Ngày đó , tớ đã từng thích cậu nhưng ... bây giờ thì không ! - Chương 3 : Em cứ thích nhìn anh bằng đôi mắt băng lạnh !
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Ngày đó , tớ đã từng thích cậu nhưng ... bây giờ thì không !


Chương 3 : Em cứ thích nhìn anh bằng đôi mắt băng lạnh !


Anh Quân thân mến !Có lẽ em đã quá quen thuộc nhìn anh bằng đôi mắt giá băng ! Dù vậy hình ảnh của anh trong lòng em vẫn không thay đổi . Một hình ảnh với 1 chàng trai bảnh bao . Mái tóc hớt lệch với 1 nụ cười duyên dáng . Mỗi lần anh quay đi, em đều len lén nhìn anh , nhưng khi anh quay lại , em lại lờ đi hoạc nhìn anh bằng đôi mắt lạnh tanh không sắc .Tình cảm em dành cho anh không phải là ngày 1 , ngày 2 mà cả là suốt nhiều năm trời . Em chắc thế !
Em gặp anh vào 1 ngày trời mưa to tầm tã . Em với anh đều trú trong một mái hiên … Mưa cứ rơi . Đôi ta cứ lặng yên như thế cho đến hết mưa . Rồi anh vội vã ra đi vì cơn mưa đã tạnh … Thậm chí anh chẳng nhìn em lấy 1 lần …mặc dù suốt 1 buổi mưa em cứ nhìn anh suốt mà anh nào hay biết ! Sao này , em mới biết anh là 1 người dạy tâm lý học . Môn tâm lý học là môn mà em yêu thích nhất. Anh đến trường và dạy chúng em trong khi em chỉ kém anh 4 tuổi . Mỗi lần em làm bài sai hoặc k chú ý thì anh lại nạt em,phẫn nộ lên và dường như em cảm thấy mình thật vô dụng . Em bắt gặp ánh mắt lạnh toang khi anh nhìn em .. Em sợ …anh có biết ! Em vô tư hồn nhiên trong những buổi đầu anh dạy và tại sao …tại sao .. em lại … không còn vui vẻ như trước . Anh hiểu ? Em cứ vậy mà học , cứ vậy mà nhìn anh nhưng bằng 1 đôi mắt khác không phải đôi mắt ngưỡng mộ , 1 đôi mắt yêu thương mà là 1 đôi mắt băng lạnh ! Em làm như thế vì .. để ngăn cản sự yêu mến , tình thương mà em dành cho anh . Em chẳng vui vẻ nào .
Gửi anh ..người em yêu !
Thời gian trôi là chuyện thường tình , còn tuổi em trôi là chuyện thời gian .Trong cuộc đời , anh là người đầu tiên em thích.. Cuộc đời anh có những ai em không cần biết .. em chỉ cần anh biết sẽ luôn luôn có 1 người tôn trọng anh , quan sát anh , giúp đỡ anh , ủng hộ anh từ đằng xa ..đó chính là em ! Em đã gửi cho anh nhiều món quà từ những ngày Valentin thú vị mà lại dấu tên .Anh ạ ! Anh có biết lòng em đau như buốc xé thế nào khi anh gần gủi , quan tâm cô gái khác mà không phải chính em, anh luôn phẫn nộ với em mà với các bạn khác thì không ! Em sợ đôi mắt lạnh ấy , sợ giọng nói ấy , sợ đôi bàn tay ấy …. Anh đối với em là cả một vùng biển rộng , 1 cánh chim bao la chở em lượn khắp thế gian … Dù sợ anh .. nhưng em đã quyết định 1 chuyện .. em muốn thổ lộ tình cảm của mình đối với anh .. Em tin tưởng mình tuyệt đối .Thật vô vọng ! Sao bao nhiêu chuyện em đã làm cho anh . Anh thững thờ đáp lại 1 câu đau đớn . ” Không , Xin lỗi , Anh đã thích người khác rồi “.Em cũng ngơ người đáp lại : Không sao . Em tôn trọng quyết định của anh . Cho em hỏi người anh thích là ai ?. Anh ấy đáp lại ngắn gọn : ” Lệ Hi ” . Và rồi anh ấy bước đi trước mặt mà không sao kiềm nén . Nước mắt bắt đầu tuôn ra hòa lẫn vào cơn mưa . Cơn mưa nổi lên , giông tố bão bùng . ” Lệ Hi ” …”LỆ Hi ” . Cái tên Lệ Hi bắt đầu len lỏi trong suy nghĩ vốn có của em , Lệ Hi là bạn thân của em. Gần đây , em cứ nghe cậu ấy nói về một ai đó. Em nghĩ lúc đó , em đã chúc phúc cho cậu ấy nhưng em lại không ngờ , người mà anh thích thực sự là Lệ Hi và niềm hi vọng mong manh cuối cùng cua em bị dập tắt trong vô vọng , đắng cay bởi cơn mưa cuối mùa lạnh tanh . Em lang thang , thẫn thờ bước đi trên con đường về nhà với 1 tâm trang trống vắng . Mưa dồn dập, mưa hối hả. Em bước đi tới nhà của Lệ Hi , sao cậu lại nói dối tớ ? Sao cậu không nói tên của người mà thích cậu .? Cậu có biết anh ấy là thầy giáo trường mình không ? Tại sao cậu lại không nói cho tớ biết ?– Tớ .. tớ xin lỗi – Hi ấp úng đáp .. em vội đáp lại một câu mà ra đi :- Vậy thì tớ chúc cậu hạnh phúc bên Quân . Mà kể từ giờ trở đi … tớ với cậu đừng gặp nhau nữa . Vậy nhé ! – Cậu …. Kể từ đấy, em không gặp Lệ Hi nữa , cả anh em cũng muốn quên . Nhưng rất khó . Em không bao giờ quên anh .
Tôi đã chọn Tokyo để đi du học . Tôi không muốn trở về cái nơi làm tôi đau khổ .
” Hoa anh đào rộ nở tim ai … Hôm nay , lòng ai lại đau .. Mưa về ai nhớ tôi ..tôi có lạnh …”
Xin lỗi anh . Em biết em sai khi chọn yêu anh . Đáng lẽ em không nên thích 1 người như anh để đem lại sự khó nhọc cho anh …nhưng mà .. em không thể nào ngưng trái tim mình đừng yêu anh …
Bao nhiêu năm sau , gặp lại anh … em nhất định sẽ nhìn anh bằng đôi mắt băng lạnh giống như ánh mắt anh đã từng nhìn đối với em .
Để cho anh biết thế nào là sự …….
” Không …quen…biết “
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN