Ngày Mai Có Nắng - Chương 4: Gặp Lại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Ngày Mai Có Nắng


Chương 4: Gặp Lại


Tại phòng y tế, cô y tá nhìn Điền Hạo Thiên rồi đưa tay đỡ trán, nói:”Lúc sáng thì cô bé này! Còn giờ thì cái cậu này…Thật tình tôi không biết các cậu làm gì mà cái cậu này bị thương nặng thế!?”

Cô nhìn Tiểu Tần kế bên, rồi chuyển mắt nhìn hắn đang nằm trên giường. Khuôn mặt thoáng chút buồn nói:”Xin lỗi cậu…lúc đó tôi nên nhẹ tay lại mới phải…!”

“Chậc…!”

Thấy hắn tỉnh lại, khuôn mặt cô có chút vui. Tiểu Tần thở dài vì gỡ được cái nút thắt phiền phức.

“Nhóc không cần phải xin lỗi! Anh quen rồi!”

“Quen rồi?”

Thấy vẻ mặt ngơ ngát của cô, Tiểu Tần không nhịn cười được, khẽ xoa đầu cô giải thích:”Anh ta là đàn anh năm 2 nổi tiếng, Điền Hạo Thiên! Con trai trùm Mafia đời thứ 31, hội trưởng club bóng rổ trường ta, anh ta cũng là thành viên trong club relax ấy!”

“Bộ học viên trường này đứa nào cũng có lai lịch “dữ” vậy hả!?”

“Tùy! Chỉ có bà là trường hợp đầu tiên tôi biết! “Học Sinh Danh Dự”!”

“…”

Điền Hạo Thiên tháo một chiếc nhẫn bên tay phải đeo lên cho cô. Tiểu Tần thấy thế, trợn mắt. Cặp nhẫn mà Điền Hạo Thiên đeo là LOD (Life Of Death). Cái mà hắn đeo cho Tiểu Nhi là cái màu trắng, Life! Nếu đã đeo thì cả đời không tháo ra được! Hắn đeo chiếc màu trắng lên chứng tỏ cô chính là người của hắn, bạn đời của hắn, “sủng vật” của Điền Hạo Thiên hắn!

Dã Tần không cam tâm, anh tháo chiếc khuyên tai bên trái của mình đeo lên cho cô. Cặp khuyên tai mà Dã Tần đeo là B&W (Black & White). Cái anh đeo cho cô là Black, đồng nghĩa với việc cô sẽ là nữ nhân duy nhất của Dã Tần. Chiếc khuyên tai ấy, trừ Tiểu Tần ra thì không một ai có thể tháo gỡ nó, kể cả cô!

Thấy một người đeo nhẫn cho mình, một người đeo khuyên tai cho mình, Tiểu Nhi tỏ vẻ khó hiểu hỏi:”Gì vậy!?”

Tiểu Tần nhìn cô, cười ma mị nói:”Kể từ giờ…bà là cô dâu của tôi…và hắn!”

Tiểu Nhi ngơ ngát, cô hốt hoảng nói:”Hả!? Vậy là tôi có hai chồng à!?”

“Hừ! Bà đừng có mà chê! Bà có biết tôi với anh ta có mặt trong top 5 ông chồng quốc dân không!?”

“Nhưng mẹ tôi nói, chỉ được làm cô dâu của người mà tôi yêu thôi!”

“Phụt…”

Nghe cô nói thế mà Tiểu Tần cười run cả người! Anh nói:”Thế Tiểu Nhi thích tôi đi!”

Cô khẽ cau mày nói:”Cậu mơ à!?”

Điền Hạo Thiên đứng dậy, hắn xoa đầu cô, ôn tồn dặn:”Từ nay! Nhóc sẽ là “vật” hạ nhiệt của anh!”

“Là sao?”

“Khi nào anh tức giận muốn cắn người, nhóc hãy đánh anh như lúc nãy ấy!”

“Nhưng đau lắm đó!”

“Không sao!”

Nói xong, hắn đi mất. Tiểu Tần và Tiểu Nhi về lớp. Tiểu Tần hắn không ngờ tên Điền Hạo Thiên đó lại dễ dàng đeo chiếc Life cho Tiểu Nhi của hắn! Nhưng mà không sao, bây giờ Tiểu Nhi cũng đã là của hắn rồi! Điều hắn cần bây giờ chỉ là thời gian mà thôi…

Cuối giờ.

Thấy Lăng Nhi chuẩn bị ra khỏi lớp, Tiểu Tần chạy đến giữ cô lại, nói:”Tiểu Nhi! Để tôi đưa bà về!”

“Thôi! Tôi đi xe buýt quen rồi!”

“Thế tôi đi chung với bà!”

“Chắc không vậy!?”

“Chắc!”

Vừa đi xuống sân, Điền Hạo Thiên đã đứng đó từ khi nào không hay. Hắn ngoắt tay ý kêu hai đứa lại đây. Tiểu Nhi vội đi đến, nhìn cô, hắn xoa đầu cô cười cười, nói:”Để anh đưa nhóc về!”

Cô khẽ cau mày, đáp:”Tôi đi xe buýt với Tiểu Tần!”

“Thế anh cũng đi xe buýt!”

“Tôi gọi anh là Thiên được không?”

“Ha ha!!! Được, được!”

Cứ thế, ba con người đi dọc theo hướng ra phía cổng trường. Đi ngang qua khu phụ số 4, Lăng Nhi bỗng nhìn thấy một bóng hình quen thuộc. Trong vô thức, cô hét lớn:”TIỂU DU!!!”

Tiểu Du…cái tên thật quen thuộc. Một loạt kí ức ùa vào đầu anh. Giống như cô, anh vô thức đáp lại:”Tiểu Nhi…” Sao cô ấy lại ở đây? Cô ấy có khỏe không nhỉ? Cô ấy có còn đi đánh nhau không? Cô ấy lại mặc đồng phục nam nữa à? Hai người con trai đứng cạnh cô ấy là ai vậy?…

Những câu hỏi kì lạ cứ dồn vào đầu anh. Anh chỉ muốn chạy lại ôm cô vào lòng! Nhưng hai người con trai đứng bên cô làm anh cảm thấy tim như thắt lại, đôi chân anh không thể nhấc lên nổi…Họ là ai? Tại sao cô ấy lại đi với họ?

Khóe mắt Tiểu Nhi hơi ươn ướt, cô chạy lại ôm chặt Hàn Họa Du. Dù đã cố kiềm nén cho nước mắt không được tuông ra…nhưng nó lại không chịu nghe lời cô. Cô cứ thế vừa gọi tên anh, vừa ôm anh khóc nứt nở.

Sau khi đã bình tĩnh lại, 4 người tìm một góc để ngồi. Cô nói:”Đây là anh Thiên, còn đây là Tiểu Tần! Là bạn tốt của tôi!”

Nghe thế, Tiều Tần khẽ gõ nhẹ vào đầu cô một cái, nói:”Cái gì mà bạn tốt? Phải là bạn đời mới đúng!”

“Vậy thì bạn đời!”

Tiểu Du nhăn mày, hỏi:”Bạn đời?”

Thấy hắn ra vẻ khó hiểu, Thiên khẽ nhếch mép. Anh nhẹ nhàng nâng bàn tay đeo Life của cô lên, tay còn lại vén vài lọn tóc, lộ ra lỗ tai nhỏ nhắn được đeo khuyên Black. Tiểu Du liền hiểu được ý Thiên muốn nói! Tiểu Nhi của hắn đã được họ đánh dấu quyền sở hữu rồi!

Anh thở dài, lấy sợi dây chuyền bạc đeo ở cổ xuống, sợi dây ấy có mặt dây chuyền hình chiếc chìa khóa nhỏ, nom thật đẹp! Anh đeo sợi dây chuyền ấy vào cổ cô, anh lấy trong túi ra một sợi giống hệt thế nhưng mặt dây chuyền lại là hình ổ khóa đeo vào cổ mình.

Thiên ngạc nhiên, cặp dây chuyền đó là K&L (The Key & The Lock). Vậy người đeo The Key cho Tiểu Nhi chính là thiếu gia Hàn Họa Du, là chủ tịch một tập đoàn kinh tế lớn nhất Châu Á khi chỉ mói 18 tuổi sao!? Cặp dây chuyền này là do chính tay Họa Du tự làm ra. Một khi đã đeo thì dù có chết cô cũng không thể tháo ra! Điều này tượng trưng cho việc Tiểu Nhi sẽ là vợ của tên họ Hàn đó sao?

Tiểu Du đưa tay lên khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Nhi, anh mãn nguyện nói:”Cái ngày mà anh chuyển đi, anh đã muốn đeo nó cho em! Nhưng lúc đó anh không đủ tự tin để làm điều đó…Bây giờ, anh rất mãn nguyện khi đã có thể tự tay đeo nó cho em…chúng tỏ em là vợ của anh!”

Chứng thiểu năng của Tiểu Nhi bỗng nhiên tái phát, cô hốt hoảng nói:”Hả! Vậy là bây giờ tôi có tận ba người chồng à!?”

Tiều Tần nhìn biểu hiện của cô mà hắn cảm thấy mắc cười, hắn nói:”Nữ nhân của tôi ơi! Sao bà lại ngốc như thế! Tụi này đều có mặt trong top 5 ông chồng quốc dân nhé! Bà ôm được cái đùi của tụi này là phước ba đời ăn không hết đó~!!!”

Chiều hôm ấy cứ thế kết thúc! Cô về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi về phòng. Lật cuốn nhật kí ra, cô ghi vài dòng…

“Ngày 17 tháng 8.
Nhập học đến nay cũng được hai ngày rồi! Tôi gặp được Tiểu Du rồi! Bỗng nhiên tôi lại có tận 3 người chồng! Họ rất tốt…Tiểu Tần và anh Thiên tuy có chút bạo lực nhưng hình như họ rất quý tôi! Tiểu Du cũng thế, đã 3 năm nhưng tình cảm anh dành cho tôi vẫn không chút lung lay! Thật tốt khi được gặp mọi người! Không biết…ngày mai sẽ lại có ánh nắng mới nào không nhỉ…?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN