Nhật Ký Tình Yêu(TFBOYS) - Chap 1: Cuốn Nhật Ký.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Nhật Ký Tình Yêu(TFBOYS)


Chap 1: Cuốn Nhật Ký.


Trong một lớp học bị rỗng tiết…
_Nào Tiểu Đàn,cậu hãy cho tớ biết cậu thấy tớ như thế nào?
Cô gái có mái tóc ngang vai xoăn nhẹ,khuôn mặt trắng trẻo hai má phúng phính trông rất đáng yêu đang trêu trọc cô bạn thân của mình,Tiểu Đàn nhanh nhảu đáp:
_Nào để tớ xem,cậu…quá là đáng yêu,hơn nữa cute phải biết lại học giỏi,gia đình thì khỏi nói đi,cậu lại được chiều chuộng sướng quá còn gì.
_Haizzz cô bạn của tôi ơi cậu nhận xét hơi quá đà rồi đó.
_Chứ còn không phải hả?
_Nè nghe tớ kể,tớ đang thích một người nhưng tớ mới chỉ đang âm thầm theo dõi chứ tớ chưa dám nói.
_Ai thế?Kể.
Tiểu Đàn tò mò hỏi.
_Ờ thì…nam thần trường mình đấy.
_Chẳng lẽ cậu…VƯƠNG TUẤN KHẢI?
_Trời ơi bé mồm thôi.
Tiểu Đào vội che miệng Tiểu Đàn lại,cả lớp quay ra nhìn hai người như sinh vật lạ,hầu hết là con gái,một khi đã nhắc đến Vương Tuấn Khải thì bọn con gái sẽ nháo nhào lên đến lúc đó sẽ rất phiền phức.
_Cậu muốn tớ bị bọn con gái giết chết à mà hét to thế.
_Tại tớ ngạc nhiên quá,mà bệnh tương tư kéo dài trong bao lâu rồi?
Mặt cô lại ngây ra rồi thở dài ngao ngán,chẳng biết kết cục sẽ như thế nào nhưng thật sự lúc nào cô cũng nhớ đến anh ấy.
_Ờ thì…2 tuần.
_ Chẳng trách cậu được,anh ấy vừa đẹp trai,học giỏi,nhà giàu,lại biết quan tâm người khác ấm áp vô cùng,ai mà chẳng thích.Nhưng mà cậu xinh thế này,anh ấy cũng đẹp trai hai người đến với nhau thì quá perfect mỗi tội…
_Tội sao???
_Cậu lùn quá phúng phính ạ,mà anh ấy cao thế…
_Thôi đi,anh ấy là của học tỷ Na Na rồi,tớ không dám tranh dành đâu như thế này là đã quá đủ rồi tớ chẳng mơ tưởng gì thêm nữa,có thể mỗi ngày đến trường được ngắm anh ấy là quá đủ rồi.
_Cũng đúng,hai người đó đi với nhau đúng là một đôi trời sinh,hơn nữa học tỷ cũng rất xinh a~.
Chuông báo hết giờ,Tiểu Đào cùng Tiểu Đàn lấy cặp sách ra về,cô rất thích ngôn tình,chỉ ước rằng sau này cuộc sống của cô sẽ giống như thế,cô vừa đi vừa chăm chú đọc truyện đến nỗi đâm vào người ta,đến lúc này cô mới hốt hoảng khi biết người cô đụng phải là học trưởng Vương Tuấn Khải.
_Anh…anh có sao không,cho em xin lỗi.
Tiểu Đào đỡ anh dậy rồi hỏi thăm.
_Không sao,nhưng lần sau đừng vừa đi vừa đọc như vậy nguy hiểm lắm.
Anh ấy thật ấm áp,lại biết quan tâm,ôi không chịu nổi mất,cô liền gật đầu rồi kéo Tiểu Đàn chạy mất làm anh vô cùng khó hiểu.Nhìn xuống dưới đất liền thấy có một cuốn sổ nhỏ vô cùng xinh xắn,chắc là của cô bé lúc nãy vô tình đụng phải anh nên rơi mất,định gọi cô quay lại để đưa trả cô nhưng đã không thấy cô đâu nữa rồi.Tuấn Khải tùy tiện mở cuốn sổ ra,anh vô cùng ngạc nhiên.
“Tôi là Tiểu Đào,năm nay tôi 15 tuổi,tôi là một cô bé khá hồn nhiên và vui vẻ.Mọi người hay gọi tôi là phúng phính vì tôi rất nhiều má,ai cũng thích nhéo…hihi hôm nay tôi lại được thấy anh,anh ấy vô cùng đẹp trai và đối với mọi người rất biết quan tâm.Đó là Vương Tuấn Khải học trên tôi một lớp…là học bá của trường,lại chơi thể thao rất giỏi,nhất là bóng rổ,ngoài ra anh ấy còn là nam thần của trường được rất nhiều người thích…tôi chả dám làm quen với anh ấy nhưng đã crush từ rất lâu rồi,thôi đi thà là theo dõi từ xa còn hơn là nói ra mà không được chấp nhận,mất mặt chết…”
Người con trai khẽ cười,đôi tay lật từng trang nhật ký rồi đọc,không ngờ lại có người luôn thích anh như vậy.Nếu đã vậy anh cũng sẽ bỏ ra đôi chút thời gian để tìm hiểu cô gái này.
—————————————-
Trên đường về nhà cô không ngừng cảm thấy có lỗi cũng không biết anh có làm sao không.
_Ashhh sao mình lại vụng về thế cơ chứ.
_Thôi mà,sẽ không sao đâu,cơ mà Phúng Phính,cậu không khóa cặp lại sao? Sách vở sắp rơi hết ra rồi kìa.
Cô đang không có tâm trạng liền tiện tay kéo cặp vào,cô đâu biết rằng quyển nhật ký của cô đang nằm trong tay anh…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN