Ngỡ người yêu ta, hóa ra ảo tưởng - 1. Tao phiền lắm đúng không?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Ngỡ người yêu ta, hóa ra ảo tưởng


1. Tao phiền lắm đúng không?


Tao biết tao phiền mà! Vốn dĩ ngay từ đầu tao không nên có tình cảm với mày. Đáng lẽ ra tao nên giống như những đứa con gái khác làm bạn của mày. Ừ, là bạn… Mà tao cũng chẳng đáng làm bạn của mày.
Tao với mày gặp nhau cũng là một cái \”Duyên\” nhưng lại thêm chữ \”Nghiệt\”. Nghiệt duyên- Thứ tình cảm không đáng có. Nhiều khi tao cứ cho rằng \”Chỉ là ngộ nhận, ngộ nhận thôi\” thì tim tao lại nhói lên như muốn nhắc đi nhắc lại cho tao nhớ là tao thích mày, thích mày thật rồi.
Đau lắm mày có biết không? Cái cảm giác chờ đợi một người từ sáng sớm, thấy bóng hình quen thuộc lại vội làm ngơ. Làm sao tao có thể chạy lại như bao đứa con gái khác? Luyên thuyên với mày đủ chuyện trên trời dưới đất. Đến khi ra về, lại nháo nhác tìm mày, chỉ là nhìn từ xa thôi là tao cũng mãn nguyện lắm rồi. Nhiều khi tao chỉ muốn chạy lại trước mặt mày để ngắm mày thật kĩ, xem mày đã cao lên bao nhiêu cm, hôm nay có vuốt tóc hay không, hay đơn giản chỉ muốn biết mày đang buồn hay đang vui… Rồi thỏ thẻ vào tai mày ba từ:\” Tao nhớ mày\”. Nhưng chắc chẳng bao giờ tao dám đứng trước mặt mày nữa.
Tao làm phiền đến mày, đến cuộc sống của mày, nên mày khó chịu lắm đúng không?
Mày hiểu mà, con gái rất hay ảo tưởng. Chỉ cần một hành động nhỏ như an ủi cô ấy khi khóc, chọc cho cô ấy cười, hay nhẹ nhàng tâm sự cùng cô ấy thì cô ấy đã rất cảm động rồi. Tao thừa nhận là tao ảo tưởng. Thừa nhận là đã từng nghĩ mày thích tao. Nhưng khi nhìn lại thì tao mới thấy mày không hề thích tao \” Chắc là trước đây mày hiểu lầm. Tao chưa hề có tình cảm với mi\”.
Phải. Vậy mà tao cứ làm phiền mày, thỉnh thoảng khi nỗi nhớ bộc phát lại vu vơ nhắn tin cho mày, vội vàng vào trang cá nhân của mày, lật từng bài viết, bức ảnh xem xem có cái gì mới không. Có nhắc đến tao không? Nhưng sẽ chẳng bao giờ tao xuất hiện trong trang cá nhân của mày.
Tao quyết định từ bỏ mày không phải là do mày lạnh nhạt với tao, thẳng tay ném vở của tao xuống đất, hay những lời nói khó nghe đằng sau lưng tao… Mà là tao chán rồi mày ạ!
Chán cái cảm giác phải chờ đợi một người mà biết trước kết quả là câu \”Xin lỗi. Tao không thể\”, chán nhìn mày thân thiết, đùa vui với những đứa con gái khác hay nghe những lời nói móc nói xấu, chán khi đứng nhìn mày từ xa mà biết mày sẽ chẳng quay lại..
Tao buồn mày cũng không biết, tao đau mày cũng không hay. Tao không biết mày nghĩ gì. Nhưng tao không muốn rơi thêm một giọt nước mắt nào cho mày nữa, chỉ cần thời gian thôi. Tao mệt rồi…
Có vết thương nào chẳng lành
Chỉ là khi lành nó lại để lại sẹo.
Vết sẹo theo ta suốt cả cuộc đời…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN