Nhân Tộc Đại Đế - Truy sát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Nhân Tộc Đại Đế


Truy sát



Nhân Giới

Vạn lịch tháng 7 năm 2579, Vũ Quốc, Yến Triều, Tụ Phong Sơn.

Trong rừng xanh, hai bóng người một già một trẻ đang chạy thục mạng, xa xa khoảng cánh trăm trượng có thể thấy được ba hắc y nhân đang đuổi theo.

-“Vương gia Người chạy mau, để nô tài ngăn ba hắc y nhân này lại” Ông lão hét lên với thiếu niên bên cạnh

-“Hoang đường, Vũ lão ngươi mới luyện thể tầng bảy làm làm sao chặn ba tên luyện khí chín tầng kia được. Không được, ngươi phải chạy với ta” Thiếu niên được gọi Vương gia quát lên.

-“Haha, không ai trong các ngươi đừng mong chạy thoát” một trong ba tên hắc y nhân đuổi tới cười haha lớn tiếng nói, tay nắm phi đao phóng tới.

-“Không tốt, Vương gia, Ngài mau chạy” Vũ lão tay phải nắm lên cổ áo thiếu niên dùng lực mạnh nhất phng tới trước, sau đó rút trường kiếm phía sau lưng ra đón đỡ phi đao.

-“Chạy đi đâu” Một tên hắc y nhân khác trong đám nhanh chóng vọt lên hướng về tên thiếu niên kia đuổi tới.

-“Khốn kiếp, ở lại cho ta” Vũ lão tay phải cầm kiếm, tay trái nhanh chóng lấy ra một viên đan dược màu cam nhạt nhanh chóng uống vào, thuốc vừa vào một cỗ lực lượng cực lớn phát ra trên người Vũ lão, hai mắt hắn đỏ ngầu.

‘Vụt’ thân ảnh Vũ lão lóe lên nhanh chóng chặn trước mặt của hắc y nhân kia, hắc y nhân thầm nói không tốt, kiếm trong tay nhanh chóng chặn trước mặt. ‘keng’ hai kiếm chạm vào nhau, hắn y nhân bị đẩy lùi ra phía sau khoảng 10 bước chân, miệng phun ra một búng máu, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vũ lão.

-“Bạo trúc nguyên đan” hắc y nhân âm trầm nói.

-“Cái gì, là bạo nguyên đan” Hai tên hắc y nhân còn lại kinh hãi đồng thanh nói.

-“Khốn kiếp, Lão nhị, Lão tam, chúng ta đi” Tên hắc y nhân trọng thương kia nhanh chóng đưa ra quyết định xoay người rời đi.

Bạo trúc nguyên đan chính là đan dược tăng tiến sức mạnh tạm thời cho linh giả thuộc luyện thể kì tăng thẳng đến trúc cơ kỳ, tùy thuộc vào màu sắc của bạo nguyên đan mà quyết định đến phẩm cấp và thời gian lực lượng được được tăng lên. Bạo trúc nguyên đan được chia thành năm màu, theo thứ tự là xanh, vàng, đỏ, trắng, cam. Xanh thì tăng sức mạnh lên khoản một canh giờ, vàng là hai canh, đỏ là ba canh, trắng là bốn canh, cam là năm canh. Viên thuốc của Vũ lão lấy ra hiển nhiên là cao nhất, duy trì được 5 canh giờ, thế nên 3 tên Hắc y nhân mới quả quyết rời đi như thế. Mà hiển nhiên đan dược tăng phúc tạm thời như thế này thì tác dụng phụ rất lớn, cấp đan càng cao tác dụng phụ càng nhiều.

-“Vương gia” Vũ lão nhanh chóng chạy đến chỗ của thiếu niên. Lúc trước tình huống nguy cấp lão khôg nghĩ được nhiều nên mới hoá liều ném thiếu niên này về phía trước, sau khi bị Vũ lão ném đến phía trước thì kiệt sức hôn mê bất tỉnh. Vũ lão thở dài nhanh chóng đặt thiếu niên lên lưng rồi lao đến phía trước.

———————–

Yến Kinh, Điện Kim Loan.

Trong đại điện, phía trên ngai vàng, một người đàn ông trung niên thân vận long bào tức giận quát:

-“hừ, lũ vô dụng, truy sát một tiểu tử luyện thể tầng 5 với lão già luyện thể tầng bảy cũng không xong. Các ngươi ăn hết biết bao nhiêu của Trẫm, chút chuyện nho nhỏ như thế cũng làm không xong” .

-“Bệ hạ bớt giận, lão già kia sử dụng bạo trúc nguyên đan cấp 5, ba người bọn thần cũng vô kế khả thi” ba tên hắc y nhân kia đồng thanh nói.

-“Hừ bạo trúc nguyên đan, nếu thật là bạo trúc nguyên đan cấp 5 thì các ngươi thua không oan. Thế nhưng hoàng thất Vũ Quốc vẫn chưa diệt tận gốc, nếu không quan tâm thì sau này tất là mối họa không lường được. Ba người các ngươi bằng mọi cách trong một năm phải đem đầu của tên tiểu tử kia về ngay cho Trẫm, nếu không thì chuẩn bị cái đầu của các ngươi đi. ” hoàng thượng kia hừ lạnh, trầm giọng nói.

-“Thần tuân chỉ” Ba tên hắc y nhân kia lại đồng thanh nói.

-“Bãi triều” Hoàng thượng kia quát lớn

-“Ngô Hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế” Bá quan văn võ đồng thanh cung kính hô lên.

———————-

Trong một hang động nơi Tụ Phong Sơn.

Một ông lão đang quỳ bên cạnh một thiếu niên đang hôn mê, hai người này hiển nhiên là Vũ lão và thiếu niên được gọi là Vương gia kia.

-“Vương gia, thứ cho lão nô bất lực. Lão nô đành phải đi theo lão Vương gia cùng bệ hạ rồi. Ngày sau Vương gia phải tự chăm sóc tốt cho bản thân của mình, đừng có làm việc lỗ mãng, lão nô đi đây” Vũ lão giọng nói ước át nói, hai tay cầm một lá cờ màu xanh phất tới phất lui, sau đó cắm lá cờ kia xuống đất. Hai tay tiếp tục bấm một thiên pháp ấn phức tạp.

-“Phong” Vũ lão quát lên

Tiếng ‘Phong’ vừa xuất, động khẩu của hang động quỷ dị biến mất. Nhìn từ vào thì thấy không khác gì vách núi thông thường, không ai có thể nghĩ nơi đây từng có một cửa động cả.

-“Ta đã dùng Phong hình trận để che lấp đi động khẩu này, trúc cơ trung kỳ cũng không thể thấy được dị thường trong đó, hi vọng không có trung cơ hậu kỳ đi qua. Vương gia lão nô đã tận lực rồi, ngày sau…” Lời của Vũ còn chưa dứt thì cả người hắn gục xuống, nhắm mắt về trời.

Ở một nơi gần hang động mà thiếu niên Vương gia kia đang hôn mê khoảng chừng mười bảy, mười tám trượng xảy ra một cuộc đại chiến giữa một cô gái trẻ và yêu thú đang diễn ra, hai bên đối chọi cực kỳ gây gắt.

Nhìn kĩ hơn thì có thể thấy được cô gái này dáng người đẹp cực kỳ, thân vận một bộ xiêm y màu hồng nhạt, tay cầm trường kiếm màu xanh, khuôn mặt đẹp tựa tiên thiên như tiên nữ giáng trần, nếu thả cô gái này vào thành thị thì các chàng trai trong đó hẳn sẽ thần hồn điên đảo, mất ăn mất ngủ.

Đối thủ của hồng y thiếu nữ này là một con Xích Dực hổ, một yêu hổ cấp 2, sức mạnh cỡ chỉ trúc cơ trung kỳ. Thế nhưng đừng nhìn nó tu vi là trúc cơ trung kỳ mà coi thường, phải biết rằng đây chỉ là một đầu ấu hổ mà thôi, khi trưởng thành có thể ngang với tồn tại Tạo giới cảnh, không thể xem thường được. Bình thường Xích Dực hổ không thể nào xuất hiện tại một khu rừng quốc gia nho nhỏ này được, ngay cả các cấm địa sâm lâm đều cực kỳ hiếm thấy. Nhất là ấu hổ, nếu tin cô gái này bắt được ấu hổ Xích Dực hổ truyền ra thì chắc sẽ dẫn đến một hồi gió tanh mưa máu.

-“Nghiệt súc còn không mau quy thuận, bổn tiểu thư để ý đến ngươi là phúc của ngươi, ngươi còn dám chống đối.” Thiếu nữ giận dữ hét lên, trường kiếm trong tay huy vũ, thân kiếm phát ra quang mang xanh nhạt. Ngay lập tức, một luồng gió từ thân kiếm phát ra bắn thẳng về Xích Dực hổ, đánh vào chân trái con hổ này.

-“Rống ~ ” Xích Dực hổ gầm lên cực kỳ giận dữ, hai ánh mắt đổ đậm trừng nhìn hồng y thiếu nữ.

Xích Dực hổ toàn thân lông như kim thép, thân hình khổng lồ tràn ngập lực lượng, hai cánh trên lưng mở rộng ra ,hai chân trước khụy xuống làm ra một cái tư thế, ngay sau đó lợi dụng đôi cánh của mình phát động ra tốc độ kinh người vồ tới hồng y thiếu nữ. Khoảng cách ba bốn thước, một cái nháy mắt liền tới trước người cô gái.

Hồng y thiếu nữ thầm than không tốt, vận dụng lực lượng vào hai chân, sau đó giật lui lại phía sau cánh chừng trăm thước, trường kiếm ngang thân tạo nên một cái thủ thế, đón đỡ thế công của Xích Dực hổ.

‘keng’ Vuốt nhọn của Xích Dực hổ và trường kiếm va chạm vào nhau tạo nên một luồng kinh phong quét ngang hết thảy cây cối xung quanh mười trượng gần đó.

Giao phong qua đi, hồng y thiếu nữ vẫn đứng thẳng nhưng Xích Dực hổ thì ngã quỵ nằm sấp xuống đất, xem chừng hình như là kiệt sức. Mà cũng đúng, một trảo vừa rồi đều dùng hết lực lượng của đầu ấu hổ này, không ngã quỵ mới lạ.

-“Hừ, xem ngươi còn chống chọi như thế nào” Hồng y thiếu nữ hừ lạnh, nhưng nội tâm ngay lập tức vui mừng hẳn lên, nàng hơ tay một phát một chiếc vòng cổ quỷ dị xuất hiện trên tay của nàng, ngay sau đó nàng lập tức đeo lên cổ của con hổ. Điều kì lạ là chiếc vòng cổ nhỏ tí tẹo đó đưa tới trên cổ con hổ thì lập tức lớn ra, với trình độ Vũ Quốc nói ra cũng cực kỳ dọa người.

-“Ta thu phục một đầu ấu hổ Xích Dực hổ, xem phụ thân còn xem thường ta nữa không, mà cũng đến lúc về rồi” Nàng nội tâm vui vẻ thầm nghĩ, đang định đứng lên đi về thì ánh mắt vô tình liếc qua động phủ thiếu niên Vương gia đang hôn mê, ánh mắt kinh ngạc.

-“Ồ, có người hôn mê trong kia, xem nội tâm ta đang vui vẻ nên làm phúc cứu ngươi đi” Nghĩ thầm, sau đó hồng y thiếu nữ cất bước đến chỗ thiếu niên Vương gia.

————-o0o————

-Trượng: 1 trượng = 2 bộ = 10 thước = 3,33 m

-Thước = 10 tấc = 0,33 m

-Trường sam: áo của nam

-Xiêm y: áo của nữ

Truyện yy: Phá Diệt Thiên Tôn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN