Ngày Mai Có Nắng
Chương 3: Đàn Anh [2]
“Được!”
Hai đứa cứ thế mà nói chuyện vui vẻ. Trái bóng đơn nhiên phải được ném vảo rổ thế quái nào lại trúng vào đầu của Tiểu Nhi đáng thương. Cú này có vẻ hơi đau…À không! Không phải hơi đau, Tiểu Nhi ngất rồi!
Gã đã ném trái bóng vào đầu Tiểu Nhi vội chạy đến bế cô vào phòng y tế. Tiểu Tần trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng chạy theo.
…
Trong phòng y tế, cô y tá vén vài lọn tóc của Tiểu Nhi lên, để lộ ra vầng trán có vết bầm lớn đỏ ửng. Cô y tá nhìn gã quát:”Trời ạ! Cậu có phải đàn ông không thế? Sao cậu có thể ném một trái bóng vào đầu của một cô gái như thế này!? Cậu là thằng ngốc à!?”
“Hả…Em không biết cậu ta là con gái…”
“Thế dù nó có là con trai thì cậu cũng không được làm thế!!!”
“Vâng…em xin lỗi!”
“Đừng có xin lỗi tôi! Tí nữa cô bé tỉnh thì xin lỗi cô bé ấy! Tôi đi đây!”
“Vâng!”
Cô y tá đi ra, Tiểu Tần bước vào trong. Hắn vén tấm màn ra, trợn mắt. Cái tên gia hỏa đã ném trái bóng vào đầu Tiểu Nhi là…Điền Hạo Thiên!?
Điền Hạo Thiên là cái tên quen thuộc trong các đàn anh năm 2. Đẹp trai có, body có, tiền có, gia thế có! Hắn là hội trưởng club bóng rổ của trường EXP, người đã giựt gần hết các giải thưởng trên thế giới trong bộ môn bóng rổ. Gã này lai lịch đáng sợ, con trai của ông trùm Mafia đời thứ 31. Gã là một tên tàn bạo chính hiệu! Mỗi khi bị làm phiền, gã như một con quái vật ăn thịt người. Nghe đâu lúc gã còn học năm nhất, có vài tên cùng lớp chọc tức gã lúc đang thay đồ và cuối cùng bọn nó bị gã đánh đến nhập viện, nghe đâu trong số những đứa đó có một tên bị gã đánh thành người thực vật giờ còn đang nằm trên giường bệnh…
Và lúc này đây, hắn đang ngồi đây! Tiểu Tần nhìn Tiểu Nhi, hắn chuyển mắt sang nhìn Điền Hạo Thiên, hạ giọng nói:”Anh đã biết Tiểu Nhi là con gái rồi đúng không?”
“Rồi sao?”
“Tôi nghĩ đàn anh đây nên giữ bí mật chuyện đó! Không thì…sẽ chết đó…”
“Ai chết? Cậu giết tôi chết à!?”
“Không…Tiểu Nhi sẽ giết chết anh!”
Tiểu Nhi là một người rất thẳng tính. Nhưng khi bị phản bội hay có ai nói ra bí mật lớn của cô, cô bé có thể giết người . Những lúc như thế, cô bé ngốc của chúng ta tựa như một vật thể tỏa ra sát khí đáng sợ.
“…”
Đôi mi dài khẽ động đậy, cô nhẹ nhàng mở mắt ra. Đảo mắt một vòng, đây là đâu? Sao cô lại ở đây? Cô quay sang nhìn Tiểu Tần, cười nhẹ nói:”Tiểu Tần…Sao tôi lại nằm đây?”
“Hỏi người kế bên tôi ấy…” Hắn nói, khẽ liếc sang nhìn Điền Hạo Thiên.
Cô ngồi dậy, nhìn hắn hỏi:”Cậu là ai?”
“Người khiến cô vào đây.”
“Cô?”
“Cô là con gái!”
“Cậu giữ bí mật nhé?”
“Nếu tôi nói không!?”
“Cậu sẽ phải nhập viện…” Cô nói mà ánh mắt trong vắt trở nên tràn ngập sát khí. Tiểu Tần thấy thế mà tự hỏi cô đã từng trải qua điều gì mà lại có thứ sát khí khiến người ta kinh sợ như vậy?
Nghe cô nói giọng như chắc chắn, hắn nhếch mép, khinh:”Cô không có khả năng…”
Chưa dứt lời, nắm đấm của Tiểu Nhi đã dừng lại ngay trước mặt hắn ngay lúc nào không hay. Không biết nếu như hắn lỡ nói thêm một từ nào nữa thì cái khuôn mặt này có còn không!?
Điền Hạo Thiên đơ một hồi, tốc độ này…hắn căn bản là không thể theo kịp! Nữ nhân nhỏ bé này…có thể là một vật nhỏ đáng sợ đối với hắn. Hắn cau mày, nghiêm túc nhìn cô nói:”Cô, ra ngoài đánh với tôi một trận! Nếu thắng, tôi hứa sẽ giữ bí mật cho cô!”
“Duyệt!!!”
“5 giờ chiều nay là giờ hoạt động của club bóng rổ. Giờ đó ra sân bóng gặp tôi!”
“Được!”
Xong, hắn định đi ra ngoài bỗng quay lại nói:”Xin lỗi!”
…
Đồng hồ điểm 5 giờ chiều, Tiểu Tần dẫn Tiểu Nhi xuống sân bóng. Điền Hạo Thiên đứng đó, xung quanh là cả một fan club cùng với thành viên trong club của hắn. Hắn nhìn vật nhỏ có vẻ vô hại trước mặt, nói:”Bắt đầu đi!”
Dứt lời, hắn chủ động xông lên đánh Tiểu Nhi. Mỗi cú đấm của hắn đều bị Tiểu Nhi cản lại, ngay từ đầu cô đã không muốn ra tay với hắn. Không biết nếu như đánh thật thì cô sẽ biến thành thứ gì đây!
Thấy cô không chịu động thủ, hắn quát:”Đánh đi!!!”
Đồng tử mắt Tiểu Nhi tối lại, cô lao đến đấm một cú vào bụng hắn. Trong tíc tắc, chuyện vừa xảy ra trước mắt mọi người là một điều tưởng chừng như không thể lại bị cô làm cho đến khi tin là có thể! Tốc độ này…có thánh mới nhìn thấy! Quá nhanh! Như một cái bóng lướt qua! Nghịch thiên mất rồi!
Điền Hạo Thiên bị cú đấm trong một khắc của cô hạ gục. Hắn gục xuống, tự bảo bản thân mình phải đứng lên nhưng không thể. Vật nhỏ này rốt cuộc là thứ gì thế? Với tốc độ như thế mà cú đấm vẫn rất mạnh. Cô ta có còn là con người không!?
Thấy hắn cứ nằm thế, Tiểu Nhi lo lắng, cô chạy đến bên hắn, bế hắn lên, vội chạy về phòng y tế! Chứng kiến chuyện vừa xảy ra trước mắt mình, mọi người “ồ” lên vì sự ngốc nghếch đáng yêu của Tiểu Nhi. Sao trên đời này lại có vật nhỏ ngốc đến dễ thương thế này cơ chứ!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!