độn sơ khai định ngũ hành khí sản sinh sát kiếp, rồi sau đó mỗi lần giết chóc khí đại thịnh thì do Đả Thần Tiên nương theo Bàn Cổ dị khí dẫn động ngũ hành chi thế, lại sinh ra sát kiếp, từ đó mà tạo thành rất nhiều sinh linh tử vong. Mặt nào đó có thể nói, sát kiếp có “tác dụng”[điều hòa ngũ hành đang lệc khỏi quỹ đạo, ngược lại trở thành “thủ phạm” làm cho gia tăng quy mô chiến tranh cùng tử vong.

Theo lời Hồng Quân nói, Trương Tử Tinh mơ hồ lĩnh hội tâm cảnh của hắn. Hồng Quân tựa như là một người đứng xem ở bên ngoài, trong một lần nguy cơ lớn đã ra tay hóa giải hung hiểm. Nhưng hóa giải cũng lưu lại nhiều vấn đề. Như phá vỡ một sự cân bằng sinh thái nào đó. Nếu vì giải quyết vấn đề này mà tiếp tục can thiệp, như vậy dẫn phát vấn đề càng ngày càng nhiều, làm cho một số mắt xích cho rằng đã thao túng thế giới. Như vậy, sẽ không phù hợp với “Đạo” của Hồng Quân.

Ví dụ như một nhà nhiếp ảnh trong khi quay chụp thế giới động vật, thì gặp sư tử đang săn linh dương. Bởi vì thấy linh dương đáng thương mà tiêu diệt sư tử. Nhưng bởi vì vậy mà đã phá vỡ quy luật của tự nhiên, do đó mà đã tạo nên những hậu quả không thể tính trước được. Đương nhiên đây chỉ là sự so sánh ví dụ mà thôi. Như Trương Tử Tinh suy nghĩ, trong lòng Hồng Quân “sư tử” này có thể không chỉ là sát kiếp, mà còn bao hàm tất cả các sự vật cùng đạo lý trong vũ trụ.

Trương Tử Tinh đang muốn mở miệng, đã thấy Hồng Quân đưa tay khẽ chụp tới, trong tay đột nhiên xuất hiện thêm hai thứ. Một món là Chân Võ Tạo Điêu Kỳ đã mất kia, món còn lại là một quang cầu – Siêu não!

“Đây là vật thuộc quyền sở hữu của ngươi. Ngươi có thể lấy đi” Hồng Quân nói xong, Chân Võ Tạo Điêu Kỳ cùng siêu não chợt xuất hiện trong tay Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh cảm giác được sự sợ hãi trong ý thức của siêu não, lập tức cũng không hạ thủ hủy diệt nó, mà là dùng sức phong bế siêu não, đem nó nhập vào trong “càn khôn” của mình. Mà Chân Võ Tạo Điêu Kỳ kia dừng ở trong tay Trương Tử Tinh, bỗng nhiên phát ra hào quang nhàn nhạt. Trương Tử Tinh nhất thời cảm giác được trên lá cờ truyền lại lực lượng ôn hòa mà quen thuộc, tựa hồ liên thông thành một thể với chính mình, không thể phân ra. Tâm niệm vừa động đã như pháp bảo được tế luyện, bị thu vào trong cơ thể.

“Chân Võ Tạo Điêu Kỳ này do tiên thiên khí nguyên thủy mà dung hợp thành. Chịu dị lực của Quy Khư, không ngộ được Hỗn độn lực thì không thể sử dụng. Ngươi thân có pháp môn của Huyền Vũ, cùng với lá cờ này cũng tính là cùng nguồn gốc, cho nên hiển nhiên nhận chủ”.

Trương Tử Tinh vội vàng tạ ơn Hồng Quân. Hồng Quân lại lắc lắc đầu: “Ngươi không cần tạ ơn ta. Chân Võ Tạo Điêu Kỳ này đã nhận chủ. Như vậy nơi này cũng đã đến thời điểm kết thúc”.

Trương Tử Tinh cả kinh hỏi: “Đạo hữu chẳng lẽ muốn hủy diệt cả Quy Khư? Các dị thú này thì nên xử trí ra sao?”

“Vốn chúng nó đã bị thiên đạo đào thải, hôm nay cũng như là Quy Khư không tồn tại tới hậu thế” Hồng Quân trên mặt vẫn là vẻ lạnh nhạt, phảng phất như quyết định hủy diệt vô số sinh mệnh có ý thức này hết sức thoải mái tự nhiên.

“Đạo hữu hành động như vậy cũng quá mức võ đoán” Trương Tử Tinh nhịn không được nói một câu, lại nghĩ đến một sự việc quan trọng hơn liền hỏi: “Ta còn có một chuyện quan trọng cần thỉnh giáo. Do Hạo Thiên Kim Mẫu bày ra Đại Yên tuyệt trận, lấy thiên vị lực khiến cho ba mươi ba tầng trời gặp đại họa, làm cho nhân giới bị vạ lây. Ta tuy đã lấy Càn Khôn Đỉnh tạm thời giữ lại nhưng cũng không thể lâu dài. Xin hỏi đạo hữu. Làm thế nào mới có thể hóa giải được kiếp này?”

Hồng Quân đáp: “Lại nói tiếp, tai họa lần này cũng có quan hệ tới người có mệnh ngoại thân là ngươi. Nguyên nhân chính là do ngươi xuất hiện sử Đả Thần Tiên ba hợp thành một. làm cho sát kiếp tăng lên gấp mấy lần. Cho nên tai họa như trời sập này nếu muốn hóa giải cần phải có Thiên đế Địa đế Nhân đế ba đế vị giai thân đem tận khả năng vị giai, lấy tiên thiên ngũ phương kỳ hợp lực thì mới định được ba mươi ba tầng trời, tiện đà bình phục khó khăn của nhân giới”.

Trương Tử Tinh trong lòng chợt động: Thiên đế? Địa đế? Nhân đế? Trong Tam hoàng. Hoàng Đế cùng Thần Nông lực lượng đã hao hết, may ra thì chỉ còn có Phục Hy là còn vị giai lực. “Địa đế” vị kia thì hắn thân là nhân hoàng, có tểh nói là “Nhân đế”; chỉ có “Thiên đế” kia không biết có lấy Long Cát công chúa thay thế vào được hay không? Dù sao nàng cũng có thiên vị lực.

Vốn Tiên thiên ngũ hành kỳ thiếu Chân Võ Tạo Điêu Kỳ thần bí không biết tung tích. Nhưng hôm nay vật khó tìm nhất này đã tới tay; Tố Sắc Vân Giới Kỳ vốn là vật ở nhà hắn; lấy hiệp định của hắn cùng Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn, mượn Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ cũng không thành vấn đề; có Vũ Dực Tiên ở đây Ly Địa Diễm Quang Kỳ cũng không khó tới tay; mấu chốt chính là mượn được Hạnh Hoàng Kỳ kia.

Nếu mượn không được, cho dù là cướp cũng phải từ trong tay Nguyên Thủy Thiên Tôn mà cướp đi! Hôm nay Trương Tử Tinhđã thay da đổi thịt, cũng nên ra khỏi Quy Khư cùng vị “đạo hữu” Thánh nhân kia tính sổ rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN