Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy - Chương 72: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy


Chương 72: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiếp theo Từ thị lại tới vài lần, thậm chí có một lần còn mang theo cháu gái nàng Đại Nha tới, Đại Nha kia đúng là chịu khó, chính là Ngô thị cảm thấy nếu là cháu gái Từ thị, sao lại không tìm nhà người tốt gả cho, còn thế nào cũng phải cho người ta làm nha hoàn?

Trên mặt ngược lại không nghiêm mặt, trong lòng lại cảm thấy rất không chấp nhận.

Mà bên lão phòng, Diệp Huệ Nhi thấy Từ thị ngày ngày đi bên Ngô thị trình diện, cũng rất mất hứng, nói với Quách thị: “Nương, nhìn tứ tẩu xem, ngày ngày đều không ở nhà, cứ chạy sang bên kia, nào nhìn vào trong mắt? Bây giờ còn để cho cháu gái nàng ta ở nhà chúng ta, làm giống như nhà ta là nàng ta đương gia vậy! Không phải từng làm nha hoàn ở gia đình giàu có sao? Cũng không phải chuyện rất giỏi gì, làm hạ nhân cho người ta, ca không ngại nàng ta, nàng ta không cảm kích không nói, thân cận với người ngoài ngay cả mẹ chồng ruột cũng không hầu hạ!”

Quách thị nghe lời Diệp Huệ Nhi nói, nói: “Nàng ta đương gia? Còn không nghẹn thở sao. Yên tâm đi, nhà này sẽ không loạn! Huệ nhi à, chúng ta đừng nghĩ đến Tề công tử đó nữa, xem ra không thành! Nhìn dọa người!”

“Không! Nương nghĩ xem, nếu như chuyện kia thành, về sau người nào gặp, không phải đều tôn kính? Nương, nghĩ cho một cách đi.” Từ lần trước Tề công tử tới đây dạy dỗ Diệp Căn, Diệp Huệ Nhi không cảm thấy sợ, ngược lại cảm thấy Tề công tử này thật sự có bản lĩnh, ý niệm trong lòng càng lớn, mỗi ngày đều nghĩ tới chuyện này.

Quách thị nói: “Nương thật sự không có cách nào, Tề công tử người như vậy ta không chọc nổi. Không phải chúng ta muốn.” Quách thị thật sự không có cách nào, bà cũng không phải chưa từng nghĩ đến để ông cụ mở miệng làm áp lực cho lão nhị Diệp Trụ, nhưng mà biểu hiện lần trước của Tề công tử, không giống như có thể nghe bất cứ một người nào trong bọn họ, mọi người đều là dân chúng bình thường, vốn không cùng một cấp với Tề công tử, dĩ nhiên, nếu có thể leo lên thân thích với Tề công tử, đó là quá tốt, vấn đề là không có tư cách này.

“Chờ ca con thi đậu tú tài, là được, nếu không sang năm?’ Quách thị nói.

Diệp Huệ Nhi tức giận, sang năm, sang năm ai biết được tứ ca có thi đậu được hay không? Nương còn nói thương, thì ra chính là cách thương này? Vì tứ ca chuyện gì cũng làm, vì mình liền cái gì cũng không cần! Quả nhiên thiên vị.

Quách thị khuyên thật lâu, mới khuyên được ngoài mặt Diệp Huệ Nhi, về phần ý tưởng trong lòng Diệp Huệ Nhi như thế nào, bà cũng không biết.

Còn bên tiểu Kiều, biểu ca tiểu Sơn cũng đã tới một chuyến, mang theo sách cho Lập Hạ và tiểu Kiều, Từ thị mau chóng mang cháu gái mình tới, ở trước mặt Ngô Sơn không ngừng khen cháu gái mình, Ngô Sơn chỉ khách sáo cười cười, không nói lời gì, chờ Từ thị bị Ngô thị khách khí đuổi đi, Ngô thị thật ngượng ngùng nói với Ngô Sơn: “Tiểu Sơn, đừng nghe nàng ta nói hươu nói vượn, trong lòng phải yên ổn, về sau ở bên ngoài, thật sự thi đậu cử nhân, không chỉ người như nàng ta đều có, càng có người xấu hơn nàng ta cũng không thiếu, ta phải nắm bắt lấy.”

Ngô Sơn cũng trịnh trọng nói: “Cô, đã biết!”

Cho dù nói như thế nào, cách làm của Từ thị này rất mất thể diện, Ngô thị hận không thể cho nàng ta cái vả miệng, khó lòng đề phòng, cũng không thể cấm người đến, không cho vào cửa, lại nói nhà bọn họ hiện giờ, cửa viện ban ngày đều không đóng, ở nông thôn, tất cả mọi người mở cửa, nếu đóng cửa, chính là không hợp mọi người đấy.

Tiểu Kiều cảm thấy Từ thị chính là rảnh rỗi, nếu Quách thị cho nàng ta chút chuyện để làm, nhìn xem nàng ta còn có ngày ngày tới thăm nhà không?

Giữa hè đi qua, vừa đến lúc cắt lúa mạch, cả nhà tiểu Kiều thương lượng xong, trước phải làm cho xong việc nhà mình, lại đi giúp người khác một tay, người khác này chính là chỉ chính phòng rồi, chỗ nông thôn, nếu không hỗ trợ cả nhà, cho dù nói như thế nào, đều bị người đâm chọc sau lưng, nhưng trước làm việc của mình, đây lại là chuyện bình thường.

Ngô thị nói: “Năm nay ruộng cạn của chúng ta nhiều, cả nhà chúng ta cũng phải ăn uống, thời tiết nói thay đổi liền thay đổi 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN