Nhị thiếu gia, xin anh cách xa tôi một mét
Chương 37: Hình phạt kết thúc, không cần đi học nữa!
– Tỉnh rồi?
===========
Sau hôm đó, Duy Khánh thường xuyên đến bệnh viện thăm cô. Anh còn cử 4 thuộc hạ đến trông cô…
Nhưng kì lạ là Kì Hân chỉ bị đánh. Tại sao lại hôn mê đến 5 ngày chưa tỉnh lại?
Bác sĩ bảo anh là do cô ấy mất nhiều máu. Hơn nữa do tâm lí của cô quá hoảng sợ nên mới dẫn đến hôn mê lâu như vậy.
Duy Khánh cảm thấy cũng có mấy phàn lỗi là do mình. Là do anh không tốt, là anh ép cô đến đó học…
Đến ngày thứ 6 Kì Hân mới tỉnh lại..
Cô vừa mới mở mắt dậy đã thấy Duy Khánh mệt mỏi tựa vào thành giường. Anh nhắm mắt, mày kiếm nhíu lại, khuôn mặt hoàn mĩ của anh đập vào mắt cô. Rõ ràng là anh trông cô mệt đến ngủ lúc nào không biết đây mà…
Vì cô hôn mê 5 ngày nên vết thương cũng đã hồi phục được một chút, tuy nhiên vẫn hơi xót. Kì Hân có chút cảm động nhìn Duy Khánh, sau đó nhẹ nhàng ngồi thẳng người dậy, kê cao gối lên rồi nửa nằm nửa ngồi nhìn anh..
Hôm đó người cứu cô… là anh đúng không? Nhưng mà tại sao họ lại đánh cô vậy? Cô cũng không hiểu nữa..
Kì Hân nhắm mắt lại, cô rất mệt…
Duy Khánh đột nhiên mở mắt dậy, nhìn thấy cô tỉnh dậy thì trong mắt ánh lên một tia khác lạ. Anh lãnh đạm mở miệng:
– Tỉnh rồi?
Kì Hân gật nhẹ đầu, cũng không mở mắt ra..
Duy Khánh chỉnh lại tư thế ngồi cho cô, đắp lại chăn cho cô vô cùng cẩn thận. Sau đó anh ngồi xuống ghế, tay chống vào cằm.
– 4 Đại Boss đã đi du lịch vòng quanh thế giới cho đến lúc chúng ta kết hôn, nên việc này không nhất thiết phải cho họ biết.
Kì Hân im lặng ngầm đồng ý.
– Còn nữa, hình phạt của cô kết thúc rồi. Không cần đi học nữa.
Kì Hân vẫn không nói gì. Không phải là vì cô không muốn nói. Cô đã cố mở miệng ra nhưng rất đau. Cuối cùng đành ngậm miệng lại, ngồi im một chỗ.
Duy Khánh nhìn cô một lúc. Sau đó anh rời chỗ ngồi, đi ra chỗ 4 thủ hạ của anh. Sau đó có 1 người rời đi. Kì Hân không hiểu anh muốn làm gì, cũng không để tâm cho lắm.
Duy Khánh lại đi vào, ngồi xuống vị trí cũ. Kì Hân giơ tay ra hiệu cho anh lấy giấy bút ra đây. Duy Khánh không nói không rằng lấy điện thoại ra đưa cho cô.
Kì Hân lắc lắc đầu. Duy Khánh lại nhét điện thoại vào tay cô. Kì Hân bĩu môi, sau đó mở máy, ngồi chơi game.
Duy Khánh thấy cô bắn Zombie thì giật lại máy. Một lúc sau, thủ hạ kia trở vào, trên tay cầm 2 quyển Gone The Wind.
Kì Hân đưa tay ra cầm lấy sách, ngồi đọc. Sau đó dùng bút viết vài chữ rồi đưa lại cho Duy Khánh.
Anh đọc, sau đó gật đầu, đi ra ngoài làm thủ tục xuất viện…
==========
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!