NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL) - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1023


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI (FULL)


Phần 6


NHỮNG NĂM THÁNG BÊN NGƯỜI 6
Chúng nó cứ yêu nhau hồn nhiên như thế, những buổi tan trường trốn bạn bè để bên nhau, những buổi tối lý do sang nhà Tâm để đi cùng Việt. Nhóm bạn Việt chơi cùng toàn con trai. Chúng nó dậy nhau hút thuốc mà giờ có nó Việt không dám nữa.
Giờ Việt chăm ở nhà cùng nó học bài. Cho dù nói thật là Việt học bài không nghiêm túc lắm đâu. hắn ngồi bên cạnh nó, tay cầm tập vở nhưng mắt cứ nhìn nó mà chả chịu nghe gì hết. thi thoảng lại đưa tay xuống eo nó, kéo gần vào.
-gì đấy,
-ngồi sát vào đây.
-sát cái gì? Bố mẹ dưới nhà lên mà trông thấy kì lắm.
-bố ko lên đâu. bố ko lên bao giờ, chỉ có mẹ.
-thì mẹ thấy.
-mẹ giờ cũng ko lên nữa rồi, Việt có Hân chăm sóc rồi, mẹ ko cần quan tâm nữa.
-Việt lý sự vừa chớ nhé. Ko ngồi im Hân giận đó.
-đừng vậy.
-tập trung học đi, sắp được rồi. Việt lớn rồi, phải nghiêm túc đó.
-vâng
Mặt hắn ỉu xìu… liếc trộm, liếc trộm. rồi lại cúi xuống tính tính toán toán. Một chốc thấy nó lơ là lại kéo nó lại sát hơn.
-Việt…
Nó nhắc nhở
-đừng có ngồi xa vậy, Việt không học được.
-ngồi gần càng ko học được.
-ai bảo vậy?
-Hân bảo.

-nhưng mà Việt bảo Việt phải ngồi gần vậy Việt mới học được. Việt ko phải Hân nhé.
-nhưng Hân k phải Việt, Hân phải ngồi xa mới học được.
-Hân biết hết rồi, giờ ở đây có mình Việt học thôi, cho nên Hân phải ngồi im.
Hắn giữ lấy eo nó, cười đắc ý. Nó quay sang lườm nhưng mà chào thua cái lý sự của hắn. tay nhéo mũi hắn.
Hai đứa lại cắm đầu vào giảng giải cho nhau. Không nghĩ mẹ lại có thể lên như thế.
-này… tập trung vào đi, phần đạo hàm của hàm số f(x) này  sẽ giả sử denta x  là số gia của đối số tại Xo bất kì.
Bàn tay lại bám eo. Nó kệ… đành vừa giảng vừa kéo cái tay đó, cho đến khi cái tay ôm chặt lấy, nó đành bất lực thì…
-Việt… mang quả vào cho bạn ăn đi này.
Nó giật mình ngẩng lên, mẹ Việt đứng phía sau từ bao giờ mà hai đứa nó  một đứa mải giảng một đứa mải ôm. Việt đứng lên đỡ đĩa quả rồi đi vào , mẹ Việt lắc đầu.
-Bạn nó học nghiêm túc thế mà mày cứ hi ha hi hoay, ngồi im mà học đi.
-vâng
Nói nhẹ.
-vâng cái gì… phải tao là mai tao cho nghỉ chơi. Liệu hồn. nếu nó hư cháu cứ đánh cho trận hộ bác nhé
-dạ
Nó đỏ mặt. mẹ việt cười rồi đi xuống. Việt đi ra đóng cửa rồi đi vào ngồi thì bị gõ đầu.
-gì đấy.
-cái tội… chân tay ko để yên cơ.
-Nhưng mà ngồi bên nhau như thế không chạm vào thấy khó chịu. hí hí.
-Vậy Việt muốn học hay muốn ôm.
-à… Việt muốn cả hai hì hì…

Nó lườm.
-vậy mai Hân mua tặng Việt con búp bê nha… cho Việt ôm.
-ko thèm…  ôm người thật mới ấm, mà Việt chỉ thích ôm Hân thôi.
-Việt Hâm, việt phải giữ ý cho Hân chứ. đến đây đã ngại với hai bác lắm rồi còn ngồi ôm nhau không chịu học nhỡ hai bác nghĩ Hân là con gái hư thì sao?
-Việt nói bố mẹ rồi mà.
-hừm.
-Việt nói Hân vì Việt mà mất công sang đây, dù sao sau này chúng mình cũng là một gia đình… bố mẹ không những đồng ý mà còn ủng hộ nữa.
-gia đình cái đầu Việt ý… sắp thi rồi, Việt mà cứ thế Hân về đó.
-uh… được rồi, Việt nghiêm túc.
-hứa….
-Việt hứa…
-quậy nữa Hân về đó.
-uh…  Việt học… Việt học đây.
Nó giở đống sách ra cho Việt xem lại kiến thưc từ năm lớp 10. Mất gốc thì rất khó học. nó cũng nhiều bài cho nên tranh thủ lúc chờ Việt giải bài của mình thì nó cũng làm bài của nó. Việt quay sang nhìn nó say sưa học. rõ là giải những bài toán khó hơn những bài nó đưa cho Việt rất nhiều. cậu ấy đọc được cũng phải chào thua… Thấy nó như vậy Việt cũng ngồi im… có lẽ đã nhận ra mình thua kém người yêu ở chỗ nào rồi, nhưng đàn ông người ta thường không muốn bị thua kém phụ nữ. vì vậy mà sẽ có 2 trường hợp.… 1 là chia tay và 2 là cố gắng để có thể bằng hoặc hơn người mình yêu. Và Việt vì nó mà chọn phương án 2 . hay đúng hơn là tính cách Việt như vậy đấy… cũng không chịu thua kém ai đâu.
Hai đưa nó ít đi chơi mà chủ yếu vẫn về học với nhau. Nó biết nó còn nhỏ, nếu đi chơi sẽ phát sinh những chuyện khó nói, không biết Việt có như mấy anh chị lớp trên không? Không phải nó không biết chuyện ồn ào yêu đương của khối 12 và 11 . bọn họ tình tứ, ôm ấp công khai ở trường, còn có trường hợp đánh nhau vì ghen tuông, giành giật  người yêu của nhau cũng có… và còn cả trường hợp có bầu bị buộc thôi học nữa.
Nó đủ lớn để hiểu chuyện quan hệ trai gái, tuy là không được rõ là làm thế nào sẽ mang thai nhưng nó biết ôm nhau hay hôn nhau thì không mang thai được mà phải cởi quần áo và chạm vào nhau…và chúng nó cũng lớn cả để có thể có em bé rồi  cho nên…nó không dám đi riêng với Việt vào buổi tối. Việt lớn rồi… cũng có thể đã giống trong môn sinh học… cái đó cũng biết cương lên và sản sinh ra tinh trùng… vì người ta nói con trai dậy thì mà… giờ Việt của nó đang dậy thì này, mặt có mụn, có râu, lại còn cao lên từng  ngày ấy chứ… giờ cao hơn nó nhiều rồi… lại còn… thích mùi gái nữa… hí…
Nó liếc sang cái kẻ nó đang nghĩ đến, tự nhiên cười ngại… có một bàn tay đưa sang kéo eo nó sát lại. nó giật mình.
-làm gì thế hả?
-sao lại nhìn người ta như thế?
-ai thèm nhìn.

-rõ là nhìn rồi cười.
-ai thèm cười.
-vậy ko thèm chứ gì?
-uh
Việt nằm bò ra bàn….
-Mình  ăn dưa bở rồi… chán quá.
Việt nằm đó chán nản vì câu nói của nó… nó thấy vậy cũng nằm bò ra theo Việt rồi nhìn cậu ấy. Việt lớn hơn hồi nó mới gặp rất nhiều, dù vẫn đen như vậy … cái tội ham đá bóng mà. nhưng khuôn mặt đã có nét đàn ông, Việt đẹp hơn trước nhiều rồi, đôi mắt đôi mày rõ ràng, nụ cười tươi…lại còn mái tóc cua cá tính nữa chứ…
Hai đứa nằm nhìn nhau… tự nhiên nó lại thích cái cảm giác này.
Hai con mắt nhìn nghiêng nghiêng thấy nhau ở cự ly gần…Việt đưa tay vuốt mấy sợi tóc cho nó… miệng tủm tỉm… nhìn nó âu yếm… rồi đưa tay xoa má nó…
– Hân dễ thương lắm. cái má bầu bầu, cái môi đỏ chót… tóc đen. Hân giống nàng bạch tuyết.
-hì…
Nó cười.
-Hân… Việt…
Ngập ngừng…
-Việt cho Hân cái này bất ngờ lắm.
-cái gì.
-nhắm mắt lại đi.
-gì vậy?
-đừnghỏi… nhắm mắt lại
Nó thấy việt hối nên cũng nhắm mắt lại. nó không biết việt tính làm chuyện gì . nhưng khi cả hai đứa nghe thấy bố gọi
-Việt ơi… có điện thoại này.
Thì nó giật mình mở mắt… khuôn mặt Việt rất gần luôn ý… rất gần rồi… đôi mắt nó mở tròn xoe… Việt bị bắt quả tang định  hôn trộm nó nhé…thấy nó mở mắt bất ngờ Việt cũng kịp đặt một nụ hôn lên trán nó… nó ngại… mặt đỏ tưng bừng…
-chán bố thế.
Việt đứng lên vừa chống ngại với nó nhưng cũng tiếc nuối… suýt chút nữa thì hai đứa đã trao nhau nụ hôn đầu rồi… mà không…là tên ấy định ăn trộm nụ hôn đầu của nó… mà nó còn đang tưởng tượng, hai đứa sẽ hôn nhau trong khung cảnh lãng mạn có hoa có nến cơ… không phải thế này đâu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN