Nhật kí làm bạn trai của hội trưởng học sinh - #1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Nhật kí làm bạn trai của hội trưởng học sinh


#1


Tháng mười hai rét đậm rét hại, sau khi kì kiểm tra chất lượng cuối học kì một kết thúc, sang học kì hai, trường THPT Eton như vỡ tung với các trận đấu bóng đá, giao hữu có, mà đấu toàn thành phố cũng có.

-Uyển Linh, chiều đi cổ vũ bóng đá không? Trường mình với Đại học A.-Thanh Thanh hào hứng kéo quyển sách trên tay cô xuống, hỏi.

-Không.-Dư Uyển Linh đưa mắt nhìn liếc qua cô bạn, lạnh nhạt trả lời, sau đó lại cúi đầu đọc tiếp.

Nhìn đi, đây là học sinh điển hình chăm ngoan học giỏi đấy.

-Sao không đi?

-Ở nhà ngủ.

E hèm, cho rút lại câu nói vừa nãy.

-Dư Uyển Linh!!!-Lần này thì Thanh Thanh không chịu được nữa, trực tiếp giật phăng cuốn sách trên tay Dư Uyển Linh ra, nhìn qua một lượt. Ôi mẹ ơi, “Chọc tức vợ yêu, mua một tặng một”, cảnh đang hấp dẫn, nhìn qua mặt Dư Uyển Linh, đúng là một trời mây đen xám xịt, Thanh Thanh giả ngơ ngay lập tức dúi trả quyển sách lại cho bạn học Dư:-Mày ở nhà đọc truyện?

-Ừ.-Một câu trả lời ngắn gọn, súc tích.

Thanh Thanh mỉm cười, hất cằm bảo:-Đi cổ vũ với tao, tao cho mượn hai cuốn nữa.

Câu nói quả nhiên có sức hút rất cao, Dư Uyển Linh ngay lập tức thò đầu ra khỏi cuốn truyện.

-“Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” và “Mãi mãi là bao xa”.

-“Yêu em từ cái nhìn đầu tiên” đọc rồi.

-Vậy “Hãy nhắm mắt khi anh đến”?

-Nhắm mắt thì sao nhìn thấy nhau?

-Cảm nhận bằng trái tim.

-Vậy hai người họ có bị bệnh tim không?

-Cái đó…-Thanh Thanh thực sự bế tắc với loại câu hỏi này.-Rốt cuộc có đi không?

-3 cuốn. Đi.-Dư Uyển Linh mặc cả.

Thanh Thanh tức đến nghiến răng nghiến lợi:-Ok, 3 cuốn thì ba cuốn.

***

Mặc dù Thanh Thanh không tin lắm vào khả năng giữ lời hứa của bạn học Dư, đặc biệt là khi trong tay nó vẫn còn quyển truyện chưa đọc xong, thế nhưng hai giờ chiều, Dư Uyển Linh vẫn rất đúng giờ có mặt.

Thanh Thanh hồ hởi chạy ra kéo tay Uyển Linh vào chỗ ngồi ngay bên cạnh mình thì ngay lập tức đập vào mắt cô là hai miếng dán trên mặt Uyển Linh, vô cùng bắt mắt.

-Uyển Linh, thế này là…-Thanh Thanh thắc mắc.

Dư Uyển Linh mệt mỏi nhún nhún vai:-Anh hai tao học trường đại học A.

-Thế là mày cổ vũ cho cả hai đội?

-Mày cũng biết tao luôn là cổ động viên trung lập mà.-Dư Uyển Linh ngồi xuống ghế, nhanh tay giở cái balo của Thanh Thanh ra, thành công lấy được ba cuốn truyện.

-Trung lập cái gì, cô lập thì có.-Thanh Thanh bực tức ngồi xuống cạnh Uyển Linh. Khó khăn lắm mới rủ được nó đi cổ vũ, cái giả phải trả cũng đâu có ít, vậy mà nó liền làm cho cô một vố cổ vũ cả hai đội. Ôi mẹ ơi, thật là nghiệp chướng.

-Vậy là anh hai mày bắt mày đi cổ vũ trường ổng hả?

-Chính xác là đe dọa. Ổng nói tao mà không đi, cơm tháng này tao phải tự nấu. Mày nói đi, tao nên làm thế nào?

Cái này… Mã Thanh Thanh cô sâu sắc thông cảm, năm ngoái cô cũng đã được lĩnh hội tài năng tuyệt đỉnh của Dư Uyển Linh về cái mảng gọi là nữ công gia chánh, kết quả thì sao, ôi thật đáng tự hào, Dư Uyển Linh hoàn toàn làm cháy 3 cái xoong, làm hỏng 2 cái chảo, làm vất đi 5 gói mì, 1 vỉ trứng, 1 hộp cá hồi, rau dưa rong biển còn lại không kể xiết.

Thanh Thanh vỗ vai Dư Uyển Linh, đoạn bóc lấy miếng dán có logo trường đại học A ở một bên má Uyển Linh ra, xé làm đôi, trong khi Dư Uyển Linh còn ú ớ chưa kịp phản ứng, Thanh Thanh nhanh tay dán một nửa cái logo đó lên má trống của mình
– Mày làm cái gì vậy?-Dư Uyển Linh bối rối hỏi.
– Làm thế này ít ra cũng không đến nỗi nổi bật. Yên tâm đi, hôm nay tao chơi thử một lần trung lập cho biết.- Mã Thanh Thanh vừa chỉ vào một bên má vừa cười hì hì.
– Sao? Cảm động vì có người bạn tốt như tao rồi hả?- Mã Thanh Thanh huých vai Dư Uyển Linh.
Dư Uyển Linh chẳng biết nói sao, đành ngượng ngùng chỉnh lại miếng dán trên mặt, bâng quơ nói:- Kệ mày.
***
Ở dưới sân, các cầu thủ đang ùa ra khởi động làm nóng cơ thể bằng một vài động tác làm giãn cơ cơ bản. Chỉ một hành động này thôi mà cũng khiến cho các bạn nữ ở trên khán đài khó thở, chảy máu mũi toàn tập.
Thế nhưng, gần như toàn bộ fan nữ đều đang chú ý đến một chuyện. Ở góc sân bên phía tay trái, cầu thủ mặc áo số 9 đang ghé mặt vào cầu thủ mặc áo số 10 thì thầm điều gì đó, Mã Thanh Thanh dù đã nghiêng người hết cỡ nhưng ở một nơi vừa đông lại vừa ồn ào như thế này thì đúng là nghe bằng niềm tin, liền quay sang hỏi Dư Uyển Linh:
– Hai người họ đang nói cái gì vậy?
Dư Uyển Linh theo hướng chỉ của Thanh Thanh nhìn thấy hai người họ, giơ ra 3 ngón tay, nghiêng đầu đáp:- Tao nghĩ là có 3 khả năng.
-3?
-1 là nói xem ai có nhiều fan nữ hơn. 2 là nói xem fan nữ của ai xinh hơn. Và 3 là xem trên khán đài này ai xinh nhất.
Mã Thanh Thanh: … Tư duy của mày không thể giống người thường một chút à?
Dư Uyển Linh thắc mắc:- Thế nào là giống người thường?
Mã Thanh Thanh thở dài chỉ tay xuống dưới sân:- Hai anh ấy như vậy chính là bàn lại sơ đồ chiến thuật, xem chút nữa nên theo ai, kèm ai, sút ở góc nào.
– Vậy sao? Tao lại không nghĩ vậy.
Thực tế chứng minh, bạn học Dư Uyển Linh đã đúng.
Nói ra thì hơi mất mặt, nhưng 2 bạn áo số 9 và áo số 10 thực sự đang nói về con gái.
Stop, nói về con gái nhưng không phải thuộc 3 đề tài như Dư Uyển Linh nói a.
Ở dưới sân, Tần Nhiên đang nhìn lên khán đài, nghiêng đầu nói vào tai người đang khởi động bên cạnh:
-Lão thập, cô gái ngồi ở hàng ghế thứ tư, mặc áo sơ mi trắng, tay cầm ba cuốn sách, đang nói chuyện với một cô gái mặc áo đỏ, thấy không?
Người được gọi là “lão thập” hơi nheo mắt nhìn lên:-Sao?
Tần Nhiên cười gian tà huých vai cậu:-Sao là sao? Thấy được không?
Tiêu Dương tránh ánh nhìn của Tần Nhiên, hơi khịt mũi một cái:-Vớ vẩn.
Tần Nhiên bĩu môi:-Không cần phải giữ cái mác công tử lạnh lùng trước mặt lão cửu này. Mà nhìn mặt cô gái ấy là lạ, hình như chưa đi cổ vũ bao giờ.
Tiêu Dương nhét cho cậu ta chai nước, đoạn bỏ đi.
-Êê, đứng lại, lão thập, đứng lại …Mày bỏ đi thế là có ý gì?-Tần Nhiên vội vã đuổi theo.
-Lo cho trận đấu đi.
-Xí.
Tần Nhiên hừ lạnh một cái, đáp chai nước lạnh vào người Tiêu Dương, sau đó nhanh chân chạy ra chỗ khác.
Tiêu Dương đón lấy chai nước, ngửa cổ uống một ngụm, ánh mắt lặng lẽ đưa lên hàng ghế thứ tư, nơi có cô gái mà Tần Nhiên để ý, hơi nheo nheo mắt lại, khóe môi khi không lại hiện lên nét cười.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN