NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL)
Ngoại truyện 2
NNTBN -mini 2 – Bạn thầy.
-Thế nào Thắng. Vui ko.
Mấy ông bạn đi vào vỗ vai ông ấy cười hớn hở.
Ông ấy tủm tỉm.
– dạo này tết đã về trên bản anh em ạ. Có xôi, có thịt roài.
– mày hâm à. Vợ tao bảo trước 3 tháng phải kiêng.
– thì làm lành nhau. Kiêng là kiêng thế nào.
– em nghĩ anh Thắng nhà mình… Kiêng đc.
Tất cả hội quay sang nhìn ông ấy.
– thắng… Thế nào. Chửa có khác lúc còn son không?
Ông ấy tủm tỉm.
– bố già tao dạo này như gái về nhà chồng chúng mày ạ. Hết cau có.
– tình yêu thật vĩ đại. Có thể thay đổi lịch sử một con người.
– chúng mày nói ít thôi. Cứ trêu tao là sao.
– tao ko trêu. Tao nghiêm túc Thắng ạ.
– thôi. Kệ chúng nó đi. Việc của chúng mình là hôm nọ đã bàn rồi.
Cả hội quây quanh ông ấy. Ông ấy ngẩng lên nhìn.
– gì đấy?
– cảm ơn hội bạn đê.
– đc rồi. Muốn gì nào?
– ăn chơi đi anh em.
– mai nhé.
– ngay và luôn
Cả hội đứng lên. Ông ấy bám theo. Ăn chơi đến say mới về.
– thôi. Dù sao nhà cũng sắp có công to việc lớn. Chúng ta thân là các bô lão. Cho cháu nó về nghỉ ngơi. Hẹn mai chúng mày có mặt đúng giờ để sang nhà gái.
Sáng hôm sau cả hội đã có mặt sớm
Hộ tống ông ấy cùng các cụ sang nhà gái chơi. Đến lúc quay về.
– nhà hôm nay có cỗ. Chúng cháu mời bác sang nhà chúng cháu uống chén rượu với anh em cháu.
– đây là lần đầu tiên Bác cháu mình gặp nhau. Cũng có rất nhìêu chuyện để nói ạ.
Cả lũ lôi bố vợ ông thầy theo. Ông ấy vì thấy vui mà ham lắm. Đến lúc ngồi bàn rượu , bản chất hội bạn thân mới lộ ra.
– anh em cháu chơi với nhau nhiều năm. anh Thắng chúng cháu gọi là bố già. Khó tính lắm. Bác nên bảo con gái cẩn thận.
Ông ấy quay sang nhìn. Cái hội rượu vào lời ra.
– cháu kể bác nghe bác đừng nói với ai nhé.
-uh.
Bố vợ thầy gật đầu.
– này thằng kia. Tránh bố tao ra.
Ông ấy gọi
– bác để im. Bác có tật giật mình à.
– mày để im. Chả mấy khi hội tao tâm sự với ông ngoại.
– nó biết nó bị vạch tội nên nó thế.
Bố vợ nhìn ông ấy.
– con để im bố nói chuyện nào.
Ông ấy ngồi im. Nhìn hội bạn.
– chuyện này chỉ có bác cháu mình biết thôi ạ.
– uh
– hôm nọ Con gái bác cãi nhau với thằng bạn cháu.
– uh. Bác biết.
– vì đứa con gái đến tìm thằng bạn cháu.
Cả nhà nhìn ông ấy.
– này thằng kia.
Ông quát.
– đấy… Nó sợ đấy.
– anh Thắng ngồi im.
Ông bố vợ chống tay nghe. Câu chuyện chỉ có hai người biết.
– xong cái Hân bỏ đi Tây. À ko… Ra sân bay… Bỏ đi Tây.
– à… Là nó có em bé mấy tháng mà ko thấy thằng làm nó… Có em bé nói gì…
Bố vợ nhìn ông ấy. Bố ông ấy cũng nhìn ông ấy.
– xong là chúng cháu đi… Đưa bạn cháu đến đón em ý về.
– nhưng mà…
Cả nhà nhìn anh ý.
– từ hôm nọ chả thấy nói gì.
Bố vợ nhìn ông ấy, bố ông ấy cau mày.
– anh Thắng. Chiều đưa cái Hân đi đăng kí ngay cho bố. Đàn ông làm gì cũng phải dứt khoát.
– vâng
Cả bọn mím môi nén cười.
– với lại…
-mấy thằng kia…
Ông ấy nhắc nhở.
– anh Thắng.
Bố vợ nói vài. Ông ấy lại ngồi im.
– là em Hân… Hứa với chúng cháu… Nếu bắt đc thằng Thắng. .. Thì sẽ mời tụi cháu… Mỗi đứa một mâm.
Cả lũ nén cười.
Haaaa.
Ông bố vợ vỗ đùi khoái trí.
– được… Một mâm chứ 10 mâm đc hết.
– vậy chiều nay… Chiều nay qua nhà chú luôn để chú gọi người chuẩn bị.
Cả bọn hơn hở cười.
– nhưng mà anh Thắng….
-thắng kệ nó. Chúng mày là khách của chú. Đừng ngại. Người nhà cả.
– vâng.
cả bọn ngồi chuốc cho ông bố vợ thầy say bí tỉ. Lúc đưa về. Ông thầy bị vợ mắng cho. Cả hội tuy ko chứng kiến nhưng nhìn bộ mặt tiu nghỉu là cũng biết rồi.
– anh Thắng…
– Thắng cái mẹ chúng mày… Bạn với bè… Chỉ phá nhau là giỏi.
– bọn tao chỉ gíup cuộc songs của mày bớt buồn tẻ thôi Thắng ạ.
– chuẩn bị đi nhá… Nhà bọn tao… Mỗi đứa một mâm đấy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!