Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta - Trời xúi đất khiến, môi chạm môi.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta


Trời xúi đất khiến, môi chạm môi.



Không mất bao lâu cảnh sát đã tới rồi.

Trong đó bao gồm Diêu Viễn vừa rồi đã gặp ở trong tiệm KFC.

Tình tiết vụ án, Diêu Viễn đã từ chỗ đồng sự nghe nói.

Có nữ nhân báo động, có người có ý đồ xâm phạm nàng, cũng có ghi âm làm chứng.

Theo người báo động nói, nghi phạm còn có mười mấy cái tiểu đệ đang vây đánh đồng bạn của mình, để cho cảnh sát nhanh trợ giúp đồng bạn.

Nhưng Diêu Viễn cùng đồng nghiệp của hắn đi đến hiện trường thì phát hiện, dường như tình hình không giống với người báo động đã nói.

Trong gian phòng bừa bộn một mảnh, trên sàn nhà nằm rạp một đám người ngổn ngang lộn xộn, đều ở trên mặt đất gào khóc kêu to.

Mà người đứng duy nhất, dĩ nhiên là hậu bối công ty của Bách Hợp, dường như gọi Đào Bảo!

Nói thực ra, Diêu Viễn cũng không có ấn tượng gì với Đào Bảo.

Sự chú ý của hắn đều ở trên người Bách Hợp.

Hắn nhìn ra, Đào Bảo dường như thật thích Bách Hợp.

Hơn nữa, Bách Hợp cũng rất để ý Đào Bảo.

Nhưng Diêu Viễn cũng không thèm để ý.

Bởi vì hắn hiểu rõ Bách Hợp.

Nữ nhân này sẽ không cùng nam nhân nhỏ tuổi hơn nàng giao du.

-Bách Hợp đại khái là đem người nam nhân này trở thành đệ đệ nàng, đệ đệ nàng đã qua đời ba năm trước đây. Bởi vì, hai người ở phần tính cách ngược lại là hơi giống nhau.

Diêu Viễn biết, người báo động nói đồng bạn đại khái chính là Đào Bảo.

Thế nhưng, hắn không nghĩ tới, Đào Bảo dĩ nhiên lại đứng, những người khác toàn bộ đã gục xuống.

-Thanh niên này…

Đào Bảo vẻ mặt ủy khuất đi tới:

-Diêu cảnh quan, ngài phải làm chủ giúp ta a. Đám người này không phân tốt xấu liền xông tới ẩu đả ta, ngươi xem một chút, mặt của ta đều bị bọn họ đánh trầy da. Có thể lấy “thấy việc nghĩa hăng hái làm” lĩnh thưởng sao?

Thành phố Đông Hải có một cái giải thưởng tương đối có lịch sử truyền thống, thưởng “thấy việc nghĩa hăng hái làm”, tiền thưởng là mười vạn.

Diêu Viễn khóe miệng giật giật:

-Ngươi nói trầy da, cũng chỉ là một chút da, ngay cả máu cũng không có chảy ra. Mà đám người kia gần như toàn bộ bị thương.

Nghĩ tới đây, Diêu Viễn không khỏi lại nhìn Đào Bảo liếc một cái.

-Đánh nhau chia làm tiến công cùng phòng ngự, ngươi tiến công mạnh mẽ, nếu như phòng ngự làm không tốt, chính là giết địch một ngàn, tự tổn 800. Mà thủ đoạn phòng ngự của Đào Bảo có thể nói hoàn mỹ, ở tình huống nhiều người vây công như vậy, cũng chỉ là trầy da một chút! Cục cảnh sát Đông Hải nhân tài đông đúc, nhưng có thể làm được tới cảnh giới này, cũng không vượt qua ba người. Nam nhân này đến cùng người nào?

Qua thoáng chốc, Diêu Viễn thu xếp lại tâm tình, thản nhiên nói:

-Ngươi xem thảm trạng trong phòng, ngươi nghĩ có thể xin được thưởng “thấy việc nghĩa hăng hái làm” sao? Bất quá, ngươi cũng không cần lo lắng. Nếu như chứng cứ vô cùng xác thực, ngươi là thuộc về tự vệ, nơi này lại không có người nào trọng thương, cũng sẽ không bắt bớ ngươi.

-Làm sao như vậy?

Đào Bảo vẻ mặt tiếc nuối.

-Diêu cảnh quan.

Có người hô.

-Xin lỗi, ta đi qua một chút.

Diêu Viễn nói xong cũng rời đi.

Lúc này, Tô Noãn Noãn lặng lẽ đi đến bên cạnh Đào Bảo, ánh mắt thâm thúy nhìn nhìn Đào Bảo nói:

-Bảo ca, ngươi giúp ta mưu đồ hết thảy, sẽ không phải là hướng về phía mười vạn tiền thưởng “thấy việc nghĩa hăng hái làm” chứ?

-Sao, làm sao có thể như vậy? Ngươi xem Bảo ca là loại người nào? Ta sẽ vì mười vạn khối khom lưng sao?

-A, dưới chân ngươi có một trăm khối tiền, không biết ai mất.

Tô Noãn Noãn đột nhiên nói.

Đào Bảo cúi đầu một nhìn, thật đúng là.

Đại hỉ.

Lập tức xoay người đem tiền nhặt lên, nhét vào trong túi.

Tô Noãn Noãn: …

Nàng rốt cuộc phát hiện, gia hỏa này thật sự không có một chút nguyên tắc lập trường a.

Nàng đột nhiên cảm thấy, vợ trước của hắn bên ngoài…, nói không chừng là có cái nỗi khổ tâm gì…

-Ai, Đào Bảo, chẳng lẽ ngươi thiếu tiền đến mức đó sao?

Tô Noãn Noãn mở miệng nói.

-Nói nhảm, ngươi cứ nghĩ đi?

-Không phải, ý của ta là…

Tô Noãn Noãn dừng một chút, lại nói:

-Nếu ngươi có 100 vạn, ngươi còn có thể si mê tiền đến mức như vậy sao?

-A…. . . . .

Đào Bảo nghĩ nghĩ, sau đó nói:

-Chưa từng có 100 vạn, cho nên đối với vấn đề của ngươi, ta không cách nào trả lời.

Tô Noãn Noãn nhìn nhìn Đào Bảo, cười cười:

-Bất kể nói thế nào, cám ơn ngươi cứu ta. Cho ngươi thêm một cái ban thưởng.

Nói xong, Tô Noãn Noãn nhón chân lên, chuẩn bị hôn gò má của Đào Bảo.

Nhưng ngay tại thời điểm cái miệng nhỏ nhắn Tô Noãn Noãn sắp tiếp xúc đến gương mặt Đào Bảo, tên khốn này đột nhiên quay đầu, miệng thay thế vị trí mặt.

Tô Noãn Noãn vội vàng không kịp chuẩn bị, phản ứng không kịp nữa, quán tính hôn xuống dưới.

Ba!

Cứ như vậy, trời đưa đất đẩy, trực tiếp hôn tới, môi chạm môi.

Tô Noãn Noãn đương trường liền hóa đá.

Hạ Tình vừa đuổi tới hiện trường, cũng hóa đá.

Thật lâu về sau, Tô Noãn Noãn mới kịp phản ứng:

-Đào Bảo, ngươi không phải cố ý chứ?

-Nói hưu nói vượn. Bảo ca là loại người tùy tiện chiếm tiện nghi nữ nhân sao?

Đào Bảo khí khái hùng hồn nói.

Tô Noãn Noãn nghĩ nghĩ, sau đó gật gật đầu:

-Ân, đích xác không phải.

Hạ Tình đứng bên cạnh lảo đảo một cái, thiếu chút nữa liền té ngã.

-Úc, Hạ Tình, sao ngươi lại tới đây?

Lúc này Tô Noãn Noãn mới thấy được Hạ Tình, đi tới.

-Ta ở tiệm KFC phía đối diện.

Hạ Tình tức giận nói:

-Ngươi cùng Đào Bảo đến cùng đang giở trò quỷ gì.

-Trừ bạo an dân, thấy việc nghĩa hăng hái làm.

Tô Noãn Noãn nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn:

-Ta mặc dù chỉ là một cái streamer nhỏ, nhưng cũng không phải ai nghĩ muốn lên liền có thể lên, là cần phê duyệt đấy!

Hạ Tình: …

Lúc này, Diêu Viễn lại đi tới.

-Chuyện này, Tô tiểu thư, Đào tiên sinh, phiền phức hai vị đến cục cảnh sát làm ghi chép.

-OK.

Cứ như vậy, thời gian Đào Bảo gặp được Hạ Tình cũng hai ngày, đã là lần thứ hai đi vào đồn cảnh sát.

Đương nhiên, sự kiện lần này cùng Hạ Tình cũng không có có quan hệ gì.

Làm xong ghi chép, trời đã tối rồi.

-Đào Bảo, ngày hôm nay liền đi ăn vỉa hè?

Tô Noãn Noãn nói.

-Ân, được.

Đào Bảo liếc nhìn, quán bán hàng hai bên đường thật sự là không ít.

Sau đó, ánh mắt Đào Bảo rất nhanh liền tập trung vào một quán trong đó.

Quán vỉa hè chợ đêm này sinh ý cực kỳ nóng.

Nhưng đây không phải trọng điểm!

Trọng điểm là, Đào Bảo phát hiện một cái thân ảnh quen thuộc.

Ngày hôm nay ở tiệm KFC gặp phải nữ phục vụ viên xinh đẹp kia.

-Buổi chiều ở KFC kiêm chức, buổi tối lại đang nơi này kiêm chức, tiểu mỹ nữ thật đúng là vất vả a.

Tiểu mỹ nữ cũng nhìn thấy Đào Bảo, chu cái miệng nhỏ:

-A, anh đẹp trai quịt nợ.

Đào Bảo nhếch miệng cười cười, đi qua:

-Đằng trước xưng hô, ta thích. Tiền tố phía sau liền miễn đi.

-Nhưng ngươi thật sự là ăn chực a.

Tiểu mỹ nữ lại nói:

-Bất quá, về sau có người giúp ngươi tính tiền.

-Hả? Bách Hợp tỷ sao?

Đào Bảo tự nhủ.

-A, là vị mỹ nữ kia.

Tiểu mỹ nữ ngón tay chỉ sau lưng Đào Bảo.

Đào Bảo quay đầu nhìn lại, mặt hơi đen.

Hạ Tình cùng Diệp Hướng Dương.

-Hai người này thật là không chê chán a, đều cùng nhau đi dạo phố một ngày!

Khó chịu!

Nội tâm Bảo ca có chút khó chịu không hiểu được.

Tô Noãn Noãn cũng thấy được Hạ Tình cùng Diệp Hướng Dương, lập tức phất tay chào hỏi:

-Hạ Tình, Diệp tổng, qua ăn quán vỉa hè a.

-Được.

Diệp Hướng Dương lập tức đã đi tới.

Ngày hôm nay ở KFC trâu bò thất bại, Diệp Hướng Dương thì khỏi phải bàn, đều nghẹn đầy bụng.

Đêm nay nhất định phải ở trước mặt Hạ Tình tìm về mặt mũi a.

Mà dưới cái nhìn của Diệp Hướng Dương, cơ hội tới!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN