Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - Cười như gió xuân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
40


Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta


Cười như gió xuân



Thấy Đào Bảo vịn Diệp Băng Vũ đang say khướt xuống xe, khuôn mặt hai nam nữ trung niên đều rất khó coi.

-Ngươi là ai?

Nam nhân đạm mạc nói.

Khí chất của hắn phong mang nội liễm, khí thế như núi, điển hình gia trưởng dân quốc diễn xuất.

Đào Bảo cười cười nói:

-Ta là Đào Bảo, là lái xe thay mặt Tích Tích điều khiển, Diệp Tiểu Thư đặt nghiệp vụ công ty của chúng ta.

Tròng mắt nam nhân bỗng nhiên co rụt lại, lạnh lùng nói:

-Ngươi đang nói dối. Diệp gia chúng ta chưa bao giờ đặt những thứ đồ ngổn ngang này ở trên mạng!

Đào Bảo nhàn nhạt cười cười:

-Tiên sinh, chúng tôi không phải là đồ ngổn ngang, chúng tôi là xí nghiệp kinh doanh hợp pháp. Ngài cũng làm xí nghiệp, hẳn là đối với người gây dựng sự nghiệp trong thâm tâm cũng có kính nể chứ? Coi như là cha mẹ của tổng giám đốc Nhậm Chính Phi cũng đã từng đặt nghiệp vụ Tích Tích, hơn nữa đánh giá rất tốt.

Đào Bảo mỉm cười như gió, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

Nam nhân bị nghẹn nói không ra lời.

Hắn hừ lạnh một tiếng, gọi một cú điện thoại:

-Tiểu Triệu, tới nhà của ta một chuyến, đem người thay mặt điều khiển xe đưa trở về.

Nói xong, dưới sự trợ giúp của phụ nữ trung niên, hai người cùng nhau đem Diệp Băng Vũ uống say đi vào biệt thự.

Trung niên nam nhân vào biệt thự, liền cũng không có đi ra.

Mà phụ nữ trung niên ngược lại là ra.

Nàng nhìn thấy Đào Bảo, thản nhiên nói:

-Kỳ thật ngươi cũng không phải thay mặt lái xe, đúng chứ?

Không đợi Đào Bảo mở miệng, phụ nữ trung niên lại nói:

-Nữ nhi của ta, ta rất rõ ràng. Nàng chưa bao giờ cùng nam nhân lạ lẫm vẫn còn ở một chỗ muộn như vậy. Hai người các ngươi, quan hệ thế nào?

-Bằng hữu.

Đào Bảo nhàn nhạt cười nói.

-Bằng hữu…

Lúc này, phụ nữ trung niên đột nhiên từ trong bóp tay lấy ra một tấm chi phiếu, thản nhiên nói:

-Đây là một tấm chi phiếu hai mươi vạn, thỉnh ngươi rời đi nữ nhi của ta.

Đào Bảo cười cười, hắn tiếp nhận chi phiếu nhìn nhìn.

Trong mắt phụ nữ trung niên lướt qua vẻ khinh bỉ.

Nhưng sau đó, phát sinh một màn để cho nàng giật mình.

Nhìn Đào Bảo trực tiếp ở trước mặt nàng, xé nát chi phiếu.

-Bá mẫu, loại phim truyền hình già cỗi này thì không nên đem ra trong sinh hoạt.

Đào Bảo khẽ cười nói.

Phụ nữ trung niên nhìn thấy Đào Bảo không giận không vui, trong nội tâm càng thêm kinh ngạc.

Cho dù là ngụy trang, nàng cũng duyệt vô số người ngụy trang nhưng bây giờ đều nhìn không thấu, coi như là chính cống đạo hạnh cao thâm.

Phụ nữ trung niên lại nhìn ánh mắt Đào Bảo, nhìn ra được người trẻ tuổi này so với đại bộ phận bạn cùng lứa tuổi đều muốn hơi có vẻ tang thương, dường như trải qua không ít nhấp nhô, hẳn là cái người hiểu xem người sau lưng cùng sau lưng xem người.

Chỉ tiếc, dưới cái nhìn của nàng, Đào Bảo vẫn không xứng với Diệp Băng Vũ.

Từ đầu đến cuối Đào Bảo đều rất thong dong bình tĩnh.

Lúc này, người gọi là tiểu Triệu đã lái tới một chiếc Cadillac, hắn gọi Triệu Huy.

Hắn là lái xe của Diệp gia gia chủ, phụ thân của Diệp Băng Vũ, Diệp Thanh Phong.

-Bye bye.

Đào Bảo mỉm cười phất phất tay, sau đó ngồi vào trong xe Cadillac.

Sau đó, Cadillac liền rời đi biệt thự Diệp gia.

Trên đường, mấy lần Triệu Huy muốn nói lại thôi, khi sắp đến tiểu khu nhà trọ Hắc Mân, rốt cục nhịn không được hỏi:

-Ai, huynh đệ, ngươi cùng Đại tiểu thư quan hệ thế nào?

-Bằng hữu.

Đào Bảo thản nhiên nói.

-Không hơn?

Triệu Huy biệu lộ tràn đầy không tin:

-Cho đến tận đây, Đại tiểu thư đã cự tuyệt hơn mười người ra mắt, trong đó thậm chí bao gồm đến từ kinh đô hào phú, người thừa kế Thượng Quan gia tộc Tư Đồ Lăng Vân cầu hôn. Hắn và Đại tiểu thư là bạn thời đại học, những năm nay một mực đang theo đuổi Đại tiểu thư, người Diệp gia cũng cố hết sức tác hợp hai người bọn họ. Nhưng từ nhỏ tính cách Đại tiểu thư liền cố chấp, chính là không chịu tiếp nhận Tư Đồ Lăng Vân…

-Đến.

Lúc này, Đào Bảo đột nhiên thản nhiên nói.

Triệu Huy nhìn nhìn bảng hướng dẫn tiểu khu, xấu hổ cười cười:

-Không có ý tứ, thiếu chút nữa chạy qua.

Đào Bảo cười cười:

-Còn muốn phiền toái ngươi tiễn ta trở về, nên cám ơn chính là ta.

Sau đó, Đào Bảo xuống xe, phất phất tay:

-Bye bye.

Rõ ràng Triệu Huy còn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng hắn cũng nhìn ra được, dường như Đào Bảo cũng không muốn nói chuyện nhiều, đành phải lái xe rời đi.

Mà Đào Bảo thì tiến vào tiểu khu, trở lại nhà trọ Hắc Mân.

Vừa mới tiến phòng khách, Tô Noãn Noãn liền đầy nhiệt tình tiến lên đón chào:

-Bảo ca, ngài trở về.

Đào Bảo lập tức cảnh giác nhìn nhìn Tô Noãn Noãn:

-Sự tình xuất khác thường tất có trá! Nói mau, có gì muốn làm?

-Hắc hắc, Bảo ca, ngươi xem Noãn em gái dáng người như thế nào?

Nói xong, Tô Noãn Noãn còn tận lực xoay một vòng.

Đào Bảo xem xét, gật gật đầu:

-Da trắng, chân dài, ngực lớn, dáng người tốt.

-Vậy, Bảo ca muốn xem không?

Tô Noãn Noãn nói xong, cố ý xốc váy lên.

Tuy biết rõ có lừa dối, nhưng ánh mắt Đào Bảo vẫn theo bản năng nhìn xuống dưới váy Tô Noãn Noãn.

Ờ!

Ánh mắt Đào Bảo lập tức tỏa sáng.

Đều thấy được bắp đùi, lại vẫn không nhìn thấy quần an toàn!

Nói một cách khác, dưới váy ngắn Tô Noãn Noãn sẽ mặc quần lót, thậm chí thả rông? !

Ừng ực!

Đào Bảo nhịn không được nuốt nước miếng, dù sao nửa năm không có ba ba qua.

Có một số nhu cầu giữa nam nhân cùng nữ nhân mà nói, đều là bản năng.

Lúc này, thời khắc mấu chốt, Tô Noãn Noãn đột nhiên lại đem váy buông xuống, sau đó duỗi ra một tay:

-Liếc mắt nhìn, một trăm khối.

Đào Bảo: …

-Không đúng, Noãn Noãn em gái, ngươi như vậy, tính chất liền thay đổi hoàn toàn. Hai ta quan hệ thế nào? Cách mạng chiến hữu a! Thời đại chiến tranh, chúng ta tắm rửa đều ở một chỗ nha. Bây giờ đổi thành những năm hòa bình, liếc mắt nhìn thân thể chiến hữu còn phải trả tiền, ngươi xứng đáng với bốn chữ cách mạng chiến hữu này sao?

-Nhưng mà, nhưng…

Hai tay Tô Noãn Noãn đan xen lẫn nhau, vẻ mặt xoắn xuýt:

-Ta không có tiền nộp tiền phạt, sẽ vô pháp khai thông stream.

-Hả?

Tô Noãn Noãn giải thích nói:

-Vừa Thải Hồng TV đã liên hệ ta rồi, phòng stream có thể bỏ niêm phong, nhưng cần giao nộp một vạn khối tiền phạt. Nhưng mà, hiện tại ta chỉ có một ngàn khối tiền, còn là mượn Hạ Tình.

Đào Bảo trợn trắng mắt:

-Ngươi còn chưa hết hi vọng sao? Noãn Noãn, ta nói với ngươi, đầu năm nay, nữ Streamer không lộ hàng, căn bản không hot được.

-Cũng không hẳn như vậy! Ở trang web stream của chúng ta có một tỷ tên Sweetheart, nàng chưa bao giờ lộ thịt, nhưng nhân khí cũng rất nóng a.

-Ngươi cũng không nhìn một chút trong nhà Sweetheart đó có bao nhiêu bộ đồ chế phục, tiếp viên hàng không, nữ cảnh sát, y tá, liền ngay cả ống chích đều có mấy cái đâu, ống chích cỡ lớn đều có.

-Trong tủ treo quần áo của ta cũng có không ít a.

Tô Noãn Noãn không phục:

-Hơn nữa, muốn ống chích làm gì vậy?

-Ai.

Đào Bảo thở dài:

-Ngươi thật là một chút cũng không hiểu nam nhân nha.

-Ô ô, ngay cả Đào Bảo cũng nói như vậy.

Tô Noãn Noãn vẻ mặt ủy khuất.

-Hả? Còn có ai nói qua sao?

Đào Bảo hiếu kỳ nói.

-Cao Nghiên a, chính là người bên cạnh ngươi á, nữ cảnh sát phòng số bốn. A, nói đến cảnh sát.

Tô Noãn Noãn dừng một chút, lại nói:

-Đào Bảo, ngươi thấy Hạ Tình sao?

-Làm sao vậy?

-Ân, ta vừa xem tin tức, lại xuất hiện một cái đồ biến thái, chuyên môn cầm a- xít sun-phu-rit tạt mặt mỹ nữ. Tính đến trước mắt, người bị hại đã tăng đến mười người. Mười người bị hại đều là nữ thành phần tri thức xinh đẹp.

Tô Noãn Noãn nói.

Đào Bảo nhíu mày, hắn thoáng trầm ngâm, sau đó đứng lên thản nhiên nói:

-Ta đi ra ngoài một chuyến.

Nói xong, liền trực tiếp rời đi.

Khách sạn.

Cực Quang thương mậu, công nhân viên liên hoan còn không có chấm dứt…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN