Người lạ thân quen - Chương 2: Thật là trùng hợp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Người lạ thân quen


Chương 2: Thật là trùng hợp


Hôm nay là một buổi học nhàm chán, đối với tôi mỗi ngày đến trường ngoià việc được gặp bạn bè thì không còn động lực gì. Sau khi buổi học trên trường chính thức thì chiều nay tôi còn phải đi học thêm ngoại ngữ.

Cuộc đời học sinh chính là vậy đó học , học và học. Theo thói quen sau khi tan học tôi sẽ mua ít đồ ăn vặt qua trung tâm ngoại ngữ để ăn lót bụng.

Tôi đang trên đường đến chỗ gửi xe thì bỗng thấy bóng dáng quen thuộc. Tôi cảm thấy mỗi người khi yêu thật có con mắt tinh tường. Dù bị cận nặng nhưng chỉ cần nhìn thấy hình bóng cậu ấy từ xa thì tôi cũng phát hiện ra.

Thấy cậu ấy đi vào tiệm tạp hóa gần trường tôi đã quyết định sẽ không vào đây mua đồ ăn vặt. Thường ngày thì tôi chưa vào tiệm này bao giờ, tôi theo ngay sau cậu.

Nhìn thấy tôi cậu liền cười, không biết vô tình hay cố ý mà cậu lại đứng khuất nắng mặt trời nên khi cậu cười như một vầng hào quang tỏa sáng, rung động lòng người.

“ Chào bạn, lại gặp nhau rồi ”

Tôi cười cười, thật sự là tôi cố ý mà nhưng làm sao cậu ấy biết được chứ :

“ Hì hì thật là trùng hợp ”

Cậu ấy nhìn tôi mua đồ một lát, thấy tôi mua xong sắp đi thì cậu gọi với:

“ Bạn gì ơi ”

Tôi ngơ ngác nhìn cậu

“ Có chuyện gì sao ”

Cậu nhìn tôi kiểu ngại ngùng, cậu gãi gãi đầu giọng nói ngập ngừng:

“ Thật ra thì, mình muốn mượn lại cuốn vở hôm trước vì mình chưa chép xong ”

Tôi liền móc ngay cuốn vở ra, dù đây là cuốn vở học thêm nhưng từ ngày cậu ấy trả, làm bài tập xong là tôi để ngay trong cặp vì biết cậu ấy sẽ mượn lại:

“ Trùng hợp ghê, nay mình có đem, cho cậu mượn nè ”

Cậu ấy nhận lấy cuốn vở và cảm ơn tôi. Đứng nói chuyện một lát thì bạn cậu ấy tới hai người đi vào trường. Sau một hồi nói chuyện thì tôi mới biết cậu ấy học hóa cô L, là giáo viên dạy thêm hóa của tôi chỉ tiếc là tôi hai chúng tôi học hai nhóm khác nhau.

Chuyện tôi crush cậu nhanh chóng lan đến tai cô bạn của tôi, có lẽ tôi thả thính lộ liễu đến mức
đó. Ngày nào nó cũng nhắc tôi làm con gái thì nên cua trai có mức độ thôi và còn bảo cậu crush của tôi vừa học giỏi lại chơi thể thao giỏi kèm với khuôn mặt và thân hình cân đối thì dễ gì để ý tới tôi.

Thiệt tình tại con bạn tôi nó đẹp, từ cấp một cấp hai nó đã mệnh danh là hotgirl, lên đến cấp 3 mới nhập học danh tiếng nó đã vang xa mấy anh khối trên đua nhau tán nó. Nên nó có hơi coi thường tôi.

Cũng đúng, tôi một cô gái bình thường thậm chí là xấu xí, nên tôi cảm thấy bản thân không nên trèo cao thích các cậu con trai nổi bật. Nhưng lần này không hiểu tôi bị gì nữa mà lại để ý đến cậu, cậu như một vì sao mà cơ hội chạm tới cũng không có.

Nhưng thích một người thì cần gì lí do, chỉ đơn giản là thích thôi nếu nói không cần hồi đáp lại là dối lòng nhưng tình cảm này chỉ cần người thật sự trân trọng nó tiếp nhận thôi. Vì vậy, tôi vẫn sẽ tiếp tục thích cậu ấy dù chưa biết kết quả là ra sao.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN