Người Anh Yêu Là Em !
Chương 21
-Tại sao lại ko xứng đáng
-Vì wa những chuyện tôi gây ra cho cậu tôi cảm thấy ko xứng đáng
-Em đừng nói như vậy mà , sao em cứ tự làm khổ mình thế , Linh đã nói cho anh hết rồi
-Nói gì?
-Tất cả mọi chuyện
-Ơ !!!!
-Xin lỗi em ! em đau lắm ko
-Hj` ! đau chứ , em đau ở đây này ( chỉ tay vào tim của mình ) , đau ko chịu đc
-Anh xin lổi anh thật sự ko bik ( ôm lấy My ,lần này My ko cản mà cũng ôm lấy Thành )
-Hix….hix
-Em đồng ý làm bạn gái anh nha
Khi nghe những lời này My vui lắm nhưng nghỉ đến tình trạng của mình bây giờ My ko thể nào để Thành bị vướng đc , điếu My muốn là Thành phải hạnh phúc toàn vẹn mà My thì bị nhứ thế ko thể nào chăm sóc cho Thành dc ,nên đành đấu tranh với ý nghĩ của mình vậy
-Cậu nghĩ tôi đồng ý ?
-Anh ko bik , nhưng anh mong em đồng ý
-Sẻ ko bao giờ , sao cậu lại có thể way wắt 180 độ như thế vừa rồi cậu còn chữi tôi và nói iu Trang cơ mà sao giờ lại thế
-Lúc đó anh chưa bik nhưng…
-Ko tôi ko đồng ý cậu đi đi , đó chỉ là tình iu giả tạo mà thôi
– Anh ko bik mình có iu em ko nữa nhưng khi thấy em đau lòng anh cũng đau mà đâu ai bik , khi em bệnh anh cũng rất lo cho em nhưng…
-Ngốc ạh đó là anh wan tâm em đấy( trong đầu thì nghĩ thế nhưng …) bây giờ mọi chuyện đã wa rồi cậu có nói thế cũng vô ích cậu đi đi tôi ko muốn cậu ở đây nữa , 3 ngày nữa ba mẹ tôi về tôi sẽ xin họ cho tôi đi du học , từ đây đến ngày đó tôi ko muốn thấy cậu , cậu đi đi
-Đừng em đừng đi , anh ko muốn rời xa em nữa đâu , anh sẻ ở đây với em
-Đừng , đừng nói vậy nữa vì nói nữa em sẽ ko có đủ can đảm để wên anh đc ( trong đầu thì thế nhưng…) Nếu cậu thix ở đây thì mời ,tôi sẽ đi( My vừa nói vừa bước xuống giường)
-Đừng ! anh sẽ đi anh đi , em nằm nghĩ đi
Đợi Thành đi ra khỏi cửa My đã bật khóc thật to , My ko muốn nói ra những lời đó My cũng iu Thành iu Thành rất nhìu nhưng …
-My ! sao cậu lại nói thế cậu iu Thành mà
-Đúng mình iu Thành nhưng mình đã ra nông nỗi này mình ko thể
-Nếu như cháu đc nhìn thấy ánh sáng trở lại thì sao? ( bác sỉ ở ngoài đi vào)
-Cháu sẻ iu anh ấy mà ko cần phải giấu như bây giờ, nhưng đối với cháu wá xa vời cháu với ko tới
-Gần lắm bây giờ cháu chỉ cần gật đầu là có ngày thôi
-Ơ ý bác sĩ là ….
-Đúng !
-Aha có rồi ( cả My và Linh đồng thanh la lên)
Và ở trong bệnh viện ấy , ngày hôm đó đã có một ca phẩu thuật ghép giác mạc cho một cô gái , cô ấy đã đc một người gọi là ” xin lỗi ” cho giác mạc vì bà ấy ko còn sống nữa bà ấy đã cho My , My ko bik bà ấy là ai nhưng cũng thầm cảm ơn bà ấy
…
Về phần Thành , một tuần trôi wa Thành chìm ngập trong rượu chè làm mất hết hình tượng của mình , hồi trứoc Thành đi đến đâu cũng đc nhìu ng` để ý nhưng bây giờ thì :
-Này xem cậu ta kìa ở cái thành phố văn mình này sao lại có những ng` như thế nhỉ ( một cô gái đi wa )
-Uhm đúng đấy zơ bẩn wá , đi thôi ( cô gái cùng đi với cô gái kia)
-Anh ko cần ng` khác ngĩ gì về anh , anh chỉ cần có em mà thôi , giờ này chắc đã ở bên đó rồi , anh buồn lắm , đây là lúc anh đau khổ nhất anh sẽ đến nơi em nói và chờ khi em về
Thành đến bên gốc cây to gần nhà mình , ngồi nhìn vào xa xắm nhớ lai tất cả về My và tự miễm cười một mình
……
-Ko con ko chịu đâu
-Sao lại ko chịu , ba mẹ và hai bác đạt vé rồi đi đi con ( mẹ của My nói )
-Hok con ko thix
-Hok thix àh , zậy để Thành nó như vậy luôn nhen, cho nó chết khi nào ko bik đi ( mẹ của My nói tiếp )
-Đấy kon có iu Thành đâu vậy mà hix hix tội thân con tui ( Mẹ của Thành giả bộ khóc lóc )
-Ơ kon kon, nhưng mà …
-Nhưng nhị gì nữa đi đi kon( ba của My xen vaòo )
-Thôi nó ko còn iu Thành nữa rồi , tội nghiệp ko bik thằng pé bây giờ ra sao nữa ( mẹ của My binh Thành )
-Mẹ! mẹ là mẹ của kon mà sao binh cậu ta
-Mẹ ko bik bây giờ con có đi hok, hay để Thành cho nhỏ khác hơ
-Ko , ko bao giờ để con đi đợi con đó ( My nói và chạy đi)
-Cái kon pé này iu ng` ta mà bày đặt ( ba của My nói )
Ở trong một cái bik thự to lớn có bốn giọng cười của bốn ông bà xui gia đang cười với nhau
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!