Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - So với sóng biền còn phiêu a!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta


So với sóng biền còn phiêu a!



-Hazz, Triệu Phi, hỏi ngươi chuyện này.

Đào Bảo mở miệng nói.

-Hả?

-Ngươi cảm thấy, ta cùng Hạ Tình xứng không?

-Cái gì?

-Ta nói, ngươi xem ta cùng Hạ Tình xứng không?

Đào Bảo lại lặp lại một lần.

Triệu Phi: …

Hắn sờ lên trán Đào Bảo, nói:

-Bảo ca, ngươi không có phát sốt?

-Biến đê, Ca khỏe mạnh lắm.-

-Vậy sao giữa ban ngày nói mê sảng? Hạ Tình cấp bậc nữ thần, ngươi ta loại nghèo hèn tầm thường này có thể ảo tưởng sao?

Triệu Phi trợn trắng mắt:

-Nhanh chóng đi bờ sông rửa mặt, nên tỉnh.

Đào Bảo: …

-Đúng rồi, Triệu Phi, ta nhớ được, ngươi là người địa phương Đông Hải?

Đào Bảo nhớ tới cái gì, lại nói.

-Đúng vậy a.

Triệu Phi gật gật đầu:

-Làm sao vậy?

-Vậy ngươi có biết câu lạc bộ tư nhân Thiên Cung hay không?

Đào Bảo hỏi.

-Thiên Cung?

Triệu Phi thoáng kinh ngạc:

-Đương nhiên biết, buổi tối ta còn ở chỗ này kiêm chức nha.

-Hả?

Đào Bảo ngẩn người:

-Công ty bận rộn như vậy, buổi tối ngươi còn làm kiêm chức?

Triệu Phi thở dài:

-Thân thể cha mẹ ta không tốt lắm, chữa bệnh cần hao phí tiền. Ta vẫn còn tốt, dù sao đã công tác, kiếm tiền vốn chính là nghĩa vụ của ta. Chỉ là vất vả muội muội ta. Nàng vẫn còn đang học đại học, mỗi ngày lại phải làm kiêm chức.

-Ách…

Đào Bảo sờ lên túi, khẽ cười khổ:

-Thật là thật xin lỗi, ta cũng không giúp đỡ được cái gì.

Triệu Phi cười cười:

-Ta biết, ngươi so với ta còn nghèo. Ai, hai chúng ta thật là người lưu lạc chân trời xa xăm a, không tiền không đàn bà.

Đào Bảo trợn trắng mắt:

-Tuy nói như thế, nhưng phẩm vị của ta cao hơn ngươi. Con đàn bà Lý Mẫn kia đã kết hôn vẫn còn ở bên ngoài làm loạn XXX, ngươi dĩ nhiên nhìn lén nàng tắm rửa. Ngươi không sợ mù mắt a.

-Lý Mẫn mới không phóng túng như thế nha.

Đào Bảo tức giận nói:

-Ngu xuẩn. Ngươi cho rằng Lý Mẫn vẫn là cái nữ nhân thuần khiết sao? Ta cho ngươi biết, thanh âm khi nàng XXX quả thật so với sóng biển còn muốn phiêu a.

-Ngươi, ngươi, làm sao mà biết được? Còn có, ta không ngu!

-Thời điểm vào ktv ngẫu nhiên nghe được.

Đào Bảo thản nhiên nói:

-Nhân vật nam chính cũng không phải chồng nàng, mà là Trần Dương.

-Cái gì? !

Triệu Phi cực kỳ kinh hãi:

-Chẳng lẽ…

-Không sai, Lý Mẫn cùng Trần Dương đã sớm cùng một chỗ XXX. Không chừng, bọn họ còn cố ý thiết kế dụ ngươi nhìn lén Lý Mẫn tắm rửa, sau đó Trần Dương bắt gặp, sau đó tiến hành uy hiếp lừa gạt vơ vét tài sản của ngươi. Ngươi hoàn toàn bị đôi cẩu nam nữ kia chơi động tác võ thuật đến mờ mắt, thế mà vẫn không hề phát giác. Không phải là ngu xuẩn, là cái gì?

Đào Bảo tức giận nói.

Triệu Phi vẻ mặt mộng bức:

-Sao, tại sao có thể như vậy.

-Ai, ngươi quá đơn thuần.

Đào Bảo thu xếp lại tâm tình, lại nói:

-Triệu Phi, ta có thể tiến Thiên Cung sao?

-Xem ngươi muốn vào đó làm cái gì. Nếu như ngươi là muốn đi vào chơi, vậy gần như không có khả năng. Nếu như ngươi cũng muốn làm kiêm chức…

-Như thế nào?

Đào Bảo kích động nói.

-Trước mắt Thiên Cung cũng không giống như thiếu người.

Triệu Phi lại nói.

Đào Bảo: …

Triệu Phi cười cười, lại nói:

-Đào Bảo, ta biết ngươi cũng gấp kiếm tiền. Ân, như vậy đi, đêm nay ta đi làm việc, hỏi một chút ông chủ của ta, xem có thiếu chức vị nào hay không.

-Được, ta cầu ngươi!

Đào Bảo hai tay hợp nhất, nói.

Triệu Phi cười cười:

-Bằng hữu nên tương trợ lẫn nhau nha.

-Ách, bằng hữu sao…

Đào Bảo ánh mắt lóe lên.

-Hả? Đào Bảo?

Đào Bảo lắc đầu, thu xếp lại tâm tình, thản nhiên nói:

-Không có việc gì, chúng ta về công ty, chớ tới trễ. Tân Tổng Giám Đốc có cừu oán với ta, liền đang chờ bắt nhược điểm của ta nha.

Triệu Phi gật gật đầu.

Trên đường trở về, Triệu Phi nhịn không được hiếu kỳ nói:

-Đào Bảo, ta cũng phát hiện Trần tổng có chút nhằm vào ngươi rồi. Đã nói hôm nay kiểm tra thí điểm. Theo ta được biết, toàn bộ bộ tư vấn tình yêu và hôn nhân, liền chọn ngươi làm thí điểm kiểm tra rồi. Hơn nữa, mục đích Trần tổng dường như rất rõ ràng, đi đến bộ ngành chúng ta, không nói hai lời, trực tiếp liền căn cứ văn phòng của ngươi đi.

Hắn dừng một chút, lại hiếu kỳ nói:

-Đến cùng ngươi đã làm gì Trần tổng?

-Ha ha a.

Đào Bảo khóe miệng giật giật, không có lên tiếng.

Đến công ty, lễ tân Triệu Tiểu Nguyệt đi tới, nói:

-Đào Bảo, có người đang ở văn phòng ngươi chờ ngươi.

-Ai?

-Nàng không cho nói.

Đào Bảo: …

-Được, hiện tại ta liền đi qua.

Đào Bảo đi đến trước cửa phòng làm việc của mình, hơi ngưng lại, đẩy cửa ra, sau đó…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN