Nhật Ký Của Tú Ông - Phần 69
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
608


Nhật Ký Của Tú Ông


Phần 69


NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 69
Hắn chăng biết tại sao lại kể cho người đàn ông này câu chuyện của hắn. Nghe xong anh ấy gật đầu trầm ngâm.
Chú làm thế là không đúng rồi. Cô Tường đấy đâu có gì sai với chú đâu. Là chú nói dối người ta đấy chứ.
Nhưng mà bố nó…
Chú đã bao giờ đứng ở góc độ của nó mà nghĩ chưa. Xem nếu gặp phải một người như thế, chú sẽ thế nào.
Đàn ông hội mình mà thấy người yêu đi với bồ, chả đấm cho vỡ mặt nó ra ý chứ.
Ngày xưa anh đi tán vợ anh bây giờ, có thằng nó cứ đến rủ vợ anh đi chơi. Xong anh chả rình đấm cho mấy lượt.
Hắn phì cười. Lâu lắm rồi hắn mới cười.
Chú đừng nghĩ nhiều quá đến việc người ta làm cho mình. Mà phải phải nghĩ đến trước đó mình đã làm gì với người ta.
Hắn gật đầu.
Chú bây giờ sao bằng anh ngày xưa được.
Anh ấy vạch cánh tay lên. Trong đó là hình xăm cùng với vài vết sẹo chằng chịt.
Ngày xưa anh cũng đầu chó đầu mèo lắm.
Thế sao ông anh về được.
Mẹ tao chết mày ạ. Mẹ tao không nói được nên nghĩ nhiều. Sinh bệnh rồi chết.
Bố tao để mẹ tao trong quan tài, hai bố con khênh đi chôn.
Thế hàng xóm đâu.
Ông không khiến.
Bố tao bảo nếu như tao còn đi theo con đường dài đó. Bố tao sau này chết, không ai biết. Nằm trên cái phản, rồi thối ra cũng chả ai hay.
Lúc đấy chôn mẹ tao xong. Tao nghĩ.
Anh ấy trầm tư.
Đời mình cần gì.
Trẻ ranh thì cần làm bố đời. Đi đâu cũng có người tung hô, nể phục. Lớn tí nữa bạn bè yêu đương vào thì cần tiền để thể hiện. Để dụ cho gái nó theo.
Nhưng lúc mẹ tao chết. Bố tao mới chỉ cho tao thấy, tiền quan trọng thật, nhưng làm thế nào để có tiền mà có được sự tôn trọng của người khác. Thì không phải như cách tao làm.
Ông già đưa tao lên chùa theo bà già. Tao thấy Phật nói đúng. Nghiệp kiếp này làm, có khi vài kiếp sau mới trả.
Giờ tao đang mù quáng. Cuối cùng khi nhận ra mình sai có lẽ cũng không còn cơ hội để sửa.
Có khi mày quay lại tìm nhà cái Tường. Mà bị bố nó Tống vào tù. Giờ xác cũng chẳng còn ý chứ. Hội lắm tiền. Nó làm gì chả được.
Hắn ngồi im.
Coi như nghiệp kiếp này, đi tù vài năm để trả là nhẹ nhàng lắm rồi.
Hắn trầm tư.
Em có đứa con gái. Nó không đi được vì bị teo chân.
Giờ nó ở với mẹ à.
Chắc thế. Em mới gặp nó vài lần.
Thế mày với mẹ nó thế nào.
Nó là hàng xóm. Lên hà nội theo em đi làm rồi ngủ với nhau chửa thì cưới. Cưới xong em bỏ đi.
Rồi nó theo thằng khác chưa.
Em ly hôn hơn năm nay. Giờ không biết nữa.
Hắn trầm ngâm.
Bỏ đi mà làm người.
Giờ thế này, người ta xa lánh.
Ra tù xong về quê. Nếu ổn thì làm lại. Không thì đi chỗ khác mà sống. Mình đủ lớn để chọn chỗ nương thân.
Em chỉ muốn đi tù chung thân.
Ấy đừng. Đời không lấy đi của ai cái gì đâu. Sai thì cố gắng sửa.
Đừng quay lại cuộc sống như kia nữa. Mà sống nghĩ cho người khác thì sẽ có người nghĩ cho mình.
Tao không may đâm chết người, nhưng gia đình họ vẫn xin giảm án cho tao. Giờ vào đây. Anh em bạn bè nể vì mình sống đẹp.
Niệm phật có thể không thành Phật. Nhưng sẽ gặp được Phật.
Đời người vốn không mỏi mệt. Mà mệt mỏi đến từ sự tranh giành, so đo.
Cuộc sống có phiền não, không phải bởi mình đạt đựơc quá ít mà bắt nguồn từ việc mình tham lam quá nhiều.
Hắn chợt ngồi lại với bản thân. Do hắn tham chơi, tham tiền, thăm sắc dục. Nên đời hắn mới đi theo con đường dài này.
Đã rất nhiều lần sai lầm mà chưa một lần nhận ra mình không đúng.
Cố chấp để rồi cuối cùng cuộc đời hắn vẫn về con số không.
Hắn ân hận quá. Thấy ghê tởm chính bản thân mình khi đã làm những việc như vậy. Khi đã biến nhiều người trở thành khốn nạn như hắn. Khi đã làm nhiều người phải chịu đau đớn giày vò.
Hắn càng ngày càng trầm cảm. Càng ngày càng quẫn trí.
Hắn không ngủ được, đứng dậy cầm cái áo tù đi ra nhà tắm lúc nửa đêm. Buộc vào song cửa sổ trên cao rồi bắc viên gạch kê vào chân.
Hắn ngẫm lại cuộc đời lần nữa. Hối tiếc nhất là vẫn chưa Chào mẹ tiếng nào. Nhưng hắn là nỗi nhục nhã nhất của mẹ và đứa con đó. Vậy hắn sống để làm gì nữa đâu.

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN