Tôi thường ví người thứ ba như "nàng công chúa ngủ quanh năm", ngủ đến đầu óc mụ mị, nhận nhầm chồng người khác là người đàn ông của mình.
***
Có rất nhiều người thứ ba cho rằng bản thân mình đúng. Đúng ở chỗ tình yêu không có lỗi, lỗi ở bản thân họ đã đến chậm hơn người vợ vài bước. Đúng ở chỗ người đàn ông đó tìm đến họ khi tình cảm đã nhạt với người vợ chính chuyên. Tuy nhiên đó chỉ là những câu nói trong lúc mộng mị, ngủ mê mà thôi. Người thứ ba à! Đã đến lúc tỉnh giấc và nhận ra hiện thực rằng mình đang ôm đàn ông của người khác. Có những hiện thực tàn nhẫn và điều chúng ta phải làm là chấp nhận. Trong chuyện tình cảm cũng vậy, chồng người vẫn là của người khác. Đừng dùng bất cứ lý do gì mà vơ vào mình, nghiệp báo đau đớn lắm.
Tôi không biết đây có phải là thời đại của người thứ ba hay không? Và không biết họ sẽ dương dương tự đắc được bao lâu? Nhưng tôi biết màn kịch đó sẽ sớm hạ màn mà thôi. Không ai diễn mãi một vở kịch, mà ngặt nỗi vai diễn đó bạn không được đóng chính. Không ai mãi ngủ mê trong cuộc đời này được, cũng sẽ đến lúc bạn giật mình nhận ra những thứ mình đang nắm giữ vốn dĩ thuộc về một người khác.
Ngày nay có rất nhiều trường hợp kẻ thứ ba lại đi ghen ngược với vợ chính chuyên. Họ cho rằng người đàn ông kia hết yêu vợ nên mới tìm đến mình. Họ nghĩ họ hơn vợ chính chuyên về mọi thứ, nhất là ngoại hình và tuổi tác. Họ nghĩ bản thân họ quá hoàn hảo nên việc người đàn ông kia bỏ vợ theo bồ cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, đó chỉ là những suy nghĩ ảo tưởng của họ mà thôi. Bởi vốn dĩ những cô vợ cũng từng rất đẹp, rất quyến rũ. Nhưng vì phải tận tụy và hy sinh cho chồng con nên mới tàn tạ, già nua như thế này. Người thứ ba hãy thử một ngày làm vợ đi rồi sẽ biết, muốn đẹp, muốn hấp dẫn khó khăn biết dường nào.
Người thứ ba vốn dĩ chỉ là kẻ đứng ngoài cuộc nhìn vào hôn nhân của người khác mà tặc lưỡi thèm thuồng. Họ nghĩ bản thân sẽ làm tốt hơn người vợ hiện tại. Nhưng suy cho cùng khi dấn thân rồi mới biết mọi chuyện vốn dĩ không đơn giản. Bởi làm vợ là ngành nghề khó khăn nhất trên cuộc đời này. Chồng ốm, con đau, ông bà bệnh, anh em nhà chồng nằm viện cũng phải chăm lo, quan tâm. Có thể nói vợ là nữ anh hùng, chuyện gì cũng biết, cũng có thể làm. Đến cái bóng đèn bị hư cũng phải tập sửa, vì đợi chồng biết khi nào xong. Không kể đến những lần giận chồng đến phát điên nhưng vẫn nhẫn nhịn cho êm nhà, ấm cửa. Đến việc mẹ chồng quá đáng cũng không dám trả treo, vì sợ bị nói là dâu hư, dâu hỗn.
Người thứ ba có đáng thương không? Đáng thương vì cả cuộc đời này không có thứ gì thuộc về họ. Họ cứ chạy theo giành giật những thứ vốn dĩ đã có chủ. Họ dùng cả thanh xuân của mình để chôn vùi bên người đàn ông của người khác. Và họ đáng thương vì không biết phân biệt đúng sai, phải trái ở đời. Họ vốn dĩ chỉ là những kẻ thất bại, ngủ mê trong chính cuộc đời của mình, mò mẫm thứ tình yêu đã có chủ trong bóng tối không lối thoát.