NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL) - Phần 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1162


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL)


Phần 27


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI 27
Nó ở gần trường. Thầy cũng cách đó không xa. Do vậy những buôỉ tối dạo chơi trên đường phố là điều mà bất cứ ai sống nơi thị thành ồn ào này cũng thích. Được đi dạo với người mình yêu, ăn những món ăn đường phố. Thi thoảng thích đổi gió rủ nhau ra công viên thống nhất ngồi nhấm hướng dương. Cảm giác vui đến lạ.
Hôm nay hai đứa nó dắt nhau đi chơi, Việt đưa nó vào quán cafe . mọi khi nó đi phục vụ người ta, hôm nay rảnh chút, cho người ta phục vụ nó.
Hai đứa dắt nhau vào một góc, lúc này đã hơn 9 rưỡi rồi. Nó vừa đứng lại đã thấy thầy nó cùng cô thủy ngồi một góc. Họ thay vì bàn tán yêu đương như mấy đứa con nít kia thì mỗi người một cái điện thoại, một cái máy tính. Rõ là hẹn hò mà mang tính chất công việc nhiều hơn.
-bà xã, em ngồi đi.
Việt kéo nó xuống ngồi cạnh, nắm tay nó.
-được hôm nghỉ ngơi, đi chơi khuya tí nhỉ?
Việt kéo vai nó lại, ôm nó. Nó ngoái lại nhìn ông thầy và người yêu ông ta. Cả hai vẫn dán mắt vào máy tính, thi thoảng nói với nhau chuyện gì đó như là công việc. Mọi khi ông ấy hay đến quán nó, giờ giấc không cố định. Có hôm đến muộn và về cũng rất muộn luôn. Nhưng hôm nay  thì chắc không, vì giờ ông ấy ngồi đây rồi.
-em nhìn gì thế?
-thầy Thắng…
-đâu??
-kia…
Nó chỉ nhanh.
-thầy phù thủy đó hả?
Việt trêu nó, nó cười gật đầu.
-ông ý nhìn đâu  đến nỗi như em nói.
-thì em có nói gì đâu?
-thế kia là ai?
-là người yêu đó.
-yêu nhau kiểu đó á?
-uh…
-vậy mà cô ý chịu được ông ý cũng giỏi nhỉ. Yêu nhau mà ăn chay được cũng siêu.
-ai như cái nhà anh.
-thì yêu nhau người ta mới muốn ngủ với nhau. Đàn ông có cách thể hiện tình cảm như vậy đấy vả lại nếu đã ngủ với nhau rồi thì làm sao mà có thể nhịn cho được. Rõ là ở bên nhau là chỉ muốn được gần nhau như thế. Không phải chỉ một mình anh đâu. Em không nhớ nhà cái Tâm Long à? Giờ nó có con rồi đó. Thế mà chúng nó vẫn đều như vắt chanh, ngày nào cũng làm. Anh cho vợ nghỉ tuần 2 lần là nhịn lắm rồi đó.
Việt xoa lưng cho nó tình tứ.. nó cười hạnh phúc. Không biết có ánh mắt bên kia đã tia thấy nó từ lúc nào. Nó quay ra thấy thầy đang nhìn về hướng nó. Nó cúi xuống ngại, sợ mọi người nghĩ nó thế nọ thế kia…
Hai đứa nó ngồi sát nhau kể chuyện, một lúc sau Việt đứng lên thanh toán và đưa nó về. Khi nó bước qua, Thầy ngẩng lên nhìn nó, nó bối rối chào.
-em chào thầy, em chào cô ạ.
Cả cô Thủy cũng ngẩng lên nhìn nó.
-ơ… hân đấy à? Đến lâu chưa?
-dạ, em đi với bạn, em về bây giờ ạ.
-vậy đi về đi
Cô Thủy chào nó còn thầy vẫn nhìn và ngồi im.
-bà xã, mình về thôi.
Việt tiến lại gọi nó, câu gọi đầy chất tình tứ ấy khiến ông thầy quay sang nhìn Việt. Ánh mắt có vẻ cau lại.
-đây là bạn trai hân à?

Cô Thủy chỉ vào việt.
-vâng ạ
Nó cười vô tư.
-em chào thầy, em chào cô ạ.
Việt nhanh nhảu.
-bạn trai Hân đây à? Xinh trai quá nhỉ. Thế em làm gì?
-dạ, anh ấy làm công an ạ.
-ồ, vậy tốt quá, một bạn làm kinh doanh 1 bạn làm công an, hân học giỏi vậy thì sau này chắc chắn thành công rồi.
-vâng, em cảm ơn cô.
-thế bao giờ hai đứa cho cô ăn cỗ đấy.
-dạ… tốt nghiệp xong ạ
Việt nhanh nhẩu. nó cũng cười như thừa nhận.
-vậy hả. Thế hai đứa yêu nhau lâu chưa mà học xong đã cưới.
-chúng em yêu nhau 5 năm rồi ạ.
-ôi… yêu sớm nhỉ?
-vâng
Nó ngại thầy ở đó nên xin phép thầy cô ra về. Việt nắm tay nó tình tứ lắm. nó bước đi theo. Nhẹ nhàng níu ta rồi ôm lấy… nó hạnh phúc mà bỏ quên hết mọi thứ trên đời.
Cuối năm nó quyếtđịnh nghỉ việc làm thêm để tập trung vào học hành và thực tập ở công ty . giờ nó đã quen với việc các ma cũ bắt nạt rồi. nó không ngại gì nữa. Hôm nay nó ôm cả cái đề cương trên lớp đến công ty. Chỗ ngồi của nó, ngay cạnh đó. Có một cái Laptop đã để sẵn. Màn hình kéo đen chứng tỏ đã đi đâu đó. Nó ngồi đó lơ ngơ, kéo cái ghế của người ta về chỗ của mình. Là người ta chiếm ghế của nó. Nên nó đòi lại thôi mà.
Nó ngồi một lúc thì có người đi đến, nó ngẩng lên… là thầy.
Thầy đứng im nhìn nó ánh mắt có chút lạnh lùng nhưng có nét gượng gạo.
-ghế của tôi đâu?
Thầy nhìn quanh.
-đây ạ.
Nó đứng lên nhường thầy ghế.
-thôi em ngồi đi.
Thầy đi ra kéo cái ghế khác ra ngồi cạnh nó, cách nó khoảng vài chục centimet, ánh mắt lại chăm chú vào màn hình máy tính. Khuôn mặt khi làm việc vô cùng nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng lắm. nó liếc trộm ông thầy phù thủy này. hôm nay, cơn gió nào mang ông ấy đến đây???
-Thắng quan tâm học trò ghê, ra ngồi cạnh để hướng dẫn.
Thầy nó vẫn ngồi im không trả lời.
-sao ko vào trong kia mà làm cho yên tĩnh,
-tao ngồi phòng giám đốc không quen.
-thôi bố ạ bố không phải văn… thích thì cứ nói thích đi.
Nó ngại , ông thầy ngẩng lên.
-này… mày ăn nói cho hẳn hoi đấy nhé.
-đùa tí thôi mà,em thủy nó hay ghen thế à?
Thầy cau mày nhìn rồi lại cúi xuống. Sếp nó hết việc để nói thì đi vào trong.

-Hân.
-dạ
-soạn cho Thầy cái văn bản này.
-vâng
Nó quay sang nhìn thầy..
-Em đánh hết cả tập đó vào file rồi gửi mail lại cho thầy nhé
-vâng
Nó giờ rất ngoan ngõan. Đánh máy mấy tiếng đồng hồ.
-em xong rồi ạ.
-chỉnh sửa đi.
-rồi ạ.
-lưu lai rồi mang ra kia photo ra 3 bản cho thầy.
Nó đứng lên.
Lúc quay vào đã thấy một tập hồ sơ cao tướng trước mặt nó…
Nó đứng im…
-gì thế ạ?
-à… là hồ sơ cần em xử lý đó.
-ngần này có khi mấy ngày em mới đọc hết.
Cái này cần vào ngày mai nên giờ em bắt đầu luôn đi.
Nó mở tập hồ sơ, rõ là rất nhiều vấn đề trong đó. Cái lập kế hoạch ngăn hạn và dài hạn, căn cứ vào các chỉ số để lập kế hoạch kinh doanh, các cái này nó được học nhưng nhiều cái thật sự rất khó. Nó ngồi xuống đọc rồi nghiên nghiên cứu cứu. cho đến khi mọi người đã về gần hết, còn nó với thầy về sếp.
-thầy… giờ cũng muộn rồi, chúng ta về thôi
-mấy giờ rồi.
Thầy vẫn dán mắt vào máy tính rất kiên nhẫn.
-hơn 7 giờ tối rồi.
-vẫn sớm, em ngồi lại xử lý chỗ đó đi, khi nào xong thì về.
Nó ngồi im, có vẻ như thấy câu nói của thầy rất vô lý.
-thầy… có những chỗ mà em không hiểu. cho nên nó rất lâu.
-cái gì không hiểu phải hỏi ngay, đừng giấu .
-dạ
-giờ em ăn gì tôi nhờ người mua cho. Chịu khó ngồi đó làm cho xong đi, việc hôm nay chớ để  ngày mai.
Nó cau mày
-nhưng mà hơn 7 giờ… em phải về.
-nhà em trên này, bố mẹ ko cho về muộn à?
-ko ạ.
-vậy là câu kia không muốn em về muộn chứ gì?

-vâng
-vậy gọi cho cậu ấy đi.
-gì ạ.
-nói là em đang làm, và chốc xong chung  ta cùng về
Thầy nói thản nhiên, nó cau mày
-thầy…
Nó nói như quát.
-thầy tại sao cứ muốn làm khó em, là thầy ghét em lắm à
Nó nói luôn, thầy ngồi im.
-nếu em có sai gì thì thầy nói chứ đừng có đối xử với emn  bất công như thế.
Thầy vẫn ngồi im nhìn nó cáu.
-em thấy thầy luôn cho em như là cái thứ để sai khiến để tiêu khiển nhà thầy ý… tại sao cái gì cũng là em. Cái gì cũng khó khăn cho em.
Thầy vẫn ngồi im. Nó hậm hực.
-là cậu ấy, khiến em thế này a?
-cái đó là chuyện  riêng của em.
Nó cáu thật sự. Đồ vô lý.
-được rồi. nếu mà em bận về với cậu ấy thì em cứ về đi.
Nó ngập ngừng chút rồi đứng dậy ôm tập tài liệu đi ra ngoài.
-gì đấy, mang trả tôi đây.
-Em mang về tối sẽ xử lý.
-về nhà có người yêu ở nhà thì xử lý sao được. Ko cần đâu, em trả lại tôi đi, cảm ơn vì đã giúp đỡ.
Thầy vẫn ngồi đó im lặng. Nó đi ra vào vài lần vẫn thấy thầy ngồi không nhúc nhích, cuối cùng hai chữ trách nhiệm ghim trong  đầu nó cũng chiến thắng.nó đi đến cổng rồi mà nghĩ thế nào lại quay lại.
Người đàn ông giật mình khi thấy nó ngồi xuống, cùng nhau xử lý hết cái đống giấy tờ. Nó không ngẩng lên nhưng biết rõ là người ta đang nhìn nó.
Sau khi công việc xong xuôi nó mới đứng lên cùng thầy ra về. Trên cả quãng đường cùng thầy , ông ấy không nói với nó một câu gì hết, cho đến khi đỗ cho nó xuống nhà, nó cúi đầu chào
-em cảm ơn thầy, chào thầy em vào ạ
Nó quay đi
-Hân…
-dạ.
Nó quay lại
Thầy đưa cho nó một quyển sách.
-gì vậy ạ
-cái này thầy tặng em. Mong em sẽ đọc nó và tìm cho mình một lối đi phù hợp.
Nó đón quyển sách từ tay thầy xúc động.
-cảm ơn thầy.
-Nhớ đọc hết nó nhé
Thầy quay đi. nó nhìn theo bóng dáng của thầy khẽ thở dài mệt mỏi . cầm lấy đọc tựa đề quyển sách. Nó không có hứng thú với quyển sách này. nhất là nó từ chỗ thầy. do vậy mà nó sẽ cất đi, Mong rằng một ngày nào đó nó ko phải học  lại cách để yêu thương

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN