Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, khi nghe nhắc đến hai từ "tình nhân" ai cũng nghĩ rằng nó xấu xa, là tội lỗi, là phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
***
Các bạn ạ! "Người ta ba thứ người ta" thì tình nhân cũng có "ba thứ" tình nhân. Sở dĩ người ta đều nghĩ rằng tình nhân là xấu xa, ghê tởm, bởi vì đại đa số tình nhân đều vì quyền lợi vật chất, chức vụ, vì dục vọng, có tình nhân vì tình yêu thật sự nhưng mấy ai tin họ vì trong mắt người đời, tình nhân đã là không đúng đắn, cho dù họ có vì tình yêu của mình hy sinh thế nào, họ vẫn là người thiệt thòi, mang nhiều tai tiếng.
Thật sự là vậy, tình nhân vì tình yêu tuy ít nhưng nó xuất phát từ trái tim, đơn thuần chỉ là loại tình cảm phát sinh ngoài hôn nhân, không được thừa nhận và bị chỉ trích. Cũng như cô và hắn – từ đồng nghiệp, chia sẽ giúp đỡ lẫn nhau, chưa hề có gì là lợi dụng, đơn thuần chỉ là quan tâm lẫn nhau. Giữa cuộc sống nhiều bộn bề lo toan này, cô bắt gặp trong hắn một sự quan tâm chăm sóc, đều mà bản thân cô luôn khao khát, nếu chỉ là quan tâm đơn thuần thì ắt hẳn không có cái gọi là tình nhân. Cái gì cũng đã được an bày, đâu cũng là định mệnh của cô. Khi say rượu, ma xui quỷ khiến cô gọi và đến nhà hắn, sự quan tâm, lo lắng từ ly nước chanh, từng hớp nước; khi cô nôn, hắn mang nước đến, bồng cô ra khỏi giường, lấy khăn lạnh và áp lên mặt cho cô... cử chỉ đó khiến cô xiu lòng, cô thừa nhận yêu hắn.
Không đòi hỏi, không vật chất, bên hắn chỉ có tình yêu thương, nhưng có ai tin điều đó, trong mắt họ, tình nhân mãi mãi là kẻ đi phá hoại hạnh phúc người khác. Mỗi khi bên hắn, cô không được quyền lựa chọn, chỉ đơn thuần hy vọng, lắng nghe, cảm nhận thứ mình cần. Dẫu biết rằng, trong xã hội một vợ một chồng này, hạnh phúc nào dành cho "tình nhân chân chính"như cô? Tình yêu không có lỗi, lỗi do cô và hắn gặp nhau sai thời điểm. Yêu có, cảm thông có, nhưng có đủ để cô vượt qua những lúc nhìn thấy hắn hạnh phúc bên vợ mình? Ghen ư? Cô không có quyền. So sánh, phân bì sao? Cô không đủ tư cách. Đoạn tình cảm ngoài vợ, ngoài chồng này lạc loại giữa xã hội, cô đơn độc; cô và hắn đều đau khổ, hắn bảo trong tim hắn có hình bóng cô, nhưng liệu hình bóng ấy có rõ ràng, có sâu đậm? Mãi mãi cô vẫn là loại người bị xã hội xem nhẹ.
Dừng lại! Dừng lại đoạn tình cảm, không phải là tình cảm này, chấm dứt mối tình không được thừa nhận, vì sớm muộn gì, đau khổ cũng thuộc về cô. Liệu có một hạnh phúc nào dành cho tình nhân như cô, dù là tình nhân theo dạng nào, cô cũng không được xã hội tôn trọng, dù cô yêu chân chính thì tình yêu đó không đúng lúc, sai thời điểm, cô nhận về cũng chỉ là đau khổ và tai tiếng.
Hỡi những cô nàng mang danh nghĩa tình nhân, xin hãy nghĩ lại, xã hội, lương tâm có chấp nhận điều bạn đang làm? Không có thứ gì vay mượn mà không trả, hạnh phúc của tình nhân là hạnh phúc vay mượn, mượn tiền dể trả, mượn tình chỉ mang lại nỗi đau cho người thật sự yêu thương mà thôi.