Nhân Lộ Thành Thần - Chương 32: Trẻ nhỏ thật dễ lừa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Nhân Lộ Thành Thần


Chương 32: Trẻ nhỏ thật dễ lừa


Đứng trước lối vào bí cảnh, Lâm Vũ cùng vị tiểu ca bán bản đồ đang vô cùng thân mật nói chuyện với nhau.

Bỗng cả người Lâm Vũ linh lực bạo phát, như sóng biển ầm ầm nổ vang, khuôn mặt đằng đằng sát khí, sau lưng dị tượng nổi lên, tay phải là quyền, tay trái là trảo lao đến tấn công vị tiểu ca bán bản đồ. Hắc Cẩu cả người cũng phồng lên cao hơn hai mét, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, móng vuốt mọc dài ra sắc bén như dao nhọn lao tới, toàn lực cắn về phía cổ vị tiểu ca kia.

Vị tiểu ca bán bản đồ đứng yên bất động, từ dưới chân vô số khói đen phun ra. Hình thành vô số thứ kỳ quái, có thứ giống yêu thú, có thứ giống bàn tay, có thứ như sợi dây, thanh kiếm lao về phía Lâm Vũ cùng Hắc Cẩu.

Mặt đất ngày càng nứt vỡ, lõm sâu xuống phía dưới vì không chịu nổi sức nặng của ba người.

Không khí xung quanh ngày càng vặn xoắn lại. Méo mó vặn vẹo.

Khói đen như vô tận bao trùm lấy Lâm Vũ cùng hắc cẩu, Lâm Vũ gầm lên một tiếng. Linh lực như vũ bão thổi tung mọi thứ xung quanh, cây cối bật tung cả rễ, đổ nghiêng ngả, bay đi tứ phía. Nhân cơ hội đó, Hắc Cẩu lao đến cả cơ thể cao hơn hai mét nhảy về phía tiểu ca, móng vuốt sắc bén kèm theo linh lực nhằm ngay phía cổ mà tới. Một tấm khiên đen như mực được hiện lên chặn đi đòn đánh của hắc cẩu. Lâm Vũ nhanh như chớp xuất hiện ở sau lưng hắn. một quyền vừa ra linh lực mang theo kình phong sắc nhọn như đao kiếm, đánh tới. Vị tiểu ca quay đầu một trăm tám mươi độ, trong miệng phun ra một đám khói đen chặn đòn đánh của Lâm Vũ.

Một tiếng đi qua, Lâm Vũ cùng hắc cẩu vẫn không làm được gì.

Hai tiếng đi qua, trên người Lâm Vũ cùng hắc cẩu bắt đầu xuất hiện thương tích.

Ba tiếng đi qua, hắc cẩu trọng thương nằm một bên, Lâm Vũ cũng mình đầy thương tích.

Bốn tiếng đi qua. Vị tiểu ca bị Lâm Vũ bóp cổ xách lên không trung.

“thả ta ra, nếu ngươi giết ta cả Kim Kê thành cũng phải chết”

“Vậy sao, nói vậy ta nên thả ngươi đi, đúng không lão quái vật”

Lâm Vũ không do dự linh lực bạo phát, điên cuồng tàn phá thân thể vị tiểu ca trước mắt.

“Không…một tiếng thét đau đớn vang lên”

Cũng tại lúc đó, Người của Bách gia tại Kim Kê thành đang được tụ họp lại với nhau. Đứng trong phòng họp, gia chủ Bách Chiến cả khuôn mặt đang vặn vẹo, đằng đằng sát khí, phẫn nộ gào thét “Tìm cho ta, là ai giết con ta, ta phải để hắn sống không bằng chết”

Một vị trưởng lão mở miệng, cũng vô cùng phẫn nộ nói “gia chủ yên tâm, người của Bách gia đều đã được tụ tập tại Kim Kê thành, chỉ cần dựa vào bản mệnh ngọc của đại thiếu gia, rất nhanh có thể tìm ra được vị trí hung thủ, đến lúc đó hắn phải hối hận vì sinh ra trên cõi đời này”

Bỗng dưới chân Bách gia một trận pháp đen kịt hiện lên, không chỉ Bách gia mà cả Kim Kê thành đều được bao phủ trong một trận pháp đen kịt.

Bách Chiến lao ra ngoài, khuôn mặt hoảng sợ. Muốn nói điều gì nhưng đã không kịp.

“ RẦM”

Một vụ nổ vô cùng lớn vang lên, cả Kim Kê thành được bao bọc trong quả cầu đen khủng lồ rồi vỡ vụn. Đợi quả cầu biến mất về sau, xung quanh đã trở thành bình địa, đất đai cháy đen như mực, bốc mùi khét lẹt. Cả Kim Kê thành đều tan thành cát bụi.

Lâm Vũ từ xa nhìn xem tất cả, không thể không nói lão quái vật chính là độc ác, đã chết cũng phải có người chôn cùng.

“ Ngươi đợi đó, ta sẽ không tha cho ngươi”

Bỗng từ xác vị tiểu ca lao ra một đoàn khói đen, bay vút lên không trung rất nhanh biến mất.

Lâm Vũ muốn ngăn cản nhưng đã không kịp.

Lâm Vũ rút lại lời vừa nói. Lão quái vật đâu chỉ độc ác mà còn vô cùng khôn ngoan. Đầu tiên là giả chết, sau đó hủy diệt cả một thành trì để tạo cơ hội chạy trốn. Từ lúc bắt đầu, vị tiểu ca này đã là một người chết, sau đó bị một sợi tàn hồn của lão quái vật điều khiển. Bí cảnh cũng là do lúc sống hắn tạo ra, mục đích là để đoạt xá cơ thể người khác,sống lại một lần nữa. Sau khi một sợi tàn hồn của hắn thành công điều khiển vị tiểu ca này, hắn liền mở cảm bẫy chính là bí cảnh hắn đã tạo nên từ trước. Sau đó, bán tấm bản đồ cho những người ra vào bí cảnh. Để họ đi theo con đường hắn đã chỉ định. Một là nhanh chóng chọn ra người thích hợp để đoạt xá, hai là dùng sinh mạng của những người bị giết chết để tẩm bổ cho linh hồn. Trận pháp diệt đi Kim Kê thành cũng là do lúc sống hắn tạo ra, phòng trường hợp kế hoạch thất bại, liền tạo ra cho mình một đường lui chạy trốn. Một sợi tàn hồn nhập vào vị tiểu ca này, tuy chỉ có tu vi tẩy cốt cảnh nhưng lão quái vật chính là lão quái vật. Không chỉ công pháp,võ kỹ nhiều vô kể, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú, khả năng quan sát, phản ứng đã ở mức kinh khủng để hình dung. Nếu không phải dựa vào thể chất và dị tượng của hắn, thắng thua cũng không nhất định.

Ngồi một lúc kiểm kê lại thu hoạch trong bí cảnh, nhìn xem chiếc túi trữ vật của Lưu Ly Lan Linh cùng Bách Hoa Dương bị hắn cướp được, mở ra chiếc túi của Lưu Ly Lan Linh đầu tiên, bên trong chỉ có vài bộ y phục đơn giản, tài nguyên thì không đáng bao nhiêu, có lẽ đã bị nàng ta sử dụng hết vào việc tu luyện, bên trong chỉ có một cuốn linh xà bộ là đáng giá, bỗng Lâm Vũ phát hiện một cuốn sách lạ, cầm lên thì thấy trang bìa viết “ Nhật ký Lưu Ly”, không do dự Lâm Vũ vứt luôn quyển sách vào túi trữ vật, hắn không nhàm chán đến mức đấy. Lại mở ra túi trữ vật của Bách Hoa Dương, bên trong linh thạch, linh dược rất nhiều, công pháp cũng có vài quyển. Trong đó được Lâm Vũ chú ý nhất là hai quyển sách, một là bạch cốt trảo, hai là cuốn sách tên “ Bí mật không ai biết”, mở nó ra xem dòng đầu tiên là “ Ta Bách Hoa Dương có một bí mật, ta là người trọng sinh, kiếp trước ta là” xem đến đây, Lâm Vũ liền ném luôn nó vào túi trữ vật, hắn không rảnh hơi quan tâm đến người chết.

Bây giờ Kim Kê thành đã bị hủy, Lâm Vũ không còn cách nào khác, đành phải tiếp tục lên đường tiến về Cổ Mã Bạch thành. Tòa thành này thuộc về quốc gia Long Tiên Nam nằm ở ngay đường biên giới với Hoàng Minh đại triều.

“Ngươi là người của Hoàng Minh đại triều”

“Đúng vậy”

Hiện tại, Lâm Vũ đang đứng ở cổng Cổ Mã Bạch thành, hắn bị binh lính ngăn trở. Nguyên nhân là do Hoàng Minh Đại triều và Long Tiên Nam những năm gần đây đang xảy ra xung đột càng lúc càng lớn.

“Ngươi đến đây có mục đích gì”

Lâm Vũ cứng họng, hắn không thể trả lời hắn là con trai của tể tướng Hoàng Minh Đại Triều vì trốn nạn nên mới đến Long Tiên Nam, chẳng lẽ nói đến thăm bà con xa, hay đi du lịch ngắm cảnh. Có kẻ ngốc mới tin.

Bỗng lúc này, một cỗ xe ngựa được kéo bởi kéo bởi hai con bạch mã, trên trán mọc một chiếc sừng dài xuất hiện. Đây là một một loại yêu thú có huyết mạch thần thú Kỳ Lân. Giá trị có thể nói là liên thành có tiền cũng không mua được. Cả tòa xe ngựa đều được đúc bằng kim tinh, lưu ly, bảo thạch lộ ra một cỗ khí chất cao quý, thậm chí đến người đánh xe cũng là ngộ pháp cảnh cường giả.

“Cho hắn vào”

Một giọng nói mang ba phần đoan trang lễ nghĩa, ba phần thấu hiểu lòng người, ba phần ôn nhu dịu dàng từ trong xe ngựa vang lên. Chỉ nghe âm thanh ôn nhu, dịu dàng này cũng đủ để cho người ta biết đây là một vị đại mỹ nữ.

Binh lính chỉ “dạ” một tiếng liền nhường đường cho Lâm Vũ.

Lâm Vũ quay người lại “ đa tạ” một câu, liền quay người rời đi.

Đợi Lâm Vũ đã đi xa. Vị phu xe mới quay lại hỏi “không phải người muốn gặp hắn sao”

“ Bây giờ chưa phải lúc”

Đi trên đường cái náo nhiệt, Lâm Vũ rất nhanh tìm được Vạn Tiền Các. Đây là một trong những thế lực lớn nhất Đại Vận thế giới. Câu trâm ngôn của họ “ Chỉ cần ngươi có tiền, không gì là không thể”. Vạn Tiền Các chủ yếu kinh doanh mua bán đan dược,pháp bảo, vũ khí, công pháp,… nói chung là chỉ cần ngươi có tiền, cái gì cũng có. Chỉ cần ngươi dám bán, cái gì cũng dám mua. Nhìn xem cả tòa nhà như một thỏi vàng lớn, được bôi một loại Hoàng Kim dầu, đang tỏa sáng như ánh vàng. Lâm Vũ không khỏi kinh ngạc. Bước vào bên trong, khắp nơi đều là tu sĩ,tìm đến một nơi bán đồ gần đó. Vị mỹ nữ nhìn thấy Lâm Vũ đi đến rất nhanh nở ra một nụ cười chuyên nghiệp hỏi “khách quan, ngài muốn mua gì”

“Ta đến bán đồ”

Lâm Vũ từ trong túi trữ vật lấy ra tất cả loại đan dược,khoáng thạch và pháp bảo hắn không dùng đến, đều được hắn bán đi. Cầm trên tay viên đá đen kịt nhìn ra sao cũng chỉ là một viên khoáng thạch bình thường. Lâm Vũ do dự, hắn cũng không biết vì sao mình do dự không muốn bán nó.

“ Đại ca ca, huynh cho tiểu muội muội viên đá đó được không, trông nó thật đẹp mắt”

Bỗng một giọng nói ngọt ngào vang lên. Lâm Vũ cúi người xuống, không biết từ bao giờ bên cạnh hắn đã xuất hiện một tiểu loli mới mười hai mười ba tuổi, đôi mắt to tròn, xanh dương như chứa đựng cả bầu trời. Mặc một bộ váy đen tuyền phong cách lolita, trên tay cầm một chiếc kẹo que siêu bự, trông vô cùng dễ thương. Nhưng đó không phải điểm quan trọng nhất, quan trọng nhất là đôi sóng lớn mãnh liệt bao trùm cả thiên hạ. Nhìn vào đôi sóng lớn đó, Lâm Vũ cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Ổn định bản thân.Lâm Vũ liền lắc đầu nói “không được, tiểu muội muội mau đi chỗ khác chơi đi”

“Vậy sao, muội muội mua nó được không”

Cô bé trông có vẻ thất vọng, từ trong bộ ngực móc ra một chiếc túi nhỏ, trong ngực chứa đồ được sao, sao hắn không nhìn thấy.

Lâm Vũ định từ chối lần nữa, nhưng thấy trong chiếc túi của tiểu loli có hơn mười viên trung phẩm linh thạch, cộng thêm một viên đan dược chỉ cần nhìn cũng biết là vật bất phàm.

“ tiểu muội muội, sao ta có thể từ chối một cô bé dễ thương như muội chứ, tiền bạc đâu quan trọng”

Một tay Lâm Vũ không do dự nhận lấy chiếc túi, tay kia thì đưa viên hắc thạch cho cô bé.

Tiểu loli trên mặt vui mừng hớn hở, đôi môi nhỏ nhắn vui vẻ nói “ Đại ca ca, cảm ơn huynh, huynh thật tốt”

“Haha, không có gì”

Đợi cô bé đi mất về sau, Lâm Vũ mới mỉn cười vui vẻ nói “ trẻ nhỏ, thật dễ lừa”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN