Nhà Cung Cấp Cẩu Lương
Chương 18: Gà cung bảo
Không quên tình đầu còn thuận miệng nói một câu “Chúc mừng lên cấp”, sau đó lấy một cái chén, bắt đầu nêm nếm món ăn
Toàn bộ đồ đựng gia vị đều là bình thủy tinh màu trắng nhỏ, Bạch Niệm Niệm chỉ có thể nhìn qua bánh Raindrop trên vai hắn để biết hắn đã cho thêm thứ gì vào
Nước tương, giấm, đường trắng, bột ngọt, tinh bột, hình như còn2có rượu và nước nữa
Những thứ này hiện ra giữa thân thể của bánh Raindrop bằng phương thức chữ viết, nhưng mà không quên tình đầu làm quá nhanh, mấy chữ Hán này cũng chỉ chợt lóe rồi biến mất giống như là đèn kéo quân vậy.
Bạch Niệm Niệm nhìn hắn khuấy đều chén tinh bột với nước thơm ngát kia xong, rồi cũng bỏ hành gừng tỏi vào ngâm
Tiếp theo lại0bật lửa lần nữa, nhưng không có thêm thứ gì vào trong nồi cả, mà chỉ để cho nồi được lửa hơ nóng một chút
Lại cắt trái ớt thành từng miếng nhỏ ngắn giống như gừng, sau đó đập dập đầu, đập dập cả ớt cùng hạt
Từng mùi hương cay xè quen thuộc kích thích lỗ mũi của Bạch Niệm Niệm, cũng kích thích cơn thèm ăn của cô luôn
Vì để cho0tần số nuốt nước miếng không quá nhanh cho nên cô buộc lòng phải chọn những món ăn không ngon để phân tán lực chú ý
Ví dụ như, gà Cung Bảo của phòng ăn Đại học S được rất nhiều nữ sinh yêu thích, nhưng bên trong thường xuyên sẽ ăn trúng phải hột ớt
Có nhiều nữ sinh trước khi ăn còn phải ngồi lựa hột ớt vứt đi, nhưng cuối cùng3vẫn trứng chiều của hột ớt, mà hơn phân nửa hột ớt kia đều cháy khét lẹt, rõ là khiến người ta cảm thấy bó tay
Thấy không quên tình đầu đã đập dập hết toàn bộ hột ớt rồi, Bạch Niệm Niệm thầm nghĩ trong đầu, nếu như hắn đến phòng ăn Đại học S nấu cơm thì gà Cung Bảo kia nhất định sẽ cung không đủ cầu
Không quên tình đầu đổ rất nhiều dầu vào nồi, tiếp đó cũng bỏ ớt vào, xào mấy cái lại bỏ hoa tiêu, đợi tới khi hoa tiêu chuyển vàng thì mới lập tức múc ra
Tiếp đến đổ thịt gà vào, trộn xào xong liền rắc một ít bột ớt hồng hồng lên rồi mới trộn xào tiếp
Chẳng bao lâu sau, thịt gà đã đổi màu, hắn lại đổ chén hành gừng tỏi kia cùng với cả nước tinh bột cũng đổ vào, ngay lập tức trong nối liền vang lên tiếng nổ lốp bốp”
Không quên tình đầu vừa rụt tay trái về, lại thình lình xốc lên một cái, thịt gà thái hạt lựu đã chuyển vàng cùng trân châu hành liền bay lên trời, cháy bừng lên như một đóa pháo hoa rực rỡ giữa không trung, xong xuôi liền rơi xuống, lúc chúng đã về lại trong nồi, thì đúng lúc này ngọn lửa cũng đã tắt
Ngay tại lúc “pháo hoa nở rộ” thì trên đỉnh đầu của Không quên tình đầu cũng bốc lên một dòng chữ màu vàng, “Perfect!”
Bạch Niệm Niệm há to miệng ra, nhìn cái nồi, lại nhìn không quên tình đầu, chưa kịp để cô sắp xếp lại ngôn ngữ thì không quên tình đầu đã bỏ thêm đậu phộng vào trong, tay phải vào trộn không ngừng
“Động tác hất đồ ăn lên của anh đẹp quá đi!” Không phải Bạch Niệm Niệm chưa từng thấy thức ăn cháy bùng lên, cũng không phải chưa từng thấy người khác hất thức ăn, nhưng có thể kết hợp hai động tác này lại với nhau một cách nhuần nhuyễn, đồng thời còn tạo ra hiệu ứng xinh đẹp như vậy, thì đây vẫn là lần đầu tiên có được nhìn thấy
Không quên tình đầu nói một cách khiêm tốn: “Là bởi vì hiệu ứng đặc biệt của trò chơi khá tốt.” “Không không không, tôi biết chiều này cần phải kiểm soát được thời gian và dầu lửa, anh giỏi thật đấy!” Bạch Niệm Niệm hơi hối hận vì sao số lượng từ ngữ của mình lại ít ỏi đến như vậy, không thể khen ngợi vị đầu bếp này đàng hoàng một hồi
Cô lại nhớ đến bang hội sau này liền siết chặt tay thành nắm đấm nhỏ, đôi mắt sáng lên nhìn không quên tình đầu, nói hết sức chân thành: “Đầu bếp, chúng ta cùng nhau xây dựng bang hội được không?” Không quên tình đầu nhìn cô, không trả lời ngay, hình như là đang suy nghĩ
Bạch Niệm Niệm mang theo bức thiết mà chờ đợi, cho đến khi hắn đổ gà Cung Bảo vàng óng bóng nhẫy vào trong đĩa, cô thấy được cái đĩa rất sạch sẽ, gần như là không có một chút nước sốt dư thừa chảy xuống
Bởi vì chén nước tinh bột ngon miệng kia đã rưới dính vào trên nguyên liệu nấu ăn rồi cho nên trên mỗi viên gà thái hạt lựu cũng được rưới lên một tầng thật dày, chất lỏng đậm đặc kết dính
Chỉ cần nhìn qua đã khiến cho người ta tưởng tượng được chúng nó sẽ ngon miệng đến cỡ nào.
“Về vấn đề này, có thể đợi đến khi cuộc thi đấu này kết thúc thì tôi trả lời, được không?” Không quên tình đầu nhìn Bạch Niệm Niệm, sắc mặt cùng giọng nói đều rất nghiêm túc
“Được, không sao cả!” Bạch Niệm Niệm mang niềm vui rạo rực nói
Hai món ăn đã làm xong mà thời gian vẫn còn dư
Không quên tình đầu đổ phần gà Cung Bảo thái hạt lựu còn dư lại trong nồi vào trong một chén nhỏ một cách thong thả ung dung
Sau đó lại gặp một cánh gà coca đặt vào trên đĩa nhỏ, rồi mới đây nhẹ hai món ăn khác nhau này về phía Bạch Niệm Niệm, nhẹ giọng nói: “Ăn đi.”
Lại còn có phần của mình nữa, Bạch Niệm Niệm vui mừng đến độ sắp nhảy cẫng lên: “Cảm ơn anh, anh đúng là người tốt mà!”
“Người tốt!” Câu học vẹt của bánh Raindrop không biết đã khiến cho không quên tình đầu nghĩ tới điều gì mà hắn liền khẽ mỉm cười
Thấy thời gian còn dư lại, hắn liền nói với Bạch Niệm Niệm: “Cánh gà vẫn còn nóng, nhưng tốt nhất là cô nên cắn trước một miếng để làm ký hiệu đi, nếu không khi hết thời gian sẽ bị hệ thống lấy đi đó.”
“Cái gì, nhiệm vụ này sẽ lấy đồ ăn của người chơi sao?” Hầu hết những nghiên cứu về trò chơi Thiên đường sành ăn của Bạch Niệm Niệm đều chỉ tập trung trên phương diện chức nghiệp của bản thân mà thôi, cho nên cô không hiểu nhiều lắm về thời hạn nhiệm vụ của Thần bếp
Ánh mắt của cô chớp chớp, lại hỏi, “Vậy nó có yêu cầu gì về giới hạn số lượng của nguyên liệu không?” Không quên tình đầu sờ cằm, nói: “Chắc là không có đâu? Tôi cũng không để ý nữa.” “Vậy anh cũng mau ăn đi, nếu không thì uổng công làm đó.” Bạch Niệm Niệm vừa nói, vừa đua với thời gian mà chọn mở túi đeo lưng ra, lấy một bộ chén đĩa được hệ thống thưởng sau khi chuyển chức, gắp một miếng cánh gà cho Không quên tình đầu, sau đó lại cẩn thận múc mấy muỗng gà Cung Bảo cho hắn nữa
Sau đó còn giấu đầu hở đuôi mà sắp xếp gà thái hạt lựu còn dư lại vào trong đĩa, để bọn họ không nhìn ra cái đĩa đó đã bị người khác động tay động chân vào rồi.
Không quên tình đầu sửng sốt mà nhìn cô, Bạch Niệm Niệm nhìn thời gian còn thừa lại, thúc giục hắn ăn mau, hắn đành phải gắp cánh gà lên cắn một miếng nhỏ
Bạch Niệm Niệm vội cắn một miếng cánh gà, bị bỏng đến độ phải xoay quanh một vòng tại chỗ, sau đó lại ăn một muỗng nhỏ gà Cung Bảo, tiếp đó liền nhắm chặt hai mắt lại, đồ ăn ngon đến độ lỗ mũi cũng phải nhắn nhíu lại
Gà thái hạt lựu mềm mượt, đậu phộng giòn tan, trân châu hành nhiều nước, ớt đỏ cháy thơm, nước sốt đậm đà hơi cay, toàn bộ tinh túy của nguyên liệu đều được cô đọng lại ở giữa cái muỗng nho nhỏ, vừa ăn một miếng, nhai nhẹ nhàng, trong miệng đã xuất hiện một cơn lốc xoáy cuốn lấy đầu lưỡi
Tươi mới, thơm ngon, tê tê, cay cay, chua, ngọt, mặn,..
Mùi vị tầng tầng lớp lớp mà đồng loạt lan tỏa trên đầu lưỡi, giống như là pháo hoa mới vừa nãy đã bị đổi chỗ vậy
Lần này là nở rộ trong khoang miệng tối tăm, để lộ ra một bữa tiệc phồn thịnh ăn uống no say được đặt tên là “món ăn ngon”
Đầu lưỡi quét nhanh, nuốt món ngon trôi xuống, mặc dù đã hết trận “hoang lạc”, bữa tiệc cũng đã tiêu tan, nhưng vẫn khiến cho dư vị của người ta tiếp tục kéo dài lưu luyến bịn rịn ở giữa môi răng như trước, giống như là dư âm của loại trái cây nào đó – hóa ra đây chính là hương vị trái vải đặc biệt chứa trong món gà thái hạt lựu Cung Bảo chân chính trong truyền thuyết sao? Bạch Niệm Niệm tưởng chừng như bị xúc động đến sắp khóc ngất rồi, đối với một kẻ sành ăn mà nói thì giờ khắc hạnh phúc này vô cùng quý báu
“Sao vậy?” Không quên tình đầu đưa một ly nước cho Bạch Niệm Niệm, “Có phải bị bỏng rồi không? Mau uống nước đi.” Bạch Niệm Niệm uống ừng ực ừng ực hai hớp nước suối ngọt lạnh, cả khuôn mặt tràn ngập cảm động cùng sùng bái, nói với Không quên tình đầu: “Ngon lắm! Thật đó, ngon quá đi! Trước nay, tôi chưa từng ăn món gà thái hạt lựu Cung Bảo nào ngon như này!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!