Ngày đó , tớ đã từng thích cậu nhưng ... bây giờ thì không ! - Chương 1 : Ngày đó thực sự tớ đã từng thích cậu nhưng bây giờ thì không !
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
172


Ngày đó , tớ đã từng thích cậu nhưng ... bây giờ thì không !


Chương 1 : Ngày đó thực sự tớ đã từng thích cậu nhưng bây giờ thì không !


Tôi và Nam quen nhau từ năm học lớp 2. Chúng tôi đi thi cùng nhau nhưng không bao giờ chúng tôi học cùng lớp . Mãi cho đến năm tôi và cậu ấy tốt nghiệp cấp 1 , lên lớp 6 chúng tôi học chung với nhau . Cậu ấy là một người thông minh , điển trai và học giỏi , tính tình lại hoạt bát vui vẻ và hòa đồng với các bạn trong lớp nhưng với các bạn nữ thì có vẻ khá lạnh lùng . Tôi đã thích cậu ấy mất rồi nhưng cậu ấy không biết và luôn tỏa ra lạnh lùng nhất với tôi . Tôi luôn theo dõi cậu ấy mọi lúc mọi nơi nhưng cậu ấy có nào biết !
– Này Nam , cậu đang làm gì vậy ??
– Tớ đang học !
– Hôm nay có kiểm tra à ?
– Không ! Tớ ôn lại bài thôi !
( Bỗng tiếng réo của một bạn nữ trong lớp … cũng xem như là tình địch của tôi . Tiên là tên của bạn ấy . Tuy bạn ấy không thích Nam nhưng có vẻ Nam khá nghe lời của bạn ấy ! )
– Ui … An đi chơi .
– Ò ….( tôi quay sang nói với NAm ) Vậy cậu học tiếp đi .. tớ đi chơi đây !
– Ừ .
-( Tiên đi lại gần tôi và khẽ nói nhỏ ) Này , cậu còn tiền không ??
– Chi vậy ?? ( tôi khẽ hỏi )
– À .. số là hôm nay tới kỳ đóng tiền sách photo mà tớ hết tiền mất rồi !
Tôi chưa kịp dứt lời thì Nam lên tiếng .
– Cần bao nhiêu ?? Tớ đóng hộ cậu !
– Uể .. thật sao ?? Cậu có 20.000 không ?
– Mình còn đây !
– Vậy cho mình mượn nhé !
– Đây này !
– Cảm ơn nhé !
– Không có gì !
Tôi tức giận bỏ ra ngoài , rồi ra khỏi trường . Ngày hôm đó , tôi không học . Tôi đi và thả mình trên những đồng cỏ xanh mướt để tâm hồn được thoải mái và dễ chịu hơn 1 chút ! Tôi nghĩ : Nam thích Tiên mất rồi ! Mình còn chưa thổ lộ mà ! Cậu ấy không còn chỗ cho mình nữa rồi ! Ngày hôm sau , tôi đi học ! Vừa vào lớp , tôi đã nghe tiếng bàn tán , thù thì về tôi .
– Này , thấy An không ? Hôm qua , có môn của thầy Xuân Nghị mà cậu ta còn dám cúp tiết đấy ! Làm báo hại lớp mình không đủ người bị thầy mắng cho 1 trận .Hôm qua vì không nêu rõ lí do mà Nam bị thầy đánh đấy !
– Đúng vậy ! Thật là quá quắc mà . Cậu ta nghĩ mình là gì mà tự tiện bỏ học như vậy chứ ! Nam vì cậu ta mà bị đánh !
– Này Các cậu nói gì vậy ? ( Tôi lớn giọng hỏi )
– Không gì đâu … đồ sao chổi ! Nam mới vì cậu ngày hôm qua bỏ tiết mà bị đánh đấy !
– Đúng đó ! Đồ sao chổi ! Cậu còn liên lụy cả lớp bị mắng nữa . Có vui không ?
– Hừ !
( Tôi quay sang , bước lại chỗ Nam , tôi khẽ hỏi )
– Tớ xin lỗi vì chuyện hôm qua .. Cậu không sao…..
– không cần … cậu biến đi ! Tại cậu mà Nam bị đánh đấy ! ( Tiên chạy lại xô tôi ngã xuống bàn )
– oái .. cậu làm gì vậy ? ( tôi lom khom đứng dậy )
– An này . Tớ nói cho cậu biết nhé ! Cậu đừng bao giờ lại chỗ Nam nữa . Cậu là sao chổi .. sẽ làm hại Nam đấy ! tớ không muốn cậu liên lụy gì đến Nam .
– Cậu …
– Cậu im đi ! An à , cậu làm ơn tránh xa mình một chút nhé ! Một chút thôi . Đừng tỏa ra là mình gần gủi với tớ ! Loại con gái như cậu .. mình không muốn tiếp xúc .
( Tôi khóc nấc lên và chạy ra khỏi lớp . )
– Cậu .. quá đáng lắm !
( từ đó về sau , đến suốt năm lớp 6 rồi đến năm lớp 7 .. tôi luôn cách xa Nam nhiều mét . Tôi chỉ biết đứng lẳng lặng đằng sau theo dõi , ủng hộ cho Nam . Đầu năm lớp 7 , Nam lại hiểu lầm tôi )
Lúc cả lớp đang lao động và vệ sinh sau sân cỏ . Tôi cùng lao động với Nam ,Tiên và một số bạn khác !
– Này Nam , cậu giúp tớ lấy cái kia đi . Cao quá !
( Tôi thầm thì ) Giả tạo !
( Lúc Nam đi lên đằng trước )
– Ê ! Con sao chổi kia . Đã bảo thế nào . Đã bảo là phải cách xa tôi mà !
-( Chợt tôi nhìn thấy một con rắn lục dưới đằng sau của Tiên . Tôi đẩy Tiên ra một bên , xô ngã cậu ấy!
– Này , con kia . Sao mày dám xô tao ! ( Tiên đứng dậy . kéo tay tôi xô xuống . Không may , xô ngay trúng chỗ con rắn . Con rắn bất thình lình cắn vào tay tôi . Tôi giật mình vì bị rắn cắn . Tôi đau đớn nhưng cố tỏa ra là không sao . Nam bước xuống . Tiên giả vờ ngã . Tôi đứng lên , Tiên mếu máu )
– Nam ơi .. An đẩy tớ xưng hết cả tay đây này ! Ôi đau quá !
( Nam lại đẩy tôi )
– Sao cậu lại đẩy Tiên ! Cậu ấy có làm gì cậu à ?
– Không .. không .. Nam à .. tớ ..tớ .
– Cậu im đi . Tớ luuon6 cố gắng bỏ qua cho cậu nhưng cậu lại làm những chuyện quá đáng ! Tôi nghĩ sai về cậu rồi. ( Nam – cậu ấy quay sang đỡ tiên dậy ) Đi với tớ . Tớ đưa cậu vào phòng y tế .
– được . Cảm ơn cậu !
– Cách xa chúng tôi ra !
Tôi khóc không thành tiếng ! Cảm xúc bấn loạn lên . Trên tay vẫn còn vết rắn cắn để lại ! Tôi chậm rãi đứng lên . Một tay ôm tay bị thương , bước chậm rãi vào phòng y tế ! Nhưng chưa đến phòng y tế tôi ngã xuống bất tỉnh . Mọi người xung quanh chạy ra đưa tôi đi cấp cứu . Lại 1 lần nữa Nam lại hiểu lầm tôi . Tôi đau lắm . Hôm sau , tôi tĩnh dậy trong bệnh viện . Tay vẫn còn đau vì vết thương đó !Từ suốt khi tôi nằm viện , chỉ có gia đình chăm sóc . Bạn bè không ai đến thăm tôi . Chỉ có duy nhất Bân là người đến thăm và sau này tôi mới biết cậu ấy luôn dõi theo và biết hết tất cả . biết về sự hiểu lầm giữa tôi và Nam . Một thời gian sau , tôi khỏe lại . tôi lại đi học .
– An à …. cậu khỏe rồi chứ ?
– Cảm ơn nha Bân , tớ ổn rồi !
– Vết thương còn đau không ?
– Làm rồi ! Cảm ơn cậu !
– Bân à ! Tránh xa cậu ta ra đi . Cậu ta là sao chổi đó !( Một số bạn trong lớp tới lại )
– Cậu im đi ! đừng nói An như thế !
– hahah…..cậu thích một sao chổi à ! hahaha
– Đúng .. tôi thích cậu ấy rồi sao ?
– Hả … Cậu thích cậu ấy sao ? Không ngờ đó …hgahah
– biến đi !
– Bân à .. không cần vì tớ mà nói như vậy đâu!
– Không …. Tớ thích cậu. rất thích cậu ! Cậu … cậu có thích tớ không ? Tớ …tớ luôn theo dõi cậu từ đằng xa .. luôn luôn muốn bảo vệ cậu !
– Tớ .. tớ … cho tớ thời gian nhé ! Được không ?
– Được không . ( mặt Bân có vẻ buồn )
Cuối học kì 2 học lớp 7 và khai giảng lớp 8 . Một sự cố đã diễn ra . Người gặp chuyện lại là tôi . Theo thời gian … Nam cậu ấy mua một bó hoa hồng đến trước mặt Tiên và nói ,.
– Tiên à … theo thời gian … tớ thích cậu !
– ( Cậu ấy vui cười ) Thật sao mình cũng thích cậu . ( đón nhận bó hoa hồng của Nam . Tôi đi theo và thấy … Một cảnh tượng thật đau lòng .. người tôi thích lại thích người khác. Tôi đã khóc .. khóc rất nhiều , khóc trong sự thầm lặng , tôi đã cười cười rất nhiều , cười để che giấu nỗi đau . Nhưng tôi không đau nữa vì trước mặt tôi bây giờ là cũng là 1 bó hoa hồng tươi bởi Bân -Người lúc đó thương thầm tôi và tôi cũng biết điều đó nữa chứ !
– Này , tặng cậu bó hoa đẹp nhất !
– Cảm ơn cậu ! ( tại sao lúc này tôi lại vui vẻ thế chứ . Nhận hoa từ 1 người mình không thương tại sao lại vui . Có lẽ nào .. tôi đã thích và chấp nhận Bân rồi . Tôi đã từ bỏ Nam rồi sao . Ừ . tôi bỏ Nam rồi ! Chợt lúc đó , có một nhóm người lạ có vẻ là xã hội đen từ đâu bước tới. Những người đó chạy lại bắt Tiên đi đến giữa lộ vì Tiên thiếu nợ Tiền và dựt luôn không trả. Nam chạy theo đi . chiếc xe từ dưới chạy lên . Tôi lao ra )
– Này Nam , cẩn thận .( Tôi đẩy Nam ra .nên tôi là người bị xe tông )
-( bây giờ cậu ấy giật mình hốt hoảng , chạy lại đỡ tôi khẽ nói lên ) tại sao cậu lại cứu tớ ? Tớ đã đối xử với cậu vậy mà ??
– Vì … vì tớ .. thích cậu >
– Cậu … cậu thích tớ ?
– Đúng … tớ đã từng thích cậu . Năm đó , đã từng thích cậu nhưng bây giờ thì không !( nói xong , tôi tắt thở , tôi đã mất trong vụ tai nạn đó !)
* Đứng trước mộ tôi , Bân kể lại tất cả những việc đã xảy ra . Từ lúc tôi luôn là người ủng hộ Nam và theo dõi cậu ấy từ phía xa, kể lại những sự việc mà Nam đã hiểu lầm tôi . Nghe xong Nam khóc to *
– Tại sao cậu không nói sớm ! Tớ ..xin lỗi !
~~~~~~~~~~~~~~ Năm đó , tớ đã từng thích cậu đấy Nam à .. nhưng bây giờ thì không… bởi lẽ tớ không còn trên cõi đời này nữa ~~~~~~~~~~~~~~
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN