Nhật Ký Thăng Tiên - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Nhật Ký Thăng Tiên


Chương 1


Hồ nương có một cảm giác mãnh liệt rằng nàng đang bị chơi xỏ. Mà kẻ này lại rất có thế lực tại Thiên giới. Nhưng việc ấy lại kéo đến một mâu thuẫn kinh khủng khác. Hắn ta vì sao phải làm vậy?
Nói trắng ra thì nàng cũng chỉ là một tiểu hồ ly vừa tròn trăm tuổi, số năm tu vi vỏn vẹn năm mươi năm. Nếu lấy con số này mà so sánh với tiểu đồng phụ trách nhuộm sợi trong Nguyệt cung còn chưa được số lẻ.
Hình dáng thì như một tiểu tiên mà tu vi còn thua cả mấy nhóc tiểu đồng, đó là một nỗi ô nhục không gì miêu tả được. Rất may mắn là sau một thời gian tìm hiểu nơi này, Hồ nương hay còn gọi là A Ly đã tìm được một cách tuyệt vời để cải thiện địa vị bản thân. Đó chính là tích tu vi.
Xin được phép giải thích ngắn gọn như sau, trên thiên giới sẽ có các cấp bậc lần lượt từ cao xuống thấp là thượng thần, thần, thượng tiên, tiểu tiên và tiểu tiên đồng.
Tiểu tiên đồng xuất thân là linh vật sống đã vài trăm năm có tu vi hơn trăm năm nhưng chưa thể hóa nhân dạng, khi thiên giới cần người sẽ có thượng tiên dựa vào công đức chúng có mà lựa chọn cho thăng thiên, đồng nghĩa là được độ tiên khí thành người. Lại nói đến của cho không thể tốt được, nên hình dạng chúng chỉ có thể như đứa trẻ lên mười mà thôi.
Tiểu tiên lại xuất thân từ nhiều tầng lớp khác nhau như linh vật, yêu tinh tu tiên, người trần tu tiên, con cái của thượng tiên. Nhưng nếu xuất thân từ trần gian đề có một điểm chung là đã có nhân dạng, trải qua thiên kiếp và tu vi hơn ngàn năm.
Vì vậy để chính thức gia nhập tiên tịch, nàng cần chính xác là một ngàn năm tu vị. Đợi nàng tu được thì quá không tưởng rồi, vì vậy Tử Hà người bạn trí cột từ những ngày gian khổ, người có kiến thức uyên thâm về tiên giới đã đề xuất một diệu kế. Đó là “nhận tu vi từ cấp bậc thượng tiên trở lên”.
Tất nhiên là không ai cho không rồi, nàng sẽ phải làm việc đổi lại. Việc thì không dễ kiếm chút nào, vì nếu cần chân chạy vặt thì tiên đồng có sẵn cả đống. Chúng rất vâng lời và nhiệt tình. Nhưng đám nhóc đó lại có yếu điểm, chúng vẫn ham chơi và vụng về, với một số chủ nhân thì điều đó là không thể chấp nhận được. Cơ hội đó dẫn đến công việc hiện nay của Hồ Nương. Chăn hạc tiên cho Nguyệt cung.
Mà đã Nhắc đến nhân duyên mình trở thành mục đồng, nàng vẫn hồi tưởng đến ngày đầu thăng thiên.
…..
Cách đây đúng ba tháng, nàng vừa chân ướt chân ráo đến thiên giới, ngoan ngoãn đứng chờ nhận thẻ bài tiên tịch. Giữa đại sảnh rộng lớn uy nghi ngày đó ngoài nàng còn có hàng hà sa số yêu quái, linh vật và con người, tất cả đếu náo nức ồn ào và đầy nhiệt huyết, từng cái tên lần lượt được xướng lên bởi một tiên ông dáng người dong dõng cao, chòm râu dài bạc phơ của lão khẽ đung đưa mỗi lần bọn họ đưa tay nhận thẻ bài.
Mọi việc diễn ra đều đúng quy cũ và tốt đẹp, Hồ Nương kiên nhẫn nhìn đám đông dần thưa thớt, thậm chí đến tận lúc chỉ còn nàng và một tiểu mỹ nhân xinh đẹp thanh thoát, người phủ toàn thân bằng trang phục đỏ tươi thì nàng chính thức cảm thấy kỳ lạ.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, khi người cúi cùng rời phòng là lúc tiên ông vò đầu nhìn nàng ái ngại “ trong sổ lần này thật ra không có hồ ly nào thăng thiên cả. Nhưng tiên căn của ngươi lại là thật. Ta sẽ xin chỉ thị từ thượng thần rồi thông báo cho ngươi sau”.
Hồ Nương từ đó ở lại phòng sau của thiên điện chung với đám tiên đồng phụ trách dọn dẹp.
Sáng hôm sau đúng như lời hứa, tiên ông cho gọi Hồ Nương từ sớm. Ông lão nhìn có vẻ phấn chấn hơn hôm qua rất nhiều. Điều này lại làm nàng vô thức thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Tiên ông vừa vuốt chòm râu bạc vừa nói “ thượng thần hạ lệnh, dù công đức ngươi chưa thành nhưng ý trời đã hạ thiên kiếp thì không thể sai được. Vậy chỉ cần dùng một ngàn năm tu vi hạ phong ấn lên thẻ bài thì xem như nhẫp tiên tịch.” Ông vuốt chòm râu dài, cười tươi hết cỡ “ ngươi xem, sáng nay ta tự mình ghi thẻ bài đấy, tuyệt không thua thẻ thái thượng lão huynh làm đâu, mau lại làm cho xong việc đi. Lão lại tìm một điện cho ngươi nhận chức”
Hồ Nương mơ hồ thốt lên thành tiếng “ tu vi con chỉ hơn năm mươi năm thôi. Lấy đâu ra cả ngàn năm nữa bay giờ”.
Tiên ông của chúng ta thật ra là Bắc Đẩu tinh quân, thượng tiên đã vài ngàn tuổi chưa có sự vụ nào xảy ra nơi thiên giới mà ông không hiểu cặn kẽ. Vậy mà lời nói vừa rồi như sét đánh ngang tai, làm lão lắc đầu vài lần mà miệng thì không ngừng lẩm bẩm “ làm sao như thế được, năm trăm năm còn là quá it. Ngươi đang nói đùa lão phu à?”
Tất nhiên nàng đâu có điên mà nói đùa chuyện tu vi. Hồ Nương rất hợp tác giơ tay cho tinh quân kiểm tra tu vi. Tiên ông nhíu mày xem xét kỹ lưỡng cả tu vi lẫn công đúc của nàng.
Quả thật tu vi chưa đến trăm năm, công đức không mấy nổi trội, cũng chẳng phải bán tiên thì đừng nói đến là thai tiên. Có lẽ là có người chống lưng giúp nàng độ kiếp chăng. Nhưng nhìn tâm trạng bấy giờ của tiểu tiên này thì e không phải.
Nhưng lệnh đã hạ rồi thì không thể thay được. Ông từ tốn khuyên nàng “ ta thật không muốn làm khó ngươi thôi thì như vậy đi. Lão giữ ngươi lại đây, khi nào tu hành đạt ngàn năm thì ta để ngươi nhập tiên tịch. Trong thời gian ấy tuyệt không được đi lung tung tránh để thiên binh tra hỏi, đã biết chưa?”
Đấy là lần đầu tiên nàng có một linh cảm không định hình về vị thượng thần nào đó. Chỉ có điều trong tâm trạng chán chường như bây giờ thì không có chút lòng dạ nào mà tim hiểu vấn đề đó nữa.
…..
Kỳ ngộ đầu tiên đến với Hồ Nương vào một buổi sáng nhàm chán khác. Khi ấy nàng theo thói quen cũ, ngồi dựa lưng trên cây cổ thụ duy nhất trong sân, ngắm nhìn bầu trời trắng đục, không một rợn mây cũng không một ngọn gió, thời tiết chỉ đơn giản là ấm áp quanh năm. Mà thật ra cũng không thể xác định được năm tháng ở nơi này, khi mà tất cả sinh vật thở được đều bất tử.
Phá vỡ bầu không khí ấy là một trận cãi vã lịch sự nhất nàng từng biết đến. Nhìn từ trên cây xuống thì tình huống có thể miêu tả như sau. Tiên ông đang níu tay một thanh niên phục trang đỏ chót, mái tóc dài bù xù xõa qua vai. Tên này lại luôn miệng cằn nhằn chuyện nhà hắn đang gấp gáp rất cần người phụ giúp mà ý của Bắc đẩu tiên ông là phải đợi ý chỉ triệu người của Ngọc Đế mới có thể sắp xếp.
Hai người bên dưới giằng co lẫn nhau hồi lâu mà không hề nhận biết bên trên có kẻ đang hứng thù quan sát hết thảy. Nghĩ cho kỹ thì chẳng thể trách nàng, làm lính mới hơn thua nhau là ở lượng thông tin nắm bắt được, nên trách chăng là mấy kẻ kia đã quá xem thường thính lực người khác mà thôi. Nhưng nói chung nhờ có ngày này mà nàng nảy ra sáng kiến tuyệt vời như đã kẻ trên.
Khi đã xác định được bản kế hoạch hoàn hảo trong đầu. Hồ Nương như kẻ chết đuối vô tình níu được cọc gỗ, nàng phi thân từ trên cây chắn giữa hai người đàn ông bên dưới. Nhờ kỹ năng tranh luận được rèn dũa từ xa xua, nàng nhanh chóng giành được một thỏa thuận siêu có lợi. Vài tháng làm công đổi lấy cả trăm năm tu vi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN