Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - Tại sao nữ nhân không thể yêu nữ nhân?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta


Tại sao nữ nhân không thể yêu nữ nhân?



Lúc này, Đào Bảo đi đến bên cạnh Lamborghini, nhìn nhìn địa phương bị đụng, lại nhìn một chút vẻ mặt mộng bức Trần Phú Khang, cũng là đau đầu.

Tuy rằng chiếc Lamborghini của Diệp Băng Vũ có toàn bộ bảo hiểm, nhưng vấn đề là, nếu như mình cố ý đụng người gây ra họa, công ty bảo hiểm kia cũng sẽ không bồi thường.

Nơi này là bãi đỗ xe, có camera giám sát và điều khiển, còn có nhân viên bãi xe đều là chứng cớ.

Công ty bảo hiểm chỉ cần điều tra sơ qua, liền biết gây chuyện là chủ xe Honda Accord.

Đào Bảo hiện tại không xu dính túi, quả quyết không có khả năng thay Trần Phú Khang tới gánh chịu trách nhiệm bồi thường.

Lúc này, nhân viên bãi xe đã đi tới, nhìn nhìn Đào Bảo, khẩn trương nói:

-Cái kia, tiên sinh, ngài đều nhìn thấy ở trong mắt, là vị tiên sinh chủ xe Honda Accord đụng hư xe của ngài. Khách sạn chúng ta cũng không chịu trách nhiệm.

Nhân viên bãi xe cũng chỉ là kẻ làm thuê phổ thông, cũng rất sợ hãi chuyện này liên lụy đến mình, cho nên muốn nhanh chóng phủi sạch quan hệ.

Trần Phú Khang nghe xong, sửng sốt.

Hắn nhìn lấy Đào Bảo, bất khả tư nghị nói:

-Đào Bảo, này, chiếc Lamborghini này, là… Là của ngươi?

-Ách, này. . . . .

Đào Bảo đang muốn phủ nhận.

Lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên:

-Làm sao vậy? Anh yêu.

Trần Phú Khang theo tiếng nhìn lại, hai mắt đều sáng lên.

Mỹ nữ thật là xinh đẹp!

Sau đó, sau một khắc, Trần Phú Khang khóe miệng nhịn không được co lại.

Nhưng thấy tiên nữ phảng phất đi tới, nhẹ nhàng kéo tay Đào Bảo, sau đó nhìn địa phương bị đụng kia, nhíu mày.

Chính là Diệp Băng Vũ.

Trần Phú Khang thấy thế, nhanh chóng nói:

-Đào Bảo, thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta, ta…

Diệp Băng Vũ thoáng kinh ngạc:

-Anh yêu, ngươi nhận thức người này?

-Ách, là bạn đại học của ta, vừa rồi đỗ xe không cẩn thận đụng phải xe của chúng ta.

Đào Bảo nói.

Diệp Băng Vũ cũng thản nhiên cười cười:

-Nguyên lai là bạn học của chồng a. Kia chồng, được rồi. Cũng không phải ngoại nhân đụng, chúng ta có bảo hiểm toàn bộ.

-Ách, được.

Nếu như Diệp Băng Vũ đều nói như vậy, Đào Bảo cũng liền gật gật đầu.

Trần Phú Khang vẻ mặt cảm động lôi kéo tay của Đào Bảo:

-Đào Bảo, cám ơn, cám ơn.

Lại nghĩ tới vừa rồi trước mặt Đào Bảo trâu bò, Trần Phú Khang lại càng xấu hổ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Quá mất mặt!

Vừa rồi bản thân trào phúng Đào Bảo cùng Hạ Tình ly hôn, từng vô cùng chán nản.

Nào biết được, hiện tại người ta Đào Bảo có siêu xe ngàn vạn, ôm bạn gái cấp bậc nữ thần.

Điển hình nhân sinh người thắng a!

Lúc này, Diệp Băng Vũ nhích lại gần bên người Đào Bảo, sau đó mỉm cười nói:

-Anh yêu, chúng ta về nhà?

-Ân.

Đào Bảo gật gật đầu.

Diệp Băng Vũ mở cửa xe ngồi xuống ghế phụ, mà Đào Bảo thì ngồi ở ghế lái, chào hỏi Trần Phú Khang xong liền lái xe rời đi.

Chạy tới khi khuất tầm mắt Trần Phú Khang, trong chớp mắt Diệp Băng Vũ khôi phục trạng thái lãnh diễm.

Nàng quay đầu nhìn nhìn Đào Bảo, thản nhiên nói:

-Đào Bảo, vừa rồi ta ở trước mặt bạn học biểu diễn thế nào?

-Ha ha a, max điểm.

Đào Bảo cười cười.

Diệp Băng Vũ hai tay gác ở sau đầu, thản nhiên nói:

-Nữ nhân ưu tú sẽ để cho nam nhân càng có mặt mũi, càng có tôn nghiêm. Không hề nghi ngờ, ta chính là loại nữ nhân ưu tú kia.

Đào Bảo: …

Trong lúc nhất thời không biết nên độc miệng thế nào.

Bất quá, Đào Bảo cũng thừa nhận, vừa rồi Diệp Băng Vũ biểu diễn thực vô cùng đúng chỗ, để mình ở tình huống kia không có tận lực trâu bò nhưng phong cách lại anh tuấn vô cùng.

Nhìn vẻ mặt xấu hổ của Trần Phú Khang, liền biết mình đại hoạch toàn thắng.

Lúc này, khuôn mặt Diệp Băng Vũ bắt đầu nổi lên ửng đỏ.

Đương nhiên không phải xấu hổ, mà là, say đỏ.

Nàng nửa ngày không nói chuyện, sau đó qua thoáng chốc, đột nhiên nói:

-Vì sao? Ta đã làm tất cả chuyện có thể làm, vì sao Hạ Tình vẫn không muốn tiếp nhận ta?

Đào Bảo khóe miệng giật giật.

Diệp Băng Vũ mãnh liệt nhìn chằm chằm Đào Bảo, lại nói:

-Đào Bảo, ngươi nói đến cùng là vì sao? Đến cùng ta có thứ gì không bằng những xú nam nhân kia?

-Ha ha a.

-Ha ha cái rắm a, ta đang hỏi ngươi đó!

Thoạt nhìn Diệp Băng Vũ là càng ngày càng say, trực tiếp muốn nhào đầu về phía trước.

Đào Bảo lại càng hoảng sợ, nhanh chóng nói:

-Băng Vũ, ta lái xe, ngươi bình tĩnh!

-Ngươi nói cho ta biết trước, vì sao Hạ Tình không muốn tiếp nhận ta?

Diệp Băng Vũ bởi vì say mà hai mắt có chút đỏ.

-Ai!

Đào Bảo thở dài, thản nhiên nói:

-Hạ Tình hướng giới tính bình thường, ngươi để cho nàng làm sao có thể tiếp nhận một nữ nhân?

-Đào Bảo, ngươi có ý tứ gì? Ta, ta hướng giới tính có vấn đề sao?

Tâm tình của Diệp Băng Vũ đột nhiên kích động lên:

-Nữ nhân vì sao không thể thích nữ nhân?! Là cái thần tiên nào nói không thể? Nữ oa nương nương nói sao? Bàn Cổ đại thần nói sao? Nguyên Thủy Thiên Tôn nói sao? Ngọc Hoàng Đại Đế nói sao? Phật tổ nói qua sao?

Đào Bảo vẻ mặt mộng bức.

Đúng là chư vị thần phật còn không có nói qua là không thể…

-Khục khục, Băng Vũ, không phải là vấn đề này. Chủ yếu là, thế giới quan của hai người các ngươi bất đồng. Ở bên trong thế giới của ngươi, đồng tính luyến là bình thường. Nhưng có lẽ, Hạ Tình cũng không cho là như vậy. Đều nói -đạo bất đồng bất tương vi mưu-, hai người các ngươi thế giới quan bất đồng, cho nên không có cách nào đi chung một con đường.

Đào Bảo thu xếp lại tâm tình, thản nhiên nói.

Diệp Băng Vũ mắt say lờ đờ, mông lung nhìn nhìn Đào Bảo:

-Đào Bảo, vậy ngươi cùng ngươi vợ trước ly hôn, cũng là bởi vì thế giới quan xuất hiện chia rẽ sao?

-Ách…

Đào Bảo nhìn chằm chằm kính chắn gió, trầm mặc qua thoáng chốc, thản nhiên nói:

-Không biết, có lẽ.

Năm đó, đi cục dân chính làm thủ tục ly hôn.

Lúc rời đi, Hạ Tình nói một câu.

Nàng nói:

-Ta đã từng nghĩ, chúng ta là người một đường. Nhưng hiện tại mới phát hiện, chúng ta kỳ thật là hai người hai con đường. Chúng ta giống như là hai đường thẳng giao nhau, từng có giao lộ, nhưng cuối cùng sẽ mỗi người đi một ngả. Chúng ta nhất định chỉ là khách qua đường của lẫn nhau.

Nói xong câu đó, Hạ Tình không có bất kỳ giải thích nào, đưa lưng về phía Đào Bảo, cũng không quay đầu lại rời đi.

-Uy! Đào Bảo, ngươi xuất ra vẻ mặt u buồn này là sao? Đang tưởng niệm vợ trước sao? Ta mới là bạn gái của ngươi, ta van ngươi, ngươi có thể đối với cảm tình một lòng hay không? !

Diệp Băng Vũ làm bộ muốn nhào đầu về phía trước.

Đào Bảo lại càng hoảng sợ, nhanh chóng đỡ lấy Diệp Băng Vũ:

-Em yêu, ta không nghĩ đến vợ trước, ta đối với ngươi là toàn tâm toàn ý.

Một trận dỗ ngon dỗ ngọt, tâm tình Diệp Băng Vũ dần dần tỉnh táo lại.

Đồng thời rượu cũng nổi lên tác dụng, Diệp Băng Vũ dựa lưng vào chỗ ngồi, chìm vào giấc ngủ.

Trong xe lần nữa an tĩnh lại.

Đào Bảo nhìn nhìn Diệp Băng Vũ, khẽ cười khổ.

-Thật là một cái bá đạo nữ tổng giám đốc không nói đạo lý, đã nói rồi, chúng ta chỉ là hợp đồng người yêu, sẽ không ước thúc tình cảm của ta. Uống say, liền hợp đồng cũng không còn.

Đào Bảo hít sâu, lại nhìn Diệp Băng Vũ liếc một cái, khóe miệng dẫn ra một nụ cười thản nhiên.

-Bất kể nói thế nào, ngày hôm nay cám ơn.

30 phút, Lamborghini lái vào một tiểu khu biệt thự.

Khê Hồ sơn trang.

Nơi này là cộng đồng biệt thự xa hoa nhất Đông Hải, độc chiếm lấy một tòa núi nhỏ duy nhất ở Đông Hải thành phố. Tất cả biệt thự đều phân bố ở trên núi phong cảnh tú lệ, giá bán mỗi ngôi biệt thự đều ở mức ba ngàn vạn trở lên.

Thời điểm tới, Diệp Băng Vũ đã đem địa chỉ cho Đào Bảo.

Khê Hồ sơn trang, biệt thự số 9.

Đây là biệt thự Diệp gia.

Xe mới vừa tới cửa biệt thự liền dừng lại, một người trung niên nam nhân uy nghiêm cùng một người phụ nữ trung niên tràn ngập khí chất phú quý liền đã đi tới.

–dg: gái đẹp đã ít chúng nó lại còn yêu nhau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN