Nhật Ký Của Tú Ông
Phần 66
NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 66
Hắn về Hà Nội tìm bố con Cát Tường. Nhưng mới mật phục được vài hôm thì bất ngờ bị công an bắt trong nhà nghỉ. Tội gì các bác cũng biết. Lừa đảo, chiếm đoạt tài sản.
Ngần này tội, đủ để hắn bóc lịch chục năm trời chứ ít.
Nghĩ cũng hay, ngày xưa mẹ hắn hay nói đẹp trai như hắn sau này được ăn ngon mặc đẹp không phải làm. Giờ đúng thật còn gì, cơm nhà nước nuôi. Sống nửa đời còn lại không toan tính.
Hắn bị giam mấy hôm thì người ta bố trí luật sư cho hắn.
Kiếp thằng cùn, có tiền mà chả muốn bỏ ra để kiếm người cãi cho. Bản thân Bản thân hắn cũng chẳng muốn cãi. Bởi trong tù lúc này. Có khi lại an toàn. Sống bình an không phải trốn tránh. Chỉ tiếc hắn chưa kịp xử nốt mấy đứa kia.
Hắn ngồi bần thần nhìn ra cửa sổ phòng giam.
Anh Mừng. Anh có luật sư đến gặp.
Em không muốn gặp đâu cán bộ ạ.
Ông ra gặp người ta đi rồi nói thẳng là không gặp cho người ta khỏi đến.
Hắn suy nghĩ lát rồi đứng lên. Giam mình trong phòng mấy hôm nay, giờ ra nhìn mặt trời cũng chói mắt. Không thể ngờ đời thằng Mừng có ngày lại ra nông nỗi này. Bệnh tật, tù tội và cô đơn.
Hắn bước theo cán bộ đi vào phòng ngồi xuống ghế.
Ông ngồi đây đi, người ta ra bây giờ.
Hắn cúi xuống gật đầu. Một lúc sau có tiếng động phía trước mặt. Hắn cũng không buồn ngẩng lên. Cơ thể khó chịu, người ngợm cũng mệt mỏi hơn rất nhiều.
Anh Mừng.
Giọng nói phụ nữ càng làm hắn ngại. Hắn không ngẩng lên.
Anh Mừng.
Tôi không cần luật sư cãi tội. Tôi sai đâu tôi nhận.
Anh không nhận thì tòa cũng sẽ cử người bào chữa theo đúng luật.
Giọng nói bắt đầu nhẹ đi.
Sai thì sửa, đừng bi quan thế.
Cảm ơn. Vậy cho tôi đổi luật sư nam được không?
Tưởng anh thích phụ nữ mà giờ lại đổi đàn ông à.
Câu nói làm cho hắn ngẩng lên nhìn. Rồi đơ ra khi trước mặt hắn, người phụ nữ đeo kính, ánh mắt nghiêm khắc nhìn hắn.
Trang… Trang đúng không?
Sao lại như thế này.
Trang bình tĩnh nhìn hắn rồi hỏi. Hắn cúi xuống.
Anh…
Tại sao anh lại sống như thế. Sai một lần, bài học anh nhận được rồi, sao anh không tránh xa chúng nó ra.
Anh xin lỗi.
Hắn lại cúi xuống. Hắn xấu hổ với Trang. Người con gái đầu tiên hắn yêu, người lo lắng và yêu thương hắn dù hắn rất nhiều lần làm cô ấy tổn thương.
Giờ em sống thế nào.
Em mới có gia đình rồi.
Vậy à.
Có cái gì đó làm hắn nuối tiếc, hắn xót xa.
Em nghe nói anh có một đứa con gái đúng không.
Uh.
Vợ anh làm đơn Ly hôn vắng mặt anh xong rồi đấy. Giờ anh độc thân rồi. Sau này ra khỏi đây, có thể lấy người khác mà làm lại từ đầu.
Anh chẳng muốn. Cho anh ở đây luôn đi.
Sao lại bi quan thế. Đời còn dài.
Anh biết anh chẳng sống được bao lâu nữa.
Anh bị Nhiễm HIV à.
Trang hỏi thẳng. Hắn cúi xuống lắc đầu.
Mừng. Em đến giờ, không còn trách anh nữa. Chúng ta là bạn. Anh đừng ngại. Giờ em sẽ đứng về phía anh.
Cảm ơn em.
Hắn vẫn cúi xuống. Nước mắt tự nhiên chảy ra. Hắn ân hận vì đã đối xử với Trang như thế. Cơn tham lam đã khiến hắn đánh mất chính mình.
Vậy anh bị sao anh nói đi.
Bác sĩ bảo… Anh bị bệnh lậu.
Trang ngồi im nhìn hắn. Môi mím lại vì giận.. Hắn ngước lên rồi lại cúi xuống vì hai đôi mắt ướt vừa chạm nhau.
Em cứ khinh thừơng anh đi. Không cần cãi cho anh cũng được.
Em đã nói chúng ta… Là bạn cơ mà.
Anh không xứng đáng..
Không ai là không không xứng. Chỉ cần anh sống tốt, để không phụ sự kì vọng của những người bên cạnh.
Không có gì là quá muộn.
Hắn gật đầu.
Cảm ơn em.
Em sẽ xin cho anh đi khám và lấy thuốc.
Cảm ơn em.
Còn về chuyện bên kia kiện anh. Có bằng chứng gì, anh phải đưa ra. Em không thể giúp anh trắng ăn, nhưng sẽ để anh ở khung hình phạt nhẹ nhất có thể.
Anh thấy ở đây ổn rồi.
Nhà nước cũng không đủ cơm cho anh ăn đâu. Hết giờ rồi. Đi vào đi. Hẹn anh hôm nào bác sĩ có lịch khám nhé.
Uh.
Hắn gật đầu đứng lên. Trang mặc bộ sơ mi vest lịch sự. Mắt đeo kính cận nhìn rất tri thức. Giờ trang đã thành công, còn hắn lại là một thằng tù tội. Hắn thấy xấu hổ với bản thân mình. Thời gian sống ở đây đúng là cơ hội cho hắn nhìn lại bản thân. Một là thay đổi. Hai là chết.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!