Nhất đạo đăng vương - Chương 1: Đông Quân đại lục: tu tiên giới mở
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
84


Nhất đạo đăng vương


Chương 1: Đông Quân đại lục: tu tiên giới mở


Tại một mảnh lục địa loài người phong cách cổ xưa, một thiếu niên Trần Phong thân mặc trường y đang ngồi trên đỉnh một toàn đại đường của gia tộc, chẳng biết hắn làm gì, nhưng cứ nhìn mãi lên bầu trời, hắn nhìn cách các ngôi sao vận vị, hắn nhìn lại vạn vật xung quanh, như đang lĩnh ngộ thay thấu ngộ gì đó…

-“Keng keng”.

Tiếng chuông đánh thức gia tộc hắn vang lên, gia tộc hắn là Trần gia nhất tộc ở mảnh đại lục này, tuy nhiên gia tộc hắn không có được quyền thế như các gia tộc các bạn hữu trong học viện. Hắn tên gọi Trần Phong, năm nay 16 tuổi, có thân phụ là Trần Thức, mẫu phụ Triệu Nương.

Như thường lệ, hắn lại đến học viện. Tại học viện hắn chỉ là một học sinh bình thường, trước đây hai năm hắn lại là đỉnh phong đứng đầu học viện. Nhưng hai năm sau hắn lại ở dưới đáy bần cùng…chịu nhiều áp bức, bản thân hắn cũng không lên tiếng, không phải bởi vì hắn nhút nhát, mà hắn còn cả một trọng trách gia tộc trên vai nên phải nhẫn nhịn…không thể vì bản thân mà ảnh hưởng đến cả gia tộc. Thực chất cũng không biết gia tộc hắn vì sao lại đến nông nỗi như vậy, nhưng biết rằng trước khi hắn sinh ra
gia tộc hắn đã như thế từ rất lâu.

Hắn cũng có bạn bè trước đây, nhưng cũng không tính là bạn bè, thực chất chỉ là qua tiếng gọi. Trước đây lúc hắn đỉnh phong có nhiều kẻ xưng huynh gọi đệ, bây giờ thực sự…Tại học viện, hắn không có nhận được thứ không phải là tình cảm thông thường, mà ngược lại tại đây hắn không được ai tin tưởng, kể ra cũng phải nhờ đến lũ bạn trước kia của hắn, vì muốn thể hiện, nhiều lần đem hắn ra làm chuột bạch, đặt điều không ít, mà bản tính hắn không thích nói nhiều, dần dần với tính tình nhãn quang không minh bạch hắn bị coi như lập dị và không được ai tin tưởng…cứ thế.

Nhưng tại đây, Trần Phong hắn lại đơn phương cô gái chung học viện, tên gọi Phong Linh Nhi, đỉnh phong học viện lúc này, cùng tuổi với y, tính tình hoạt bát, nhưng không nói nhiều, khuôn mặt xinh đẹp khả ái, đối mắt to tròn, hàng mi diễm lệ, khuôn mặt đều đặn lộ rõ ý tứ thông minh, dịu dàng, tự tin, quyết đoán…vẻ đẹp nhất của nàng phải kể đến đôi môi đầy đặn, màu vị phần phi thường hoàn mỹ màu sắc xinh đẹp, mê hoặc vô cùng, và bàn tay dịu dàng, khả ái….nói chung đại khái là thế.

Tiếc là kết quả Trần Phong hắn tỏ tình thực sự là…thất bại. Mặc dù Phong Linh Nhi biết rõ ý tứ đối phương nhưng nàng từ đó lại không có phần né tránh hay ghét bỏ đối phương, cứ như thường ngày không có gì xả ra…Ngược lại hắn Trần Phong luôn cố gắng né tránh, tránh mặt được càng nhiều càng tốt. Nhưng sau nhiều ngày hắn lại suy nghĩ kĩ lưỡng hiểu rõ vấn đề bản thân và trọng trách còn giang dở…thế đành buông xuống nam tử thẹn cứ vậy cố gắng diễn như không có gì xảy ra.

Rồi một ngày toàn bộ toàn đại lục vận vị của hắn có thay đổi, như có nguồn sức mạnh to lớn từ trong sắp bạo phát phá hủy toàn bộ mảnh đại lục này. Rồi bỗng nhiên tinh không bầu trời thay đổi, hư không vặn vẹo mở ra, một đám người phong cách trang phục tựa đại lục hắn xuất hiện, bố trí cái gì trận pháp, chốc lát sau, toàn bộ người trên lục địa của y chuyển đến môn nơi nào đó rộng lớn hơn, không khí trong lành hơn…Bỗng một vị cường hãn lam y lão đầu quát:

-“Từ hôm nơi này sẽ là mảnh đất sống mới của các ngươi, cái kia lục địa đã đến cực hạn tiêu tan về hư vô.”

Không đợi phản ứng lão đầu nói tiếp:

-” Có phải các ngươi cảm thấy uy áp, toàn thân cứng đơ, huyết mạch không thể vận vị. Đó là do thiên địa phép tắt tại đây, nơi này gọi là Đông Quân đại lục, là đại lục tu chân, chân nguyên bổn dạng của vũ trụ”

(P/S: đại khái là thế giới tu tiên, dạng cuối cùng là tu chân giới không phải thế giới trước kia bọn Trần Phong sinh sống).

Ngược lại với lời của lão đấu y giả, Trần Phong không hề cảm thấy uy áp, ngược lại hắn cảm thấy thoải mái, cơ thể như giãn ra gân cốt, kinh mạch điều hòa, thông suốt đại trí đại tuệ mà trước kia thế giới cũ phải khổ cực các lão già cày sách cày vở chỉ để được tí tẹo trong đó. Không chỉ hắn mà cả gia tộc đều không có cảm thấy uy áp mà là thân thuộc vô cùng bất quá hiện tại không cử động hay vận vị huyết mạch được. Điều này dựa vào nhãn quang hắn có thể thấy được bởi hình thái gia tộc khó khăn bao lâu nay đâu giống hiện tại sắc vị khuôn mặt.

Nói xong, lam y lão đầu tiếp tục giải thích rõ ràng sự tình cho toàn thể cư dân vừa chuyển tới, còn nguyên do vì sao hắn lại có hành động như vậy với một cái lục địa xa lạ thì không có nói ra. Tóm lại hắn chỉ trình bày đại khái về thế giới mảnh lục địa này chia ra tam đại tộc lần lượt: Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc. Bọn lão đầu tất nhiên là nhân tộc chi nhân. Ở đây đại lục tên gọi Đông Quân, chia ra làm tam giới theo thứ thự Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc. Nhân tộc giới là vũng lãnh thổ trung tâm và phía đông, còn Yêu tộc ở phía Bắc, Ma tộc hung hãn hơn ở phía Nam và phía Tây. Tất nhiên một điều, không cùng một tộc ắt sẽ có chiến sự, ở đây tam tộc cũng tranh chấp liên miên chém giết không ngừng hòng chiếm đoạt Đông Quân đại lục làm của riêng.

Giải thích xong hắn an bài cho các cư dân theo bản năng về vị trí hầm mỏ khu vực làm nhiệm vụ khai khoáng, do cư dân mới đến phải tích đủ 1 vạn tinh thạch hạ phẩm mới được tự do sinh sống, còn đám người được đưa đến được sống đã là quá tốt dĩ nhiên can tâm đi khai tinh thạch. Phân bố, hắn giữ lại đám người học viện, đám người này giờ phút này đã có thể tự do nói chuyện bất quá kinh ngạc không sao nói ra lời. Nhìn lại, lão đầu bạch y nói:

-” Các ngươi có chỉ thị từ thượng cấp, lập tức đến Khảo Hạch tháp, khảo thí tu chân thạch, nếu được chọn sẽ đến môn phái tích hợp tiến hành tu luyện”

Nói xong, đợi bọn Trần Phong đám học viện kịp tiêu hóa lời vừa hói, lam y lão đầu phất tay, mở truyền tống trận gần đó, rồi đứa nhóm người học đi vào. Lão lại nói:

-” Các ngươi yên tâm lên đường, phụ mẫu các ngươi không cần lo, bọn ta sẽ bảo hộ bọn họ đến lúc các ngươi đủ thực lực, nhưng mỗi năm thu phí bảo kê, à nhầm bảo vệ là 2 vạn tinh thạch hạ phẩm, cố gắng tu luyện cho tốt…chúng ta chờ các người trở về.”

Phải biết 2 vạn tinh thạch hạ phẩm nếu người thường vận khí không tốt không chừng mười năm cũng đừng hòng đào ra 1 vạn viên nói chi là 2 vạn hạ phẩm linh thạch, còn nếu là dạng bình thường khoảng 3 năm là đào đủ 1 vạn viên. Ngược lại nếu là tu chân có khả năng tu tiên, vận khí ắt tốt hơn người thường khoảng 10 lần.Làm nhiệm vụ tông môn có khi một năm nhiệm vụ lại đủ trả phí vài năm không chừng.

Nói rồi truyền tống trận tốc biến đưa toàn bộ bọn học viên Trần Phong, Linh Phong Nhi và dám còn lại cùng truyền đến Khảo Hạch tháp gần nhất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN