Sai giới tính – Đúng tình yêu! Bước về phía anh | Đọc truyện ngắn hay tại webtruyenfree

Sai giới tính – Đúng tình yêu! Bước về phía anh

Thể loại : TÌNH CẢM - THỰC TẾ
Tác giả : webtruyenonline
Lượt xem : 299

Trời chiều đổi sang màu vàng nhạt , từng đám mây lác đác trôi , giữa dòng xe cộ đông đúc của giờ tan tầm , tiếng còi xe lại vang lên báo hiệu cho một trạm dừng sắp tới . Tôi khẽ nhìn theo cánh cửa mở ra một cách nhanh gọn và dứt khoát , hơi nghiêng mặt trở về bỗng thấy thấp thoáng một bóng dáng ,cô ấy với thân hình mảnh khảnh ,cách ăn mặc giản dị ,áo sơ mi trắng và chân váy xòe đen , đeo balo nhỏ xíu , cột tóc đuôi gà nở nụ cười trong trẻo bước lên , ngay từ giây phút đó trái tim tôi dừng lại một nhịp , Xe bus hôm ấy khá đông ai ai cũng kiếm tìm cho mình một chỗ ngồi…người con gái đó đứng giữa bao nhiêu người bao nhiêu mệt mỏi , trán lấm tấm mồ hôi …không hiểu điều gì đã thôi thúc tôi đứng dậy và nhường chỗ của mình ….Tôi và Tường Vy đã quen nhau như thế…………

Tôi là đứa một đứa con gái …từ nhỏ tôi đã thích những trò chơi của bọn con trai , tôi cũng thích chơi với con trai , tôi tự nhận thấy mình khác biệt so với bọn con gái , sau này tôi mới hiểu được tôi có tâm hồn của một thằng con trai , mọi người thường gọi cái tên là les để phân biệt chúng tôi , tôi không hề cảm thấy khó chịu mà thay vào đó là vui ..tôi vui vì tôi coi đó là một vị trí của tôi ở trong lòng người khác……
Ba mẹ tôi làm doanh nhân , tôi có xe riêng thậm chí là tài xế riêng nhưng tôi lại thích đi xe bus , đơn giản vì như vậy tôi không cảm thấy mình cô độc, tôi đã quá cô độc trong cái thế giới nhỏ của chính mình…còn Vy cô ấy cũng biết chạy xe nhưng cô ấy lại sợ tốc độ nên cô ấy cũng chọn xe bus …Và tôi nghiễm nhiên coi đó chính là sợi dây duyên số cho chúng tôi gặp được nhau.
Chúng tôi chơi với nhau rất thân , cô ấy coi tôi như tri kỷ của mình,tôi có thể dành toàn bộ thời gian cho Vy, tôi có thể chở cô ấy đi shopping cả ngày mà không chán , tôi đưa đón cô ấy đi học , tôi mua trà sữa vào những đêm cô ấy nổi hứng thèm ,tôi sẵn sàng ngồi nghe cô ấy kể lể càu nhàu vào những đèn đỏ vì tôi hiểu tâm lý con gái,tôi nấu cho Vy những món ăn mà cô ấy thích bất kể giờ nào và ở nơi đâu ….Vy giống như một làn gió mát ngọt đến bên đời tôi –Vy cho tôi cảm giác muốn được che chở và yêu thương …..
-Minh Anh nè , Gía như cậu và tớ được ở cùng một nhà để ngày nào tớ cũng được thưởng thức những món ăn mà cậu làm nhỉ ? nghĩ tới đó thôi tớ đã vui sướng lắm rồi …(Vy khoác tay tôi nói giọng nũng nịu )
-Nếu cậu thích thì ngày nào tớ cũng sẽ làm mang đến cho cậu
Cô ấy hét lên và ôm tôi
– Cậu đúng là bạn tốt nhất của tớ
Cái ôm của Vy làm tôi xao xuyến biết bao nhiêu , dù đó chỉ là vô tình nhưng trái tim tôi lại ấm áp đến lạ thường ,tôi giấu tâm tư của mình vào một góc..chỉ cần mỗi ngày được bên Vy thế là đủ …..
Tình cảm tôi dành cho Vy ngày một tăng lên nhiều thêm ,đôi khi tôi không kiểm soát được mình , tôi giận hờn Vy vì những điều cô cớ ,cô ấy lại hồn nhiên và vô tư một cách lạ thường chẳng thèm để ý tới những trách móc nhỏ bé ấy của tôi ….
Cho đến ngày sinh nhật Vy , cô ấy sẽ tổ chức một buổi party và mời bạn bè cùng tham dự , tôi đau đầu cân não bao đêm để mua tặng Vy một món quà , cuối cùng tôi quyết định tặng Vy một chú gấu teddy vì tôi muốn chú gấu sẽ thay bên cô ấy mỗi ngày , ôm món quà sinh nhật và chạy qua nhà Vy …Qúa đỗi bất ngờ , Vy của tôi hôm nay xinh đẹp tuyệt trần hệt như một bông hoa mới nở vào buổi sớm mai , tôi mãi miết nhìn ngắm khuôn mặt ấy đến nỗi quên mình tới đây để làm gì ….
-Tớ xinh quá hả ??? Vy nhìn tôi vừa cười vừa hỏi …
– U như một nàng công chúa …..
Suốt buổi thật sự tôi không thể thoải mái được khi thấy những bạn nam vây quanh Vy , lúc chở cô ấy về Vy cứ mãi ôm bó hoa mà chàng trai kia đã tặng vào lòng , tôi thừa nhận , giây phút đó , tôi ghen vô cùng ….tôi hỏi Vy :
-cậu thích người đó sao ???
-Không , tớ chỉ thích hoa của người đó
Nhìn Vy cừoi ngọt ngào , tôi lại có chút men , tôi vội quay sang nhìn thẳng vào mắt Vy , nắm chạt tay cô ấy :
-Tường Vy ! Tớ thích cậu
Đôi mắt long lanh mở to tới cực độ , miệng há hốc , Vy sững sờ nhìn tôi trong vài phút rồi bỗng nhiên lại trở lại trạng thái ban đầu
-Cậu đùa sao ? Không thích sao mà chơi với nhau được , rồi cười hì hì
Tôi lắp bắp ….
-Tớ thích cậu , rất thích cậu , có thể cậu không tin ??? có thể cậu không đồng ý nhưng tớ thích cậu là thật …nó xuất phát từ trái tim ….
Tôi nhìn thẳng vào mắt Vy như để khẳng định điều đó một lần nữa …Tôi thấy được Vy hoang mang , thẫn thờ , một chút hoảng sợ , Vy rút tay ra khỏi tôi thật mạnh , nói giọng ấp úng
-Chắc cậu say rồi , tớ ..tớ..phải vào nha , cậu về cẩn thận nha (Vy nhìn tôi một chút nữa rồi bước nhanh vào nhà )
-vy …VY…VYYYYY tôi gọi Vy rất nhiều lần,tôi muốn nói rất nhiều điều với cô ấy nhưng Vy coi như không nghe thấy
Kể từ hôm ấy , tôi gọi điện cho Vy không được , nhắn tin muốn gặp nhau nhưng cô ấy từ chối , cô ấy nói bận , cô ấy nói không có nhìu thời gian , cô ấy đang trốn tranh tôi , khoảng thời gian đó thật sự rất tồi tệ đối với tôi , tôi không hối hận vì đã thổ lộ cùng Vy bởi đó là điều tôi muốn , đi qua từng con đường , từng góc phố đều xuất hiện hình ảnh Vy , tôi nghĩ tới Vy mọi lúc mọi nơi ,Tôi nhớ Vy lắm ! Nhớ nhưng không thể gặp , không thể làm gì hơn , vì tôi sợ nếu cứ cô gắng làm như thế Vy sẽ biến mất khỏi tôi.
Tối hôm đó , lại một tối cuối tuần tôi chạy xe ra khỏi nhà mà không biết điểm dừng sẽ là ở đâu thì bất chợt nhận được một tin nhắn của Vy :
-Mình gặp nhau nhé , tớ buồn !
Tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực , đã hai tháng nay tôi không được gặp Vy,tôi hồi hộp , tôi đã mong chờ biêt bao nhiêu , lái xe mà lòng tôi rộn ràng
-Cậu nhậu sao ? một mình? Tại sao vậy ?
Vy không nói gì, cứ nhìn tôi chằm chằm một lúc lâu rồi nhẹ giọng
-Đối với cậu thì tình yêu như thế nào ???Tôi không ngần ngại mà trả lời
-đối với tớ tình yêu là vui cho niềm vui của người đó, là buồn cho nỗi buồn của người đó ,là say trong men say của người đó…yêu là không có lý do , không có tính toán , không có phân biệt , không phân biệt giàu nghèo , tuổi tác, giai cấp và cả giới tính…nữa
Vy gật gật đầu rồi kéo tay tôi đi , trời mưa cô ấy nói muốn đi dạo cùng tôi dưới mưa,chúng tôi cứ thế chậm chậm bước đi không ai nói gì , bỗng Vy khẽ
-LẠNH
Tôi lấy hết dũng khí ôm nhẹ lấy Vy , Vy vẫn vậy không đẩy tôi ra cũng không ôm tôi , mưa càng lúc càng nặng hạt,tôi quay sang nhìn Vy,Vy đứng đối diện tôi ,cô ấy nhìn tôi ,thật lâu và thật sâu ….đôi môi tôi đặt nhẹ lên môi cô ấy , tôi cảm nhận được môi cô ấy đang run rẩy , một tay ôm Vy , một tay tôi vẫn cầm chắc cây dù ,tôi biết cô ấy sẽ ốm nếu dầm mưa, tôi muốn lo lắng cho cô ấy dù chỉ là trong một phần nghìn của giây …Vy đã ôm tôi , đáp lại nụ hôn của tôi , tôi như nắng hạn khát tình yêu, hơi thở nóng lên , tim tôi đập mạnh mẽ , tôi hôn Vy từ say đắm đến mãnh liệt,như chỉ sợ nếu buông ra thì cô ấy sẽ không còn bên tôi ….
-Thời gian qua , Dù cố không nghĩ tới nhưng tớ thấy trái tim mình nhớ cậu…………..
Vy nói nhớ tôi , tôi như một kẻ điên, như một đứa trẻ , tôi hét lên …Và từ hôm đó chúng tôi yêu nhau !!! Vy chính là người yêu của tôi……
Chúng tôi yêu nhau âm thầm và lặng lẽ trong thế giới chỉ có hai người ,mỗi ngày gặp nhau là một đóa hồng tôi dành tặng Vy . Rồi một ngày tôi muốn công khai tình yêu đó và Vy cùng đã đồng ý , tôi dẫn cô ấy đi xem phim , tôi nắm tay cô ấy ,tôi quay sang hỏi
-Cậu có ngại không ??? Vy lắc đầu nhưng in sâu trong đôi mắt là một chút ngại ngùng xấu hổ
Tôi hiểu cô ấy chưa thể thích nghi hay quen dần với những điều như vậy , tôi sẽ giúp Vy . Mỗi nơi chúng tôi đi qua đều có những ánh nhìn lạ lẫm , có những ánh mắt đồng cảm , một vài ánh mắt ủng hộ , một số ánh mắt soi mói ..có những anh mắt tò mò và cả những cử chỉ khó chịu nữa…Tôi luôn nắm tay Vy thật chặt , để cô ấy không cảm thấy chơi vơi, để cô ấy tự tin vào tình yêu của chúng tôi …..Rồi một ngày tôi dẫn cô ấy đi uống trà sữa , chúng tôi vô tình nghe được một câu chuyện giễu cợt về những người như chúng tôi của một nhóm bạn trẻ, họ dè bỉu , họ xúc phạm thậm chí là miệt thị…Anh mắt Vy cụp xuống ,dường như chứa rất nhiều tâm sự…………………
Giang sinh năm ấy , trời rất lạnh ,nhưng lòng tôi thì không hề lạnh vì có Vy , cô ấy trao cho tôi chiếc khăn choàng mà cô ấy đã tự tay đan ,thật trùng hợp tôi cũng đã tặng cho Vy một chiếc khăn choàng ,Vy vẫn không nói nhiều chỉ lẳng lặng đi bên tôi , rồi bỗng nhiên cô ấy nhìn tôi , cái nhìn khắc khoải và đầy mất mát
-Minh Anh à , mình dừng lại được không ???
Câu nói được nói ra một cách trơn tru nhất , không gợn một chút nỗi niềm nào….
-Tại sao , hãy cho tớ một lý do ??
-tớ thực sự không thể tiếp tục được nữa, tớ còn mẹ , mẹ tớ sẽ rất sốc khi biết được..tớ ..tớ đã và đang yêu một người con gái …
-Lý do chỉ có vậy thôi sao ??? Tường Vy , thời gian sẽ chứng minh tất cả , chỉ cần chúng ta tin nhau , cần nhau , chỉ cần chúng ta hạnh phúc thì mẹ cậu hay bạn bè và tất cả mọi người xung quanh sẽ chúc phúc cho chúng ta , mẹ cậu rồi sẽ hiểu và chấp nhận …
-không được , tớ không đủ can đảm để đi tiếp , tớ không đủ dũng cảm để đối diện với mọi người , tớ không đủ sức mạnh để bỏ qua hết những định kiến của xã hội ….tớ xin lỗi ….
Vy cúi đầu , nước mắt tuôn xuống hối hả , nặng nề , tôi cầm tay cô ấy ,tôi gào lên
-Vy hãy là chính mình , hãy vì mình , chúng ta hãy sống cho hiện tại đc không hả ???Chúng ta yêu nhau thì có gì sai trái ???
Vy không nói gì , khẽ lắc đầu , tôi ôm chặt lấy Vy , giằng xé ,cất giọng yếu đuối
– Đừng rời xa tớ , xin cậu mà
Tôi sợ mất Vy vô cùng , tôi gạt bỏ hết tự trọng của bản thân để níu kéo Vy ..nhưng cô ấy đã quyết , buông tay Vy tim tôi đau đớn,tôi đã khóc,tôi đứng đó trong đêm tối khóc nghẹn không thành tiếng,tim tôi không thở nỗi nó nhớ Vy tới cào xé…một đêm giáng sinh lạnh lẽo tột cùng ………………….
Vài tháng sau đó tôi quyết định sang Mỹ và sẽ định cư không quay lại , tôi muốn quên đi mối tình bên Vy,tôi muốn trốn chạy thực tại , đi đến một nới không có hình bóng của Vy, tôi muốn Vy được sống nhẹ nhàng nhất, quên đi khổ đau trong tim vì tôi biết Vy sẽ rất buồn sẽ mãi sống trong vỏ bọc khi tôi còn ở đây ….Tôi sẽ vì Vy mà làm như thế vì hạnh phúc của tôi chính là nhìn thấy cô ấy được hạnh phúc…….
Trước khi lên đường tôi quyết định gửi cho Vy một Tin nhắn , một tin nhắn cuối cùng cho tất cả nhưng nhớ nhung của tôi , một tin nhắn cuối cùng cho nhưng yêu thương trong tôi ,một lần này nữa thoi rồi tôi sẽ mãi mãi giấu Vy vào một góc ở trong tim –không bao giờ xóa nhòa….
“Tường Vy , chỉ một lần này thôi cho tớ được nói hai từ , hai từ rất đơn giản nhưng tớ luôn khao khát được nhận từ cậu , đó là “ anh và em “….Vy à ,anh luôn thầm cảm ơn định mệnh đã cho anh được gặp em, anh đã yêu em ngay từ giây phút đầu tiên ấy,anh hiểu rằng để tìm kiếm được một tình yêu đích thực thật sự rất khó- rất khó và đối với những người trong thế giới của anh lại càng khó khăn hơn gấp bao nhiêu lần, anh luôn mong mình sẽ là bờ vai để em có thể dựa vào, anh cũng có thể yêu em như bao chàng trai khác thâm chí là nhiều hơn thế nữa, những gì họ mang lại cho em anh cũng có thể làm cho em,anh đã rất ấm áp khi được làm người yêu của em, anh đã rất sung sướng khi em nói nhớ anh, anh đã rất đau khổ khi em muốn rời xa anh,không phải vì em không đủ can đảm không đủ dũng cảm không đủ sức mạnh để đến bến anh, mà đau khổ chính là trái tim em không dành cho anh, hãy coi đó là một phút rung động khi chúng ta hôn nhau bởi vì nếu yêu anh thật sự em sẽ vượt qua được hết tất cả những điều đó.Anh đã luôn muốn cùng em viết nên một cuốn tiểu thuyết đầy lãng mạn nhưng giờ thì không thể nữa. Cám ơn em , cám ơn em đã bước về phía anh , dù là những tháng ngày ngắn ngủi , dù là những khoảnh khắc vô hình nhưng anh sẽ luôn trân trọng điều đó vì dù sao thì chúng ta cùng đã từng hạnh phúc, một hạnh phúc thật sự,không phải trong mơ..Anh sẽ không bao giờ quên em …quên thời gian bên cạnh em ….. –trời chói chang chờ cơn mưa dịu dàng –còn anh , anh sẽ luôn ở nơi đó –chờ đợi em “
Tất cả đã quá xa vời , trong tim như vỡ vụn , đọc lại những dòng chữ đã viết cho Vy-mọi kỷ niệm hiện về như một cuốn phim quay chậm,tôi sẽ mãi nhớ về nó ….
Sân bay Tan Sơn Nhất
Vững vàng bước đi , kéo vali trên khuôn mặt tôi bình thản đến đáng sợ , tôi đã noi thì sẽ làm ,quay đầu nhìn lại thành phố thân thương này một lần nữa,thầm nói lời chào tạm biệt nhưng không hẹn gặp lại ……..
-MINH ANH………………..
Giọng nói quen thuộc vang lên làm tôi giật mình , Tường Vy chạy lại nắm lấy hai tay tôi và khóc nức nở, cô ấy khóc rất lấu, khóc òa , tôi đau xót nhìn Vy, khẽ lấy tay lau những giọt nước mắt đó , tôi kìm nén lòng mình rồi quay lưng ….
-đừng đi
cô ấy nói tôi đừng đi , một cảm xúc khó tả lấn át chiếm lấy tâm hồn tôi
“ Đừng đi nữa, em sẽ gọi anh bằng anh mỗi ngày , em sẽ nắm tay anh vượt qua tất cả mọi chuyện ,chỉ cần chúng ta ở bên nhau , em xin lỗi , em sai rồi ..anh có nhớ em đã từng hỏi anh tình yêu là như thế nào không ??? đối vs em tình yêu là khi ở bên anh em chỉ nghe lời trái tim mình đang nói hoàn toàn không còn nghĩ tới lý trí nữa , và em nhận ra không phải là thích mà trái tim của em đã rất yêu anh ,em cứ nghĩ mỗi ngày trôi qua em sẽ quên anh một chút nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại mỗi ngày qua đi em lại càng nhớ anh nhiều thêm một chút “
Nghe những lời đó tôi đã rất cảm động , tôi ôm chầm lấy Vy , hít hà mùi thơm trên tóc Vy , tôi nhớ em dường như trái tim tôi sắp không chịu nỗi nữa, Vy khóc ,tôi thì thầm vào tai em
“Em sẽ không hồi hận về lụa chọn này chứ ???”
“em không lựa chọn yêu anh ..mà là tình yêu lựa chọn chúng ta “
“Minh anh !!! em yêu anh , chúng ta hãy yêu nhau , hãy bình yên bên nhau ngày hôm nay vì đâu ai biết được ngày mai rồi sẽ ra sao???Cùng đi với anh một ngày thì em sẽ yêu anh thêm một ngày …..”
Những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên khuôn mặt tôi , tôi hạnh phúc không chỉ vì Vy nói yêu tôi…mà bởi vì Vy đã sống với chính mình một cách trọn vẹn nhất…hạnh phúc vì chúng tôi đã cùng tìm ra được giá trị đích thực trong tình yêu của chính mình …..Tôi hôn lên trán Vy
“Anh yêu em – biển ngàn năm còn mãi , anh sẽ yêu em đến khi biển tàn phai
Chưa có ai yêu thích truyện này!


 TRUYỆN CÙNG TÁC GIẢ

 BÌNH LUẬN TỪ FACEBOOK